Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 282. Nguyệt Nga 3

Còn Hứa Gia Thành lại thông minh từ nhỏ, từ nhỏ học hành là kiểu học vượt, sau khi tốt nghiệp cấp ba, không có cơ hội thi đại học, nhưng Hứa Gia Thành cũng không chịu thua kém, ở trong thôn giúp sao chép, hiện tại còn làm thư ký trong thôn họ Hứa, tiền lương thu nhập mỗi tháng cũng ổn định.
Mẹ Hứa cũng có thể làm việc, công việc đồng áng ở ngoài đồng, hay rừng núi đều xử lý đâu ra đó, cuộc sống cũng trôi qua tốt hơn nhiều so với phần lớn các nhà khác, vì vậy lúc ăn Tết cũng đã mua một ít táo và quýt.
“Bà ngoại, Tiểu Nam thích ăn táo.” Triệu Lệ Nam nói.
“Cho con!” Mẹ Hứa liền lấy táo đưa cho Triệu Lệ Nam.
Triệu Lệ Nam vui vẻ lấy táo, xoay người đi đến bên cạnh Hứa Đào: “Mẹ ơi, mẹ xem, trái táo thật to.”
“Ừm, muốn ăn mẹ gọt cho con.” Hứa Đào sờ đầu cậu bé nói.
“Dạ, dạ.” Triệu Lệ Nam gật đầu, hai tay cầm trái táo to rất vui vẻ, ánh mắt cũng nhìn về phía cô bé buộc tóc đuôi ngựa đang đứng bên cạnh: “Mẹ ơi…”
“Đó là chị gái, Tiểu Nam chào hỏi chị gái đi.” Hứa Đào sờ đầu cậu bé giới thiệu.
“Chị ơi, em là Tiểu Nam, em ba tuổi rưỡi rồi.” Triệu Lệ Nam liền ngoan ngoãn đi đến giới thiệu bản thân, cậu bé cảm thấy mình đã không còn là cậu bé ba tuổi, mà là cậu bé ba tuổi rưỡi.
“Chị tên Tiểu Nguyệt Nha, chị bốn tuổi rưỡi.” Tiểu Nguyệt Nha cũng rất đáng yêu, cô bé còn có má lúm đồng tiền giống mẹ, lúc nói chuyện cô bé đưa bốn ngón tay ra.
“Thật tốt.” Triệu Lệ Nam vô cùng ngưỡng mộ tuổi của Tiểu Nguyệt Nha, đứa trẻ nhỏ tuổi cảm thấy chị gái lớn hơn mình là chuyện dường như vô cùng tuyệt vời.
“Tiểu Đào, Vệ Quốc, mau uống trà đi.” Sau khi Dư Yến bế Tiểu Nguyệt Nha vào nhà rồi đặt xuống, liền đi vào nhà bếp nhanh nhẹn rót trà ra.
Hai người Triệu Vệ Quốc và Hứa Gia Đống hơi chậm một chút, toàn bộ quà mang đến trong hai chuyến đều đã được mang vào nhà.
“Cảm ơn chị dâu.” Hứa Đào nhận trà nói cảm ơn.
Sau khi Dư Yến cười khách sáo hai câu, liền đi vào sân trong làm việc, tiếp tục xử lý con gà mái, sau khi xử lý sạch sẽ nhanh chóng cầm đến phòng bếp bỏ vào nồi nấu.
“Sao hai đứa mang về nhiều đồ như vậy!” Mẹ Hứa nhìn đồ trên mặt đất ở nhà chính, lại nhìn cái chân giò đặt trên bàn, ánh mắt liếc nhìn Hứa Đào hỏi.
“Chân giò heo là mẹ chồng con chuẩn bị, quần áo giày dép các thứ là con mua mang về từ Dương Thành.” Hứa Đào giải thích một chút.
“Lãng phí tiền đó làm gì, bọn mẹ đều có quần áo mặc.” Mẹ Hứa nghe thấy là Hứa Đào mua mang về rất vui, nhưng lại nói lời khách sáo truyền thống của người già, đương nhiên bà cũng thật sự có chút lo lắng Hứa Đào mua nhiều đồ như vậy, nhà họ Triệu bên đó sẽ không vui.
“Còn mua rượu nữa, chắc cha con vui lắm, ông ấy sẽ bảo rượu ngon.” Mẹ Hứa cũng nhìn thấy hai bình rượu, nói đến cha Hứa, đừng nói đến bà vui đến chừng nào: “Vệ Quốc, nhanh, ngồi uống một lát, lái xe mệt rồi đúng không!”
“Mẹ, con không mệt.” Triệu Vệ Quốc tiếp lời, sau đó mới ngồi xuống cạnh lồng sưởi trong nhà chính nhà họ Hứa.
“Tiểu Đào, con đến Dương Thành như thế nào rồi? Chiếc xe bên ngoài lại là chuyện ra sao?” Mấy ngày nay mẹ Hứa ở nhà, cũng từng nghe người ta nói.
Nói thôn họ Triệu có người kết hôn, lái xe taxi nhỏ đi đón dâu này kia, chiếc xe taxi nhỏ này thật sự là đồ hiếm, trong mười dặm tám làng bên huyện Phượng Hoàng này vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người lái xe taxi nhỏ về nhà, thật bất ngờ.
“Con và Triệu Vệ Quốc ở Dương Thành đã mở một công ty nhỏ, là công ty taxi, chiếc xe bên ngoài chính là xe của công ty, chen trên xe lửa mệt quá, nên bọn con lái xe về.” Hứa Đào tùy ý giải thích một chút.
“Taxi là cái gì vậy?” Mẹ Hứa thắc mắc hỏi, bà hiếm khi đến thị trấn nên hoàn toàn không biết xe taxi là cái gì.
“Mẹ, con biết.” Hứa Gia Đống giơ tay phát biểu, hào hứng phổ cập kiến tân tiến cho mẹ Hứa: “Trong thành phố cũng có xe taxi, giống như xe buýt vậy, nhưng ngồi chiếc xe taxi nhỏ như bên ngoài thì tương đối đắt hơn.
“Giống xe buýt, có người ngồi xe rồi mình thu tiền xe sao?” Dù mẹ Hứa chưa từng đọc sách gì, nhưng đầu óc rất linh hoạt.
“Dạ! Đúng rồi!” Hứa Gia Đống gật đầu liên tục, cậu ta cảm thấy lời mẹ Hứa nói không đúng, nhưng không nghĩ ra được chỗ nào không đúng, nhưng không thể không nói, lời phiên dịch và giải thích của mẹ Hứa cũng không có vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận