Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 59. Trộm vào nhà 2

Ngoài phòng khách tiếng vang không nhỏ, kẻ trộm quá kiêu ngạo, Hứa Đào khẩn trương càng nắm chặt cây gậy hít sâu một hơi, ánh mắt cô nhìn về phía Tiểu Nam đang ngủ say trên giường, không biết phải ứng phó thế nào đây, tay cầm gậy không nhịn được phát run.
Hứa Đào tự hỏi cô cũng không phải là người nhát gan nhưng giờ khắc này không biết làm thế nào để bình tĩnh lại.
Người đột nhập chính là một người đàn ông, một khi cô mở cửa thì xác suất thắng đối phương vô cùng thấp, cho nên cô tuyệt đối tuyệt đối không được mở cửa.
Bạch bạch bạch -------
Hứa Đào căng chặt dây thần kinh dựng lỗ tai lên nghe động tĩnh, tinh vốn hoảng loạn nhưng đột nhiên ở cửa sổ thủy tinh của căn phòng chắn với phòng bếp vang lên, Hứa Đào nhìn lại thấy một người đàn ông thân hình vặn vẹo ghé mặt vào cửa sổ
Biến thái!!!
".........." Hứa Đào gương mặt kia sợ tới mức hô hấp không đều.
Thịch thịch thịch -------
Trái tim cô đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi ngực.
Lúc đi ngủ cô cũng không có đem màn kéo xuống hoàn toàn mà để chừa một bên, người đàn ông kia dựa mặt sát tấm kính thủy tinh, mượn ánh sáng của ánh trăng bên ngoài quan sát bên trong, nhìn thấy Hứa Đào đứng cạnh cửa phòng giơ cây gậy gỗ lên mà lộ ra nụ cười tà ác
"Ha hả ha ha......"
Người đàn ông kia phát ra tiếng cười làm chân Hứa Đào muốn mềm nhũn, cô cầm gậy gỗ bên trong nhịn không được có chút tuyệt vọng.
Con mẹ nó, người đàn ông biến thái bên ngoài thế nhưng đang trình diễn phim kinh dị cho cô coi, chỉ cần hắn kề cái bản mặt vào cửa sổ thủy tinh cũng đủ làm cho cô sinh ra bóng ma tâm lý rồi, lúc này cô nhớ tới bộ phim kinh dị có tên gì nhỉ, đúng rồi là "LÒ LUYỆN".
Chỉ cần nhìn vào một màn là cũng đủ khiến cô bị ám ảnh.
Bạch bạch bạch ......
Cửa số lần nữa bị vang lên, tên biến thái vẫn ghé mặt vào cửa sổ: "Tiểu quả phụ, mau mở cửa cho anh trai nào!"
".........?" Hứa Đào mờ mịt cắn môi, đưa cây gậy qua bật đèn lên, nếu đối phương phát hiện cô thì cô cũng không muốn tiếp tục núp lùm sợ hãi, cô trừng mắt nhìn tên biến thái bên ngoài: "Ngươi là ai dám ban đêm ban hôm dám đột nhập vào nhà ta?"
"Ta là ai, là người tình tương lai của em" Tên biến thái cười, biểu tình thập phần ghê tởm.
Hứa Đào không dám đến gần cửa sổ, mở đèn lên mới nhìn thấy rõ người bên ngoài, là một người đàn ông tướng mạo xấu xí, đã vậy răng còn vàng khè, cười lên thật sự muốn ói.
"Ta không quen biết ngươi!" Hứa Đào kiên định nói.
Cô trí nhớ không tồi, gặp qua người đều nhớ rõ, cô xác định mình không quen người này.
"Về sau sẽ biết! Mau mở cửa, anh trai thật sự nghẹn chết mất!" Tên biết thái mặt mày đỏ bừng còn ợ một cái do trước đó đã uống rượu.
Nhìn dáng vẻ này hẳn đã uống không ít rượu!
Hứa Đào nhìn tên biến thái ghê tởm, giơ cây gậy gỗ uy hiếp hắn: "Ngươi ngang nhiên đột nhập nhà người dân, ta báo công an bắt ngươi".
"Tiện nhân, lão tử thấy ngươi là quả phụ đáng thương còn muốn cấp ngươi ít tiền tiêu, ngươi còn muốn báo công an?" Tên biến thái rung đùi đứng không vững, nghe Hứa Đào nói báo công an phản ứng rất mãnh liệt, nhìn ra được hắn đối với từ công an phản cảm thế nào.
"Ta nói cho ngươi biết, thành thật mà mở cửa cho ta đi vào, tâm tình ta hôm nay sảng khoái liền cho tiền ngươi tiêu vặt, bằng không một quả phụ như ngươi làm sao có khả năng nuôi sống thằng con trai của ngươi chứ, hừ!" Tên biến thái một tay chống lên cửa sổ đứng một bên phun ra khẩu khí ghê tởm.
"Ta có chồng, không phải quả phụ!"
"Không phải quả phụ? Phi! Ta quan sát ngươi vài ngày, mỗi ngày chỉ mang theo cái thằng tiểu quỷ đi qua lại cũng chưa thấy bóng dáng nam nhân của ngươi" Tên biến thái trừng mắt lớn biểu tình Hứa Đào không cần gạt hắn.
Hắn đã để ý Hứa Đào vài ngày, một nữ nhân xinh đẹp mang theo tiểu quỷ hai ba tuổi đi tới lui ở ngoài, hắn còn hỏi Lâm Phương cách vách, ả cũng nói vậy, nữ nhân xinh đẹp này là hàng xóm mới chuyển đến chỉ một mình mang theo tiểu quỷ nhỏ làm gì có nam nhân!
Biết được nhà này không có nam nhân nên hắn mới lớn mật tới cửa, dù sao chỉ là một nữ nhân cùng một tiểu quỷ, hắn một chút cũng không sợ, chỉ cần đem người làm xong một cái tự nhiên sẽ thành thật.
"Ai nói cho ngươi ta là quà phụ?" Hứa Đào cảm thấy bên trong nhất định có nguyên nhân, nếu không thì hắn làm sao có khả năng to gan kiêu ngạo thế này được.
"Mẹ!" Ồn ào một hồi Tiểu Nam vốn ngủ say cũng tỉnh giấc, tiểu gian hỏa mơ màng ở trên giường kêu to Hứa Đào.
"Tiểu Nam" Hứa Đào cầm gậy gỗ đi lại giường sờ đầu nhỏ Tiểu Nam trấn an: "Đừng sợ! Mẹ ở đây!"
"Bạch bạch !! Tiểu quỷ con tỉnh rồi!" Tên biến thái thấy Tiểu Nam tỉnh lại cười lộ ra hàm răng vàng khè thật dọa người.
"Mẹ..." Tiểu Nam nhìn tên biến thái sợ hãi, cũng không biết xảy ra chuyện gì chỉ ý lại dựa vào ngực Hứa Đào.
Hứa Đào vuốt lưng Tiểu Nam ánh mắt phòng bị nhìn tên biến thái bên ngoài.
"Ngươi tốt nhất nhanh rời khỏi đây, bằng không ta gọi người đến ngươi nhất định sẽ ăn cơm tù" Hứa Đào cảnh cáo người bên ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận