Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 591. Ổn thỏa 2

“Anh trai, Noãn Noãn đón anh trai. Moa!” Triệu Lệ Noãn vung chiếc hôn gió với Triệu Lệ Nam.
Triệu Lệ Nam chạy xe đạp, Triệu Lệ Noãn đứng ở cửa vẫy tay với Triệu Lệ Nam thật lâu, nhìn không thấy bóng dáng anh trai nữa, mới xoay người mang dép của Triệu Lệ Nam, chạy bịch bịch bịch đến bên cạnh ghế sô pha trong phòng khách bắt đầu xem phim hoạt hình, cô bé xem rất vui vẻ.
Triệu Lệ Noãn vô cùng thích mang giày của người lớn, rõ ràng đi đường đều lảo đảo không ổn định, còn rất thích mang dép ở nhà của Triệu Lệ Nam chạy khắp nơi, té cũng vui vẻ.
Bịch bịch bịch—
Triệu Lệ Noãn mang dép đứng đó, còn phối hợp với âm thanh trong tivi, xoay cái mông nhỏ: “Con chuột nho nhỏ, con chuột nho nhỏ mặc áo lam…”
Cô bé khé hát theo bài hát trên tivi, vô cùng vui vẻ, âm thanh mềm mại đáng yêu, phát âm cũng không chuẩn lắm, khiến bầu không khí trong nhà rất vui vẻ.
“Triệu Lệ Noãn, con có thể đừng mang dép của anh trai con mãi được không?” Hứa Đào tức giận nhắc nhở cô bé.
Rõ ràng đã mua cho cô bé đôi dép nhỏ ở nhà mang vừa chân, dép của mình không mang, cứ muốn mang dép của anh trai Triệu Lệ Nam, khiến cho rất nhiều lúc, Triệu Lệ Nam đều phải tìm dép, đến sau này, cậu dứt khoát không tìm nữa.
Dù sao dép của cậu, vì cô bé Triệu Lệ Noãn này, nên từ trước đến giờ sẽ không yên vị ở ngoài lối vào.
“Được.” Trong miệng Triệu Lệ Noãn nói được, vẫn mang dép của anh trai Triệu Lệ Nam, tiếp tục lắc lư theo điệu nhạc trên tivi, cái mông nhỏ xoay đến rất vui vẻ.
“Tính cách này của con bé rốt cuộc giống ai thế?” Tính cách rất nhẹ nhàng, rất hoạt bát, đừng thấy hơn một tuổi, nhưng cô bé lại rất tinh khôn, thông minh hơn những đứa trẻ cùng tuổi khác rất nhiều.
Đi đường cũng tốt, nói chuyện cũng tốt, cũng rất sớm.
Hơn nữa tính cách Triệu Vệ Quốc tương đối trầm ổn, tính cách Hứa Đào coi như dịu dàng điềm tĩnh, con gái Triệu Lệ Noãn của cô và Triệu Vệ Quốc sinh ra lại lanh lợi đáng yêu không giống cô và Triệu Vệ Quốc chút nào.
“Giống Tiểu Nam lúc nhỏ.” Triệu Vệ Quốc cười khẽ.
Tính cách cô bé gần giống Triệu Lệ Nam lúc nhỏ, thông minh còn lanh lợi, cũng vô cùng có chừng mực, rất biết gây khó dễ, chọc cha mẹ tức giận.
Hứa Đào mím môi gật đầu tán thành, quả nhiên dính ai thì giống người đó, quả thực rất giống Triệu Lệ Nam lúc nhỏ.
Phim hoạt hình trong tivi chiếu hết, cô bé xem xong vui tươi hớn hở, còn chưa thỏa mãn chạy qua ôm lấy chân Hứa Đào, ngẩng mặt đòi uống sữa.
Bản thân Triệu Lệ Noãn cũng biết tính thời gian rồi, xem hoạt hình con chuột màu lam xong, uống hết sữa, liền đi tắm, bôi kem thơm tho, mặc quần áo xong gần như có thể ra ngoài đón anh trai rồi.
Cũng vì thế, đến lúc này cô bé liền vui vẻ.
Hứa Đào đoán được ý định của cô bé, cho nên cũng không giống như bình thường, lập tức pha sữa bột cho cô bé, đợi cô bé uống xong đi tắm.
Cô đi dọn đồ chơi ra, đây là bộ đồ búp bê thay đổi quần áo, một đống lớn váy áo giày dép, ba con búp bê vải mà hôm nay cô cố ý bỏ số tiền lớn mua về.
“Hôm nay mẹ đã mua búp bê vải cho con, Noãn Noãn có muốn đổi váy nhỏ cho bọn chúng không?” Hứa Đào bày đồ chơi ra, mỉm cười với cô bé.
“Woa! Đổi đổi.” Nhất thời mắt Triệu Lệ Noãn đều sáng lên.
Sự thật chứng minh, những con búp bê vải thay đổi quần áo này sỡ dĩ được bé gái thích đều có lý do, những chiếc váy nhỏ sáng lấp lánh trên người búp bê vải, là thẩm mỹ trời sinh mà tất cả các bé gái đều yêu thích.
“Vậy Noãn Noãn thay cho bọn chúng, mẹ cùng thay với con có được không!” Hứa Đào cười nhìn Triệu Lệ Noãn mắc câu.
Xem đi, quả thực muốn dời lực chú ý của đứa trẻ vẫn rất đơn giản.
“Được.” Triệu Lệ Noãn mang dép lớn chạy bịch bịch bịch đến bên cạnh sô pha, bĩu môi, cái tay nhỏ nghiêm túc thay quần áo, váy xinh đẹp cho búp bê vải.
“Mẹ, giày, cái này…” Triệu Lệ Noãn vẫn rất phối hợp, biết phải mang giày, còn muốn màu sắc giày hợp với quần áo.
Cô bé hơn một tuổi mà thôi, tốc độ không nhanh như thế, đổi quần áo cho ba con búp bê vải xong, thời gian từ hơn bảy giờ dần vượt qua đến hơn tám giờ.
Triệu Lệ Noãn chơi rất vui vẻ, cũng cảm thấy gần được rồi, liền nhìn đồng hồ nhỏ, sau đó nhíu mày uống sữa, uống vô cùng gấp gáp.
“Mẹ, đưa. Tắm rửa thơm tho đón anh trai.” Triệu Lệ Noãn uống sữa xong cũng không quên chuyện chính.
“Ừm, được, vậy mẹ dẫn con đi tắm trước.” Chỉ cần kéo dài thời gian đủ, nào còn có thể để cô bé ra ngoài nữa?
Trong lòng Hứa Đào thầm cười, không hề cảm thấy bản thân dùng đồ chơi búp bê vải đến dụ dỗ con là không đúng, dù sao cô bé mới hơn một tuổi, tạm thời nghỉ cách để cô bé từ bỏ thói quen ngày nào cũng muốn ra ngoài đón anh trai.
Nếu muốn từ bỏ, vậy cuộc sống làm việc và nghỉ ngơi bình thường của cô bé cũng theo đó rối tung lên, cũng rất tốt.
Hứa Đào hiếm khí thấy rất hào hứng, còn đặc biệt dẫn cô bé đi tắm, tắm xong, lại bôi kem thơm, sự việc kết thúc, mắt thấy thời gian sắp chín giờ rồi.
“Mặc vào, đón anh trai.” Triệu Lệ Noãn sốt ruột.
Bạn cần đăng nhập để bình luận