Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 443. Trốn học 1

Tiền, Diệp Chấn Hoa khẳng định không muốn cho.
Phía trên giấy thỏa thuận ly hôn viết tiền tích góp chia một nửa, trong sổ tiết kiệm còn lại mười bốn ngàn, cho Ngô Huệ một nửa chỉ còn lại mấy ngàn đồng, quay đầu lại, bên kia còn phải tốn tiền, trước đó đã nói xong, sau khi sinh hạ con trai thì sẽ cho cô ta năm ngàn đồng tiền trợ cấp.
Chẳng qua đó là vốn là đã thương lượng xong, dẫu sao cô ta còn trẻ, đối với anh ta cũng có cảm tình, lại sinh con trai cho anh ta, anh ta lại không thể cưới cô ta, chăm sóc cô ta, dù sao cũng phải cho cô ta ít tiền để bảo đảm cuộc sống.
Nhưng bây giờ anh ta ly hôn, có thể cưới cô ta, cũng có thể chăm sóc cô ta, chăm sóc con trai, cũng có thể không cần cho năm ngàn đồng tiền, chờ cô ta sanh xong con trai xong, anh ta đi làm mua bán nhỏ kiếm ít tiền, để cho cuộc sống của cô ta và con trai được được tốt là được.
Dù sao ly hôn với Ngô Huệ, Ngô Huệ cũng đều mang năm cô con gái đi theo, coi như Ngô Huệ ở bên ngoài sống không tốt quay lại cầu xin anh ta, anh ta nhiều lắm là cũng chỉ chăm sóc một chút, đừng nghĩ sẽ phục hôn.
Diệp Chấn Hoa tính toán một chút trong lòng như vậy, cảm thấy tốt đẹp vô cùng, tựa như hết thảy đều đã trở thành sự thật.
"Mẹ, bỏ đi, không trả tiền, phỏng đoán bọn họ sẽ còn ầm ĩ, đưa tiền đuổi đi, chờ thêm một thời gian con đi đón cháu trai và con dâu về cho mẹ, sau này người một nhà chúng ta tự mình sống qua ngày thật tốt." Diệp Chấn Hoa trấn an bà cụ Diệp.
Bà cụ Diệp nghe được cháu trai sau mới không nói nhiều nữa, gật đầu một cái: "Coi như là đuổi kẻ ăn xin đi." Quay đầu nhìn về phía Ngô Huệ, ánh mắt bà ta muốn ăn thịt người như cũ, lời nói cũng đặc biệt làm nhục người khác.
Hai cô gái nhỏ rất sợ bà cụ, trốn tránh xê dịch hai bước, trốn phía sau các chị gái.
"Sau này nếu như dám đến cửa nhà chúng ta xin cơm, tao liền đánh gãy chân tụi bây." Bà cụ Diệp giận dữ mở miệng, thật giống như chắc chắn Ngô Huệ sẽ dẫn theo các con gái ngủ ngoài đường xin cơm vậy.
Ngô Huệ mím môi không phản ứng bà cụ, bà ta mắng hay làm nhục thế nào cũng được, khó nghe hơn cũng không phải là chưa từng nghe qua, dù sao sau này cũng không nghe nữa, tầm mắt nhìn về phía Diệp Chấn Hoa.
Diệp Chấn Hoa cảm nhận được ánh mắt Ngô Huệ có chút oán hận, trở về phòng cầm sổ tiết kiệm, nhìn về phía một đám con nhỏ, dẫn đầu đi ra ngoài trước.
Ngô Huệ liền dẫn năm cô gái Diệp Tiểu Cầm bọn họ cùng nhau đi theo, chờ ước chừng một đêm, Ngô Huệ căn bản không chợp mắt, trực tiếp mở mắt đến trời sáng, nhưng mà cô ấy cũng rất có tinh thần, một chút cũng không buồn ngủ, có lẽ là bởi vì sắp được giải thoát.
Diệp Tiểu Cầm và Diệp Tiểu Kỳ ngược lại có chút buồn ngủ, nhưng cũng chống đỡ dắt em gái, đoàn người đi tới ngân hàng.
"Tôi đi vào lấy tiền?" Diệp Chấn Hoa nhìn Ngô Huệ một cái, còn đang suy nghĩ Ngô Huệ có thể đổi ý hay không.
Nhưng Ngô Huệ một chút cũng không có ý hối hận, ánh mắt cô ấy khát vọng mà kiên định thúc giục Diệp Chấn Hoa.
Diệp Chấn Hoa không thể làm gì khác hơn là cau mày xoay người đi vào ngân hàng, rất khó chịu đi đến quầy ngân hàng lấy tiền, trong sổ tiết kiệm có mười bốn ngàn, anh ta lấy bảy ngàn đi ra.
Nắm một chồng tiền thật dày, trước kia thời điểm ở công ty Đào Viên, chồng tiền càng dày càng nhiều hơn Diệp Chấn Hoa cũng từng cầm lấy từng đếm qua, nhưng mà lần đầu tiên phát hiện, bảy ngàn lại nhiều như vậy.
"Cầm tiền rồi thì sẽ không có đường lui? Cô phải nghĩ cho kỹ." Diệp Chấn Hoa cầm tiền đưa cho Ngô Huệ, giọng mang theo nhắc nhở và cảnh cáo.
Anh ta không hiểu Ngô Huệ làm sao kiên định như vậy, anh ta cho là cô ấy sẽ hối hận, sáng sớm hôm nay đến bây giờ, anh ta cũng cố ý hỏi qua mấy lần, thái độ của Ngô Huệ đều rất kiên định.
Diệp Chấn Hoa không biết tại sao, trong lòng có chút quái dị, nhưng rất nhanh gạt bỏ, cô ấy tự lựa chọn ly hôn, không trách anh ta.
"Bên trong là bao nhiêu?" Ngô Huệ đưa tay cầm lấy phong thư màu vàng trong tay Diệp Chấn Hoa hỏi.
Diệp Chấn Hoa nhìn Ngô Huệ một cái, có chút phiền não, cũng không nói bao nhiêu tiền: "Tiền cho cô rồi, tôi đi đây."
"Nơi này là bao nhiêu tiền? Đủ chín ngàn không?" Ngô Huệ giữ Diệp Chấn Hoa lại chất vấn.
Cô ấy biết trong sổ tiết kiệm có mười tám ngàn, cô ấy muốn một nửa, chính là chín ngàn đồng, cho nên một phần một ly cũng không thể ít hơn.
Ngô Huệ nói chuyện không nhỏ, hơn nữa mang theo năm cô con gái, sáu người đứng ở cửa ngân hàng, lúc cô ấy giữ Diệp Chấn Hoa lại chất vấn, giọng nói cũng không thu liễm, người chung quanh nhìn tới không ít, đều hết sức tò mò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận