Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 279. Dư Yến 6

Bên này, Triệu Vệ Quốc lái xe, chở Hứa Đào và Triệu Lệ Nam ra khỏi Triệu Gia Thôn, dọc theo một đoạn ngắn đường trải nhựa ngắn, liền lái vào con đường bùn lầy đầy tuyết.
Hứa Gia Thôn ở huyện Phượng Hoàng bên này cũng coi là một thôn lớn, tương tự với Triệu Gia Thôn, người ở Triệu Gia Thôn đại đa số họ Triệu, Hứa Gia Thôn thì phần lớn là họ Hứa.
Hứa Gia Thôn có nhiều cô gái xuất giá, hôm nay mùng hai năm mới, người về nhà mẹ cũng nhiều, huyện Phượng Hoàng hai ngày trước đã có tuyết rơi, vừa vặn tuyết rơi đúng lúc báo hiệu một năm bội thu, ngày thứ nhất trong năm mới đã ngừng tuyết, hôm nay mùng hai năm mới, con gái xuất giá về nhà mẹ thì thời tiết rất tốt, ánh nắng tươi sáng, mặc dù con đường có chút khó đi, nhưng người về nhà mẹ vẫn rất nhiều.
Lúc Hứa Đào bọn họ lái xe trở về nhà họ Hứa, trên đường còn gặp phải không ít người cũng về nhà mẹ, mọi người đi bộ chạm mặt nhau, quen thuộc còn rối rít đồng hành một đường, lúc xe của Hứa Đào bọn họ xuất hiện, liền tỏ ra vô cùng ngạc nhiên và hiếu kỳ.
Nhưng chuyện Triệu Vệ Quốc lái xe trở về nhà, vào sáng sớm đầu năm đã lái xe ở chung quanh thôn, người trong thôn ít nhiều gì cũng có nghe đồn, cũng đều biết là Triệu Gia Thôn có người mua xe hơi nhỏ, nhưng cụ thể là nhà ai mua thì không biết mà thôi.
Xe từ từ chạy qua, người đi bộ rối rít nhường đường, Triệu Vệ Quốc cũng thả chậm tốc độ, tránh người đi đường rồi mới tăng tốc.
Nhà họ Hứa ở cuối thôn Hứa Gia Thôn, nhà họ Hứa biết hôm nay là mùng hai năm mới, Hứa Đào sẽ mang Triệu Vệ Quốc về nhà mẹ, sáng sớm, mẹ Hứa liền vui vẻ bắt đầu giết gà vặt lông.
"Gia Đống, con mau dậy đi, con đi đến cửa thôn nhìn một chút, xem chị dâu và anh rễ của con đã về chưa?" Mẹ Hứa thật vui vẻ, cũng sốt ruội, giết gà xong, đang vặt lông một nửa liền lập tức chạy đến trong phòng con trai nhỏ, on đánh thức con trai nhỏ đang còn trong giấc mộng.
"Mẹ! Để cho con ngủ một lát nữa đi." Hứa Gia Đống có chút không biết làm sao, không đành lòng thức dậy.
"Mau dậy đi có nghe hay không, Tiểu Nguyệt Nha cũng tỉnh rồi, con lớn như vậy còn bám giường, không biết xấu hổ." Mẹ Hứa thúc giục con trai, còn đưa tay vén lên chăn.
"A.” Hứa Gia Đống rất không biết làm sao, trốn trong chăn trong hít hơi, trực tiếp bị mẹ Hứa tàn bạo đánh thức.
"Bà nội, là cô về sao?" Tiểu Nguyệt Nha là con gái của anh cả Hứa Gia Thành của Hứa Đào, năm nay bốn tuổi rưỡi, cô gái nhỏ buộc hai đuôi sam nhỏ có chút đáng yêu đi theo phía sau mẹ Hứa.
"Đúng vậy, Tiểu Nguyệt Nha còn có nhớ cô hay không?" Mẹ Hứa cười híp mắt nhìn cháu gái nhỏ một chút, nghĩ đến con gái đi Dương Thành hơn nửa năm không gặp, hôm nay về nhà, đừng nhắc tới sẽ vui vẻ biết bao nhiêu.
"Nhớ." Tiểu Nguyệt Nha gật đầu.
"Mẹ, con đến giúp mẹ." Vợ của Hứa Gia Thành là Dư Yến ở phòng bếp nấu nước nóng, bưng một chậu nước nóng đi ra.
"Yến Nhi, con thật sự không về nhà mẹ sao? Mẹ cũng đã chuẩn bị xong năm lễ cho con rồi." Mẹ Hứa nhìn con dâu cả hỏi.
"Không trở về." Dư Yến lắc đầu, giọng nói kiên định.
Nhà mẹ cô ấy có nhiều con gái, nhà họ Dư tổng cộng sinh bảy cô con gái mới sinh đến con trai, Dư Yến ở nhà họ Dư xếp thứ năm, ở vị trí chính giữa, là đứa trẻ cha không đau mẹ không thương.
Nhà họ Dư lại đặc biệt trọng nam khinh nữ, hàng năm về nhà, cô ấy mang về năm lễ cũng đều coi là không tệ, mẹ chồng là mẹ Hứa cũng sẽ không trọng nam khinh nữ, đối với cô ấy cũng không tệ, cuộc sống của cô ấy ở nhà họ Hứa cũng vui vẻ.
Nhưng mà nếu như trở về nhà họ Dư đưa năm lễ, cô ấy còn phải phục vụ một đại gia đình, con gái Tiểu Nguyệt Nha ở nhà họ Hứa là cháu gái duy nhất, mọi người cũng rất thương cô bé, đến nhà họ Dư thì sẽ trở thành thứ con gái phải thường tiền trong miệng mọi người.
Nhà chồng bên này đều không chê con gái, nhà mẹ bên kia trước hết quở trách cô ấy vô dụng, đối với chuyện cô ấy sinh một con gái thì luôn luôn xoi mói bới lông tìm vết.
Bản thân cô ấy cũng thôi, từ nhỏ khổ cực lớn lên, nhưng Tiểu Nguyệt Nha rõ ràng không cần giống như vậy, cô ấy cần gì phải ăn tết chạy về nhà mẹ chịu tội, chờ ít ngày nữa tùy tiện mang ít đồ trở về qua loa qua loa là được, mùng hai năm mới cô ấy vẫn nên ở lại nhà chồng thì hơn.
"Con tự cân nhắc đi.” Mẹ Hứa cũng không có ý định khuyên nhiều, bà cũng biết tình huống của con dâu Dư Yến, bà không phải người trong cuộc, không muốn nói gì thêm.
Dẫu sao về nhà mẹ thì người chịu ấm ức là con dâu của bà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận