Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 619. -

Cho nên lúc này trong nhà chỉ có Hứa Đào và hai đứa con, nhưng như vậy đã đủ rồi, trở về nhà có thể nhìn thấy vợ và con, Triệu Vệ Quốc cũng đã không có cách nào dùng ngôn ngữ hình dung mức độ vui vẻ của mình.
“Anh về rồi, mau đến giúp gói sủi cảo.” Hứa Đào nhìn Triệu Vệ Quốc cười chào hỏi, lúc nói xong liền cau mày nhắc nhở Triệu Lệ Noãn: “Noãn Noãn, con không được phép chơi vỏ sủi cảo có nghe thấy không, Tiểu Nam, con đừng mù quáng cho con bé chơi.”
Cán vỏ sủi cảo một chút, không gói mấy cái sủi cảo, Triệu Lệ Noãn toàn làm giống như đất dẻo mà nắm chơi, hết lần này đến lần khác Triệu Lệ Nam nuông chiều, Hứa Đào sắp không đè nén được tức giận.
“Dạ.” Triệu Lệ Nam gật đầu gói xong một cái sủi cảo, trái lại cũng không ngăn em gái chơi vỏ sủi cảo.
Hứa Đào vô cùng bất lực, cầm chày cán bột tiếp tục cán vỏ sủi cảo.
Ánh mắt Triệu Vệ Quốc nặng nề nóng bỏng, anh coi như không thấy con trai và con gái trong nhà, đi thẳng đến bên cạnh bàn ăn.
“Hứa Đào.”
“Ừm, sao thế? Mau đi rửa tay.” Hứa Đào cười với anh.
Nhưng Triệu Vệ Quốc đưa tay kéo Hứa Đào ôm vào lòng, Hứa Đào sửng sốt một chút, sau đó khẽ cười nhắc nhở Triệu Vệ Quốc: “Con đang ở đây đó!”
Dù lúc thân mật, phát cơm chó trước mặt con cũng không phải một hai lần, nhưng lần nào Hứa Đào cũng ngại ngùng như cũ.
Tiểu quỷ Triệu Lệ Nam đã lớn rồi, cậu đã bắt đầu hiểu rất nhiều chuyện rồi, Hứa Đào nào không biết xấu hổ mà show ân ái.
“Không sao.” Triệu Vệ Quốc ôm Hứa Đào, một tay đưa qua phía Triệu Lệ Nam, bàn tay chụp vào đầu Triệu Lệ Nam, cưỡng ép con trai quay đầu đi.
Ha ha! Đây chắc chắn không phải cha ruột!
Triệu Lệ Nam liếc mắt tức giận, cùng lúc bị cưỡng ép quay đầu, đưa tay dùng tay che mắt em gái Triệu Lệ Noãn.
“Anh trai, muốn xem.” Triệu Lệ Nam yếu ớt gọi anh trai, hai tay đồng thời nắm ngón tay của Triệu Lệ Nam định vạch ra nhìn lén.
Triệu Vệ Quốc cúi người tiến đến bên cạnh môi Hứa Đào, hôn lên người mình nhớ mong.
Hứa Đào giãy dụa một lúc, da mặt bà cô già quả thực không dày như thế, nhưng Triệu Vệ Quốc trái lại vẫn không bị lay động, một tay ôm lấy Hứa Đào, giống như bế con xoay người muốn lên lầu.
Ha! Hứa Đào chớp mắt, luôn cảm thấy Triệu Vệ Quốc muốn lái xe tốc độ cao.
“Tiểu Nam, con dẫn Noãn Noãn đến khách sạn Kim Nam Hiên gói cơm tối.” Triệu Vệ Quốc dặn dò, vội vàng bế Hứa Đào lên lầu.
Trong tay Hứa Đào vẫn còn cầm da sủi cảo và bột mì, cũng nắm thật chặt chày cán bột, vẫn bị Triệu Vệ Quốc ung dung bế lên lầu.
“Triệu Vệ Quốc, anh có cần mặt mũi không!” Hứa Đào treo trong lòng Triệu Vệ Quốc, ghé vào bên tai Triệu Vệ Quốc nói chuyện.
Nói thật, thân thiết, phát cơm chó trước mặt con gái, Hứa Đào vẫn luôn cảm thấy độ xấu hổ vô cùng cao.
Hết lần này đến lần khác Triệu Vệ Quốc này không quan tâm, anh rất ít khí tách khỏi Hứa Đào, sự nhung nhớ nửa tháng nay cũng vô cùng mãnh liệt.
Mấy ngày nay một mình anh ở Dương Thành, mùi vị nhớ nhung cay đắng ngọt bùi đều nếm thử một lần, hiện tại bế được người chân thật, anh nào còn suy nghĩ đến cái khác.
Con cái? Con cái là cái gì? Lúc có thể bế cô lên lầu, nghĩ đến bảo Triệu Lệ Nam đến khách sạn Kim Nam Hiên đóng gói cơm tối, đã là có chút lương tâm rồi.
“Haiz!” Triệu Lệ Nam nặng nề thở dài một tiếng.
Đối mặt với lời Triệu Vệ Quốc nói đến khách sạn Kim Nam Hiên gói đồ ăn, cậu không có phản ứng quá lớn, sủi cảo cũng đã gói được một nửa, dù Triệu Lệ Noãn đang chơi vỏ sủi cảo thêm phiền phức, nhưng năng lực bắt tay làm của Triệu Lệ Nam vô cùng mạnh.
Cậu đoán được cha mẹ trong một khoảng thời gian ngắn có lẽ sẽ không xuống lầu, cũng sẽ không đói, lại cộng thêm không tính phần của cha mẹ, liền tùy ý gói một ít sủi cảo, giải quyết bữa tối của mình và em gái, rồi tắm rửa, rửa mặt cho em gái, dỗ Triệu Lệ Noãn ngủ.
Triệu Vệ Quốc ăn chay cách nửa tháng, rất hung tàn, sự nhớ nhung nửa tháng trời, cũng vạch ra sức mạnh bá đạo của Triệu Vệ Quốc, sau khi mang Hứa Đào lên lầu, Triệu Vệ Quốc mạnh mẽ đến mức không để cho Hứa Đào có thể xuống lầu cả buổi tối.
Lúc Triệu Lệ Nam ăn cơm xong, dỗ em gái đi ngủ, đã là tám giờ rưỡi tối rồi.
Lúc cậu ra khỏi phòng Triệu Lệ Noãn, Triệu Vệ Quốc cũng mới đi ra từ phòng ngủ chính của hai vợ chồng, hai cha con ở đầu cuối hai bên hành lang của lầu hai nhìn thấy đối phương.
Triệu Lệ Nam sờ mũi một cái đi qua, định về phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận