Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 308. Ba hoa 5

Vốn Triệu Hòa Phong thích chơi đùa, ông ta không đồng ý chuyện hôn sự của anh ta và Tôn Phương, anh ta cũng không kiên trì lắm, kết quả không biết làm sao Tôn Phương lại xem mắt với Triệu Vệ Cường của nhà họ Triệu, còn xem thành.
Sau khi Triệu Kim Duệ biết, đã nhiều lần cảnh cáo Triệu Hòa Phong, để Triệu Hòa Phong không cần liên lạc với Tôn Phương nữa, Triệu Hòa Phong trên miệng đã đáp ứng xong xuôi, quay đầu không biết đã bị dụ dỗ lúc nào, thật là tạo nghiệp!
Triệu Kim Duệ suy nghĩ, nhìn Triệu Hòa Phong, trong lòng cũng có ý giết người rồi.
Không sai ông ta là trưởng thôn của thôn họ Triệu, nhưng Triệu Hải Trụ ông ấy đã sinh hai người con trai, tính tình Triệu Vệ Cường hơi mềm yếu, ngược lại sẽ dễ giải quyết, nhưng riêng con trai lớn Triệu Vệ Quốc của ông ấy đang ở nhà, con trai lớn của nhà họ Triệu, Triệu Vệ Quốc đã làm quân nhân mười năm, lúc cậu ta nghiêm mặt xuống, uy nghiêm, ngay cả bề trên làm trưởng thôn như ông ta cũng bất giác sợ hãi.
Nhà Triệu Hải Trụ từ lâu đã không còn là nhà họ Triệu mười năm trước nữa rồi.
“Anh Hải Trụ, anh thấy chuyện này ầm ĩ, là tôi không dạy con tốt, thực sự xin lỗi.” Triệu Kim Duệ thân là trưởng thôn của thôn họ Triệu, sau khi đi đến nhà chính nhà họ Triệu, ông ta mở lời nói chuyện với cha Triệu - Triệu Hải Trụ đang ngồi trong nhà chính rít thuốc sột soạt, dáng vẻ rất khiêm tốn.
Tuổi tác của Triệu Kim Duệ gần như trạc tuổi Triệu Hải Trụ, hơi lớn hơn năm tuổi so với Triệu Hải Trụ, thân là trưởng thôn trong thôn, lại lớn tuổi, vừa mở miệng liền xin lỗi.
Triệu Hải Trụ nhìn Triệu Kim Duệ, nghiêng đầu nhìn con trai nhỏ đang gục đầu bên kia, ông bực bội không nói chuyện, chỉ hút thuốc buồn rầu.
Quá mất mặt rồi, chuyện quá khó coi rồi, mặt mũi nhà họ Triệu cũng bị mất hết rồi.
Kẻ vụng trộm, người phụ nữ được con trai nhỏ bày mười mấy bàn tiệc rượu, náo nhiệt cưới về nhà lại không an phận, còn chưa được mấy ngày đã vụng trộm, chuyện này đặt vào nhà ai, đều chịu không nổi sự tức giận của ngày hôm nay.
“Anh Hải Trụ…” Triệu Kim Duệ tiếp tục xấu hổ mở miệng.
Cha Triệu dừng tư thế hút thuốc lại, liếc nhìn Triệu Kim Duệ bên kia một cái: “Trưởng thôn, chuyện này còn phải đợi nhà họ Tôn bên đó đến rồi hãy nói.”
Đợi người đến đông đủ rồi cùng nhau nói chuyện, không đến đủ, thì người của hai nhà bọn họ cũng không có cách nào để nói.
“Được, theo cách của anh Hải Trụ đi.” Triệu Kim Duệ gật đầu phối hợp, tư thế rất khiêm tốn.
Chuyện này làm sao cũng là Triệu Hòa Phong và Tôn Phương không hợp đạo lý, nên dù Triệu Hòa Phong bị đánh gần chết, đánh đến mặt mũi bầm dập cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Hơn nữa điều tốt nhất là, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, ầm ĩ lớn quá, mặt mũi mọi người cũng không dễ nhìn lắm.
Nhưng nghĩ đến những người bên ngoài đang nhìn trái nhìn phải, trong lòng Triệu Kim Duệ than thở không biết phải làm sao, bất kể sự việc xử lý như thế nào, đều mất mặt rồi.
“Vệ, Vệ Cường, anh nghe em giải thích, em thật sự chỉ gặp anh ta mà thôi, em không làm chuyện có lỗi với anh.” Tôn Phương lau nước mắt đi về phía Triệu Vệ Cường, định giải thích với Triệu Vệ Cường.
“Cút đi.” Triệu Vệ Cường cúi đầu, anh ta thậm chí không muốn nhìn thấy Tôn Phương, cũng không muốn nghe Tôn Phương nói.
Lúc này trong lòng Triệu Vệ Cường cũng vô cùng rối rắm, anh cũng không ngờ tới sao sự việc lại biến thành như thế này, tốn tiền cưới vợ, mua cái này mua cái kia thuận theo, kết quả quay đầu lại, lại vụng trộm sau lưng anh ta, Triệu Vệ Cường anh ta đã thành tên khốn nạn, thật sự vô cùng nhục nhã.
“Vệ Cường.”
“Tôn Phương, xin cô yên lặng một chút.” Hứa Đào nhìn dáng vẻ Triệu Vệ Cường dường như sắp sụp đổ, có chút đồng cảm với Triệu Vệ Cường.
Quả thực Triệu Vệ Cường vẫn ổn, đáng tiếc có hơi xui xẻo, mắt nhìn người không ổn.
“Hứa Đào, là cô có đúng không, là cô nói bậy nói bạ hãm hại tôi.” Tôn Phương nhìn Hứa Đào, sự hốt hoảng trước đó, bị Hứa Đào tát một cái cũng không biết trả đũa, bây giờ đã dần bình tĩnh lại, cũng biết sự việc đã ồn ào lớn rồi, không còn chỗ cứu vãn, cũng nhớ ra chuyện hôm qua bọn Hứa Đào đến trường tiểu học.
Chắc chắc hôm qua cô đã nhìn thấy, cô cố ý nói không nhìn thấy, con đàn bà này!!!
Tôn Phương tức giận trừng mắt nhìn Hứa Đào, bắt đầu vu khống Hứa Đào, ánh mắt nhìn Hứa Đào tưởng chừng như muốn nổi điên.
“Thím xấu xa, không được phép hung dữ với mẹ cháu.” Triệu Lệ Nam vẫn luôn ngoan ngoãn, nhìn thấy Tôn Phương quát Hứa Đào, cậu bé dũng cảm chắn trước mặt Hứa Đào, một đưa bé nhỏ xíu dáng vẻ vô cùng kiên định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận