Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 378. Quảng cáo 4

Ba ngày, Tề Ngọc Thụ dùng ba ngày để vẽ xong bản thiết kế, lúc Hứa Đào nhìn thấy bản thiết kế rất hài lòng, thiết kế của Tề Ngọc Thụ rất táo bạo, viết biểu thị cũng rất rõ ràng, nổi bật là thiết kế theo phong cách châu Âu lấy màu trắng làm chủ đạo, vô cùng thu hút ánh nhìn.
Ý cảnh thiết kế của nhà ăn, ghế lô, phòng yến tiệc,...cũng không giống những điều Hứa Đào mong muốn, nhưng hết lần này đến lần khác kết hợp lại đều rất hòa mỹ.
Bản thiết kế này của Tề Ngọc Thụ ít nhất đã vẽ ra khoảng tám mươi phần trăm cảm giác Hứa Đào cần.
Dù có thể tốn rất nhiều tiền để lắp đặt theo bản thiết kế như vậy, nhưng phong cách trang trí này dù qua hai mươi năm nữa chắc chắn sẽ không lỗi thời.
“Như thế nào?” Tề Ngọc Thụ căng thẳng nhìn Hứa Đào, sợ thiết kế của mình bị trả lại.
Tuy rằng Hứa Đào không phải trong nghề, nhưng đề nghị và yêu cầu mới mẻ của cô cũng có thể nhìn ra được, cô có yêu cầu rất cao đối với bản thiết kế này.
Nhưng cậu ta cảm thấy bản thân đã rất nỗ lực thiết kế dựa theo yêu cầu của Hứa Đào rồi, đương nhiên, cũng có thêm phòng cách thiết kế và sự sáng tạo của cậu ta, đối với một số yêu cầu Hứa Đào đề xuất, những chỗ không hợp lý, những chỗ không thể nào hoàn thành cậu ta cũng tiến hành sửa đổi.
“Được, rất hợp với phong cách thiết kế tôi nói.” Hứa Đào cười gật đầu.
“Thật sao.” Tề Ngọc Thụ thở một hơi thật lớn, sau đó đưa tay vỗ ngực, lại chỉ trên bản thiết kế giải thích: “Vì tôi đã thay đổi một số yêu cầu của cô, ví dụ như phong cách cầu thang, tôi thiết kế không cứng nhắc như vậy, còn có tranh vẽ trên tường của phòng yến tiệc.”
Tề Ngọc Thụ nói nguyên nhân và chỗ đã sửa đổi, Hứa Đào cũng không phải người chuyên nghiệp, bản thân cô rất hài lòng đối với bản thiết kế này, sau khi nghe Tề Ngọc Thụ nói nguyên nhân xong, càng hài lòng hơn.
“Mấy ngày nay anh đều không nghỉ ngơi gì sao?” Mắt Tề Ngọc Thụ hiện đầy tơ máu.
“Tôi thiết kế vui quá, có nghỉ ngơi nhưng không nghỉ ngơi nhiều, sợ linh cảm chạy mất.” Bất kể là nghề nghiệp nào, đều rất chú trọng chuyện linh cảm này.
Hứa Đào có biết một chút: “Thiết kế rất giỏi, tôi sẽ dùng bản thiết kế này, anh có thể về nhà nghỉ ngơi cho tốt. Ngoài việc anh làm nhà thiết kế, cô còn cần đến công trường cùng mấy người công nhân, từ xây nhà cho đến khi lắp đặt xong, có được không?”
“Đó là chuyện đương nhiên, tôi muốn chính mắt nhìn khách sạn này khai trương.” Hứa Đào không nói điểm này, Tề Ngọc Thụ cũng định làm như vậy.
Dẫu sao đây là hạng mục thiết kế đầu tiên cậu ta nhận được sau khi tốt nghiệp, cậu ta phải coi trọng thiết kế của mình hơn bất kì ai.
Giải quyết bản thiết kế, nhà thiết kế xong, Hứa Đào lại hỏi Hạng Hưng Vượng chuyện liên quan đến công nhân.
“Anh đã giúp tôi tìm được công nhân xây dựng chưa?”
Đã quyết định bản thiết kế khách sạn, chuyện thi công cũng có thể đăng lên báo rồi.
“Yên tâm, tôi đã tìm xong rồi.” Hạng Hưng Vượng sớm đã giúp Hứa Đào liên lạc với một chủ thầu xây dựng đáng tin cậy, dưới trướng chủ thầu có hai ba mươi người, đúng lúc thích hợp nhận công trình nhỏ khách sạn này của Hứa Đào.
Dương Thành bên này phát triển rất nhanh, ngành xây dựng cũng vô cùng phổ biến, nhà thầu xây dựng cũng rất nhiều, người Hạng Hưng Vượng quen rất nhiều, sau cùng đã liên lạc được với chủ thầu Ngưu Chính Trực.
Ngưu Chính Trực là công nhân xây dựng ngoại tỉnh đến từ tỉnh Giang, vì là người vùng khác nên đơn nhận cũng không lớn, nhưng làm việc đều nghiêm túc có trách nhiệm, bản thân Ngưu Chính Trực cũng giống như tên anh ta, ngay thẳng lại thật thà.
Hứa Đào đến văn phòng giới thiệu gặp Ngưu Chính Trực, cũng xem lý lịch của Ngưu Chính Trực và những người xây dựng trang trí, bọn họ chỉ là một tập thể rất nhỏ, vẫn chưa lập công ty chính thức.
“Hạng Hưng Vượng, người anh giới thiệu sao toàn là người mới, nhà thiết kế mới, hiện tại ngay cả công nhân xây dựng cũng không phải người lão luyện.” Ngưu Chính Trực không có công ty xây dựng chính thức, chỉ là nhóm công nhân xây dựng nhỏ lẻ, cái có thể được sao?
“Bà chủ Hứa, tôi thật sự đã cân nhắc thay cô, những công nhân xây dựng này thật sự có kinh nghiệm, trong đội ngũ phần lớn đều là quân nhân giải ngũ, có thể chịu cực cũng có thể làm việc, đảm bảo xây dựng khách sạn lớn của cô đâu ra đó.” Hạng Hưng Vượng vỗ ngực đảm bảo với Hứa Đào.
Nếu không phải vì Ngưu Chính Trực không có tiền mở một công ty chính quy, người dưới trướng cũng không nhiều, chỉ hai mươi mấy người, thì Ngưu Chính Trực đã có danh hiệu ở Dương Thành lâu rồi, anh ta dẫn dắt một đám người nghiêm túc, làm việc chăm chỉ, cũng vô cùng có trách nhiệm.
“Có quân nhân giải ngũ sao?” Hứa Đào nhíu mày.
“Có, khoảng mười người đều là quân nhân giải ngũ.” Hạng Hưng Vượng rất chắc chắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận