Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 375. Quảng cáo 1

Triệu Vệ Quốc là người không dễ bắt nạt chút nào, quan trọng là trên phương diện chuyện nào đó, anh đều không muốn chịu thua thiệt dù chỉ một chút.
Hứa Đào bị một câu nói của anh làm mặt đỏ bừng, hai tay của cố vốn đặt trên ghi đông xe đạp, liền giơ lên đặt trên khuỷu tay phải của người đàn ông, cô dùng sức véo anh: “Anh im miệng!”
Lời cảnh cáo của Hứa Đào không có phân lượng nào, cánh tay Triệu Vệ Quốc cường tráng, đối với anh mà nói, có thể nói là làm nũng.
Triệu Vệ Quốc khẽ cười, trong tiếng gió đêm giọng cười của người đàn ông nhẹ nhàng bay xa, có chút vui sướng cũng có đắc ý.
“Cha, cha nói gì với mẹ vậy? Tiểu Nam cũng muốn biết.” Triệu Lệ Nam ngồi phía sau, nghe thấy Triệu Vệ Quốc cười, đương nhiên cậu bé không nhịn được tò mò.
Hứa Đào có chút khốn đốn, âm thầm cắn môi.
Triệu Vệ Quốc lại khẽ cười: “Tiểu Nam muốn biết sao?”
“Muốn.” Triệu Lệ Nam nói chữ “muốn” vô cùng lớn tiếng, cái tay nhỏ còn vỗ lưng Triệu Vệ Quốc.
Hứa Đào vẫn đang nghĩ Triệu Vệ Quốc sẽ nói cho cậu bé như thế nào, kết quả người đàn ông trực tiếp nói một câu đáng đánh: “Muốn biết cũng không nói cho con biết?”
“...Cha, hừ.” Triệu Lệ Nam hừ giận dỗi, rõ ràng không vui lắm.
Vốn khoảng cách giữa nhà và công ty không xa, chạy xe đạp còn nhanh hơn, Triệu Vệ Quốc dừng xe ở cổng nhà, Triệu Lệ Nam ngồi trên ghế dành riêng phía sau vẫn không vui.
“Cha, cha nói cho con biết đi.” Triệu Lệ Nam bĩu môi lên án.
Càng không nói, cậu bé càng tò mò.
Triệu Vệ Quốc thấy cậu bé không có chút gánh nặng nào, đưa tay bế cậu bé từ trên xe đạp xuống, đồng thời nói: “Con muốn biết?”
“Dạ, dạ.” Lúc Triệu Lệ Nam đối mặt với hỗ bẫy của Triệu Vệ Quốc, hết lần này đến lần khác lúc nào cũng mắc lừa.
“Đi hỏi mẹ con, bảo mẹ nói cho con biết.” Triệu Vệ Quốc cười.
Triệu Lệ Nam gật đầu dạ một tiếng, đôi chân cậu bé vừa chạm đất liền chạy theo Hứa Đào: “Mẹ mau nói cho con biết với.”
Cậu bé đuổi theo sau Hứa Đào tò mò hỏi.
Hứa Đào nghiêng đầu trừng người đàn ông xấu xa, vô cùng tức giận, còn bảo cậu bé đến hỏi cô, để cô nói cái gì với cậu giờ, nói cho cậu bé biết tối nay cha con định không cho mẹ xuống giường sao?
“Cha con nói với mẹ, tối nay anh ấy muốn ngủ cùng con.” Hứa Đào cười sờ đầu Triệu Lệ Nam.
“A!” Triệu Lệ Nam a một tiếng ngạc nhiên, biểu cảm đều là thất vọng và ngạc nhiên, nói cái này à?
“Mẹ ơi, có thể không cần không?” Triệu Lệ Nam chê bai hỏi Hứa Đào.
Từ sau khi Triệu Vệ Quốc dẫn cậu bé ngủ một đêm ở nhà trọ, Triệu Lệ Nam trở về Dương Thành, ngay cả Triệu Vệ Quốc ngồi trên giường của cậu bé cậu cũng không vui lắm.
“Vậy con nói với cha con, mẹ mặc kệ.” Hứa Đào cười, xúi giục cậu bé đi quấy rầy Triệu Vệ Quốc.
Triệu Vệ Quốc buồn cười nhìn ánh mắt chê bai của con trai mình, Hứa Đào thì đắc ý đi vào nhà bếp nấu nước.
Hôm nay Triệu Lệ Nam chơi thanh gỗ ở công ty, cậu bé có hơi bẩn, Hứa Đào nấu nước xong, bảo Triệu Vệ Quốc tắm rửa cho cậu bé.
Đem cậu bé tắm rửa sạch sẽ, Hứa Đào cũng đi tắm, cô ngâm chân xong nhân lúc Triệu Vệ Quốc đi đổ nước cho cô, cô liền bò dậy khóa cửa phòng lại.
Hứa Đào đóng cửa chuẩn bị đi ngủ có chút ngây thơ.
Cộc cộc cộc.
“Mở cửa.” Lúc Triệu Vệ Quốc khổng mở cửa được, có chút bất đắc dĩ, nhẹ nhàng gõ mấy cái nói.
“Không mở, tối nay anh ngủ với Tiểu Nam đi.” Hứa Đào trả lời một câu, còn trực tiếp giơ tay tắt đèn.
Triệu Vệ Quốc đứng ngoài cửa yên lặng một chút, cười vì hành động của Hứa Đào: “Dũng khĩ buổi trưa lúc em khiêu chiến đâu rồi? Hứa Đào, đừng sợ.”
Sợ ư? Hứa Đào trợn trừng mắt, sau đó nhẹ nhàng hừ một tiếng, sợ thì sợ đi!
“Ôi! Buồn ngủ quá, em phải ngủ rồi, anh đừng ồn ào.” Hứa Đào giả vờ nghe không hiểu.
Triệu Vệ Quốc ở cửa không nói chuyện, Hứa Đào lắng tai nghe một lúc, không nghe thấy tiếng động gì nữa, tưởng rằng Triệu Vệ Quốc đã đi ngủ cùng Triệu Lệ Nam rồi, tâm trạng cô không tệ định nhắm mắt lại ngủ, nhưng lại nghe thấy tiếng vang nhẹ nhàng truyền từ cửa đến.
Hứa Đào ngồi dậy buồn bực: “Triệu Vệ Quốc? Anh đang làm gì vậy?”
“Anh đang phá khóa cửa.” Giọng nói của người đàn ông ngoài cửa như chuyện đương nhiên, trong tay đang cầm một cái tua vít đang động tay với ổ khóa trên cửa.
Quả thực khóa cửa trong nhà rất đơn giản, mấy cái đinh ốc mà thôi, anh có thể giải quyết nhẹ nhàng.
Triệu Vệ Quốc vậy mà phá cửa, Hứa Đào nhất thời câm nín, cũng sợ người đàn ông thật sự phá khóa cửa, cửa phòng không thể phá được, thà bị Triệu Vệ Quốc phá hỏng, không bằng cô đi qua mở cửa.
“Triệu Vệ Quốc.” Hứa Đào mở cửa trừng người đàn ông, lúc gọi họ tên anh, cũng mang theo sự tức giận.
Cô thật sự không ngờ rằng, Triệu Vệ Quốc trực tiếp tấn công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận