Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 71. Kế hoạch thất bại 1

Chỉ cần Tiểu Nam làm nũng là Hứa Đào mềm lòng, nhưng nhìn lại thái độ cường ngạnh của Triệu Vệ Quốc cô liền cắn răng không đi lên ôm bé.
“Mẹ” Tiểu Nam tiếp tục kêu, tiểu gia hỏa chỉ mặc cái áo nhỏ cùng quần lót từ trên giường bò dậy, hai bắp chân ngắn ngủn đầy thịt nhảy nhót trên giường, biểu tình sắp khóc đến nơi.
“Vệ Quốc, nếu không……..” Hàm ý là Hứa Đào muốn thuyết phục Triệu Vệ Quốc.
“Em đi về phòng trước” Triệu Vệ Quốc ôm lấy bả vai Hứa Đào rồi đẩy cô ra khỏi phòng.
“Oa oa!” Tiểu Nam thấy Hứa Đào đi rồi, không vui từ trên giường gấp gáp bò xuống đuổi theo.
Làm sao nhanh bằng tốc độ của ba bé, không nói nhiều đem tiểu gia hỏa bắt lấy rồi đem cửa phòng đóng lại.
“Ba hư, hừ!” Không nhìn thấy thân ảnh Hứa Đào nữa, còn bị Triệu Vệ Quốc bắt lấy, tiểu gia hỏa mặt giàn giụa nước mắt, tay nhỏ hung hăng xô Triệu Vệ Quốc ra, đối với ba rất bất mãn.
Triệu Vệ Quốc cũng không thèm để ý, đối với công phu mèo cào của tiểu gia hỏa không hà hắng gì mới anh, ngược lại anh còn xách tiểu gia hỏa cho nó nằm trên giường.
“Tự ngủ” Triệu Vệ Quốc lạnh lùng bức bách
“Muốn ngủ với mẹ!” Tiểu Nam không cam lòng yếu thế chu mỏ lên cãi lại.
Triệu Vệ Quốc trầm mặc không nói lời nào, biểu tình nghiêm túc nhìn vào gương mặt bé xíu của tiểu gia hỏa. Tiểu Nam cũng nhìn lại anh, hai cha con cứ thế mặt đối mặt nhìn nhau.
“Con trai, đáng thương cho ba một phen tuổi rồi mới cưới được vợ, thật không dễ dàng mà” Triệu Vệ Quốc không nhịn được mở miệng nói trước
“……………” Tiểu Nam chớp mắt, nghe không hiểu ý tứ ba mình đang nói gì.
“Ba cũng tự mình ngủ gần ba mươi năm, Tiểu Nam có thể học tập ba ngủ một mình được không?” Triệu Vệ Quốc ngồi dậy luồng qua nách bế bé lên nằm ngày ngắn rồi đắp chăn lông mỏng lại.
“A?” Tiểu Nam tiếp tục nghe không hiểu, bị nhét vào chăn cũng không phản kháng
“Tiểu Nam chính là con trai, con trai thì không thể ngủ cùng mẹ được” Triệu Vê Quốc dùng phương thức của tiểu hài tử giảng cho bé nghe.
“Ba nói bậy, anh Thạch Đầu đều ngủ cùng ba mẹ” Tiểu Nam lắc đầu phản bác.
“…….” Triệu Vệ Quốc thật sự cạn lời, anh biết Thạch Đầu trong miệng Tiểu Nam là ai, cũng biết đứa nhỏ đó bao nhiêu tuổi. Thời buổi này đứa nhỏ bảy tám tuổi ngủ chung với ba mẹ là chuyện bình thường, cũng có trường hợp nhà nhỏ không đủ chỗ nên có vài đứa nhỏ mười mấy tuổi sẽ ngủ chung luôn.
“Con trai ngủ cùng mẹ sẽ không trường cao mau lớn được” Triệu Vệ Quốc tiếp tục lừa gạt.
“Tiểu Nam không cần lớn” Tiểu Nam thập phần nghiêm túc
“………” Sao lúc trước anh không biết con trai mình miệng mồm lanh lợi quá vậy.
“Tóm lại từ hôm nay trở đi con phải ngủ một mình” Triệu Vệ Quốc tức giận mở miệng.
Tiểu Nam bẹp cái miệng nhỏ không vui, Triệu Vệ Quốc không nói nữa, xoay người tắt đèn rời đi. Tiểu Nam nằm an ổn trên giường yên lặng ủy khuất khóc thút thít.
Hứa Đào bên này về phòng nằm xuống không bao lâu thì Triệu Vệ Quốc đã quay lại mà không có Tiểu Nam đi cùng.
“Nhanh như vậy ngủ rồi sao? Không có nháo?” Hứa Đào kinh ngạc nói.
“Anh không có dỗ nó” Triệu Vệ Quốc nằm lên giường: “Em đừng nuông chiều nó quá, dứt khoát nhân cơ hội này sửa lại tính tình cho nó luôn”
“…….” Hứa Đào mím môi, biểu tình có chút sinh khí khó chịu, tuy cô chiều Tiểu Nam nhưng cũng đâu có chiều theo kiểu đem coi trời bằng vun đâu.
“Tiểu Nam tính tình có chỗ nào không tốt?” Hứa Đào thấy Tiểu Nam chính là tiểu thiên sứ đáng yêu, ngoan ngoãn.
Triệu Vệ Quốc chỉ biết lắc đầu: “Không để nó tự ngủ thì mỗi tối còn lôi kéo em kể chuyện xưa” Thật sự đau đầu với đứa nhỏ này, anh buồn bực liền kéo Hứa Đào vào lòng ôm.
Ý tứ của người đàn ông này quá rõ ràng, nói cô đừng chiều Tiểu Nam quá vậy cô cũng không thuận theo anh để đạt được ý đồ, Hứa Đào tỏ vẻ vực bội, duỗi tay đẩy anh ra: “Nóng quá, anh đừng ôm chặt như vậy”.
“…………..” Triệu Vệ Quốc không hiểu sao bị đẩy ra.
Anh vừa rồi chỉ nói cô nuông chiều Tiểu Nam quá vậy mà lại chọc cô không cao hứng, nhưng anh nói đâu có sai, tính Tiểu Nam xác thật có chút cáu kỉnh, trước khi ngủ còn đòi nghe chuyện xưa, thử hỏi cha mẹ ở nông thôn có ai đâu mà nhàn hạ kể cho nghe.
Đứa nhỏ này hơn một tháng nữa tròn ba tuổi, con trai ba tuổi cũng nên học cách độc lập là chuyện bình thường.
“Ngủ đi, hai ngày nữa là nó quen thôi!” Triệu Vệ Quốc tắt đèn, chuẩn bị bắt lấy Hứa Đào làm chuyện xấu.
Hứa Đào giãy giụa, cô có chút không yên tâm Tiểu Nam, nhưng Triệu Vệ Quốc không cho cô cơ hội nghĩ ngợi nhiều, đại chưởng của anh không kiêng dè nắm lấy nơi mềm mại của cô, lý do anh bắt con trai nhỏ học tính độc lập là gì, cái này không cần nói cũng biết.
Ở Phương diện này Hứa Đào hoàn toàn không phải đối thủ của Triệu Vệ Quốc, lúc đầu còn phản kháng một chút, chưa tới hai phút sau liền đầu hàng mềm nhũn trong ngực Triệu Vệ Quốc……..
Bạch bạch bạch ---------
“Mẹ …mẹ” Tiểu Nam khóc nức nở đứng bên ngoài rõ cửa phòng
Triệu Vệ Quốc súng đã lên nồng liền nghe tiếng đập cửa bên ngoài, cả người anh nghẹn đến khó chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận