Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 284. Nguyệt Nga 5

Hứa Đào mím môi, luôn cảm thấy bác sĩ nông thôn này không đáng tin lắm, nhưng thể chất thiên hàn này của cô, hi vọng Tây y chữa trị không lớn, chỉ có thể dựa vào Trung y điều dưỡng.
Nhưng vì những năm nay, Trung y suy yếu rất nhiều, lúc này muốn tìm một lão thần y thật sự có bản lãnh cũng hơi khó khăn.
“Chị hai của chị dâu con chẳng phải cũng kết hôn mấy năm không có tin gì, con bé đi khám thần y, không bao lâu nghe nói đã mang thai rồi.” Mẹ Hứa nói còn đưa ra một ví dụ.
Ánh mắt Hứa Đào nhìn về phía chị dâu Dư Yến, Dư Yến vội gật đầu: “Chị hai chị mang thai rồi, bây giờ đã được bốn tháng.”
Hứa Đào không khỏi nhíu mày, bên cạnh cũng có ví dụ chân thực, hay là dành thời gian đi khám thử cũng được?
Sinh con hay không cô cũng không quan trọng, nhưng cô rất sợ đau, mỗi tháng bà dì đến hành hạ, cả người giống như tàn phế vậy, quả thực cơn đau đó người bình thường thật sự không thể tưởng tượng được.
“Được, vậy tìm thời gian đi khám thử.” Hứa Đào gật đầu đồng ý.
“Được, ngày mai mẹ sắp xếp một chút, mấy ngày này không có chuyện gì, đợi qua mùng ba thì đến thôn Sơn Ao.” Mẹ Hứa nói đột nhiên dừng lại, nhìn Hứa Đào hồi lâu: “Hình như mẹ thằng bé Tiểu Nam là người thôn Sơn Ao đúng không?”
“Con không biết.” Hứa Đào lắc đầu, dường như cô chưa từng hỏi chuyện liên quan đến vợ trước của Triệu Vệ Quốc, biết cũng đều là tư liệu một chiều từ trong cuốn sách kia.
Tên vợ trước Triệu Vệ Quốc là Lưu Thanh Thanh, lúc đang sinh Triệu Lệ Nam sinh khó mất máu nhiều mà chết.
Trong sách ngay cả những miêu tả mẹ kế Hứa Đào độc ác này cũng không nhiều, cái nhiều hơn chính là chuyện liên quan đến Triệu Lệ Nam, mà hiện tại vận mệnh của Triệu Lệ Nam đã lệch xa mười dặm tám làng với nam chính trong sách, cô xuyên sách cũng đã quên mất chuyện này từ lâu rồi.
“Hình như là vậy.” Dư Yến gật đầu, lúc Hứa Đào gả cho người ta, Dư Yến đã vào nhà họ Hứa được mấy năm, đối với chuyện của Hứa Đào cũng biết khá nhiều.
“Vậy tối nay em hỏi Triệu Vệ Quốc thử, xem anh ấy có muốn dẫn Triệu Lệ Nam đi không, suy cho cùng bên đó là nhà ngoại ruột của Triệu Lệ Nam.”
Nếu nhà mẹ Lưu Thanh Thanh bên đó rất tốt với Triệu Lệ Nam, cô cũng không phản đối bọn họ đến nhận cháu ngoại Triệu Lệ Nam này, nhiều người yêu thương cậu bé hơn, Hứa Đào cũng vui.
“Được.” Mẹ Hứa cũng gật đầu.
Hứa Đào là mẹ kế, mẹ ruột Triệu Lệ Nam vì sinh con mới mất, loại chuyện này, với tư cách là phụ nữ ít nhiều cũng sẽ hiểu.
“Mẹ ơi.” Triệu Lệ Nam ôm quả táo chơi một lúc lâu, hơi đói rồi, cậu bé liền bưng quả táo đến nhà bếp.
Hứa Đào nhận lấy quả táo hỏi: “Con đói rồi sao? Mẹ gọt vỏ cho con ăn.”
“Cảm ơn mẹ.” Triệu Lệ Nam cảm ơn hôn gò má Hứa Đào một cái, Hứa Đào liền lấy một cái đĩa và dao gọt vỏ bắt đầu gọt, còn tỉ mỉ cắt ra đưa cho cậu bé: “Mang ra ngoài chia cho chị gái ăn cùng.”
“Dạ được.” Triệu Lệ Nam bưng lấy, đi về phía Tiểu Nguyệt Nha.
Hai đứa trẻ cùng tụ lại, đều rất ngoan, ăn táo răng rắc, vô cùng hài hòa nho nhã.
“Đứa trẻ này thật ngoan, chỉ có mệnh hơi khổ.” Cậu bé vừa sinh ra đã không có mẹ, ở vị trí mẹ Hứa coi như đó là mệnh khổ.
“Khổ trước sướng sau.” Hứa Đào cười ngồi trước bếp đốt lửa, nhìn mẹ Hứa xào nấu các kiểu, chị dâu Dư Yến giúp đỡ.
Cơm trưa rất nhanh đã được làm nóng, chuẩn bị xong xuôi, hai người mẹ Hứa và Dư Yến đã làm một bàn thức ăn thật lớn.
Cha Hứa vốn sẽ uống hai ngụm rượu nhỏ, coi như con rể Triệu Vệ Quốc về nhà ăn Tết hiển nhiên phải tiếp khách, Hứa Đào còn xách cho hai bình rượu, cả ba người cha Hứa, Triệu Vệ Quốc, Hứa Gia Thành bắt đầu vừa uống vừa nói chuyện.
Năm nay Hứa Gia Đống mới mười lăm tuổi, cậu con trai không thể tham gia chuyện này, ngồi trên bàn ăn cơm có hơi ngột ngạt.
“Nào, Vệ Quốc uống nhiều chút.” Cha Hứa không ngừng rót rượu cho Triệu Vệ Quốc.
“Dạ.” Bình thường Triệu Vệ Quốc rất thông minh, nhưng đối diện với cha Hứa rót rượu, căn bản anh đều thành thật nhận lấy, cùng cha Hứa uống xuống bụng từng ly.
“Được rồi, đừng rót nhiều cho Vệ Quốc nữa.” Mẹ Hứa bảo vệ Triệu Vệ Quốc.
Có lẽ là con rể đến nhà cha mẹ vợ, thường đều sẽ đối đãi như thế này, Triệu Vệ Quốc cười, tùy ý để cha Hứa cố ý bắt nạt, ăn xong một bữa cơm, Triệu Vệ Quốc cũng uống đến mức đỏ bừng mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận