Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 62. Ngủ chung 2

"Được" Hứa Đào nghe Triệu Vệ Quốc nói mới nghĩ đến trong sân còn có một người.
Hứa Đào bồi Tiểu Nam ở trong phòng chơi một lát, từ cửa sổ nhìn ra thấy Triệu Vệ Quốc đã mang tên biến thái bên ngoài đi rồi mới ôm tiểu gia hỏa đi phòng bếp chuẩn bị bữa sáng.
Triệu Vệ Quốc đi khoảng một tiếng đồng hồ liền trở lại, cụ thể xử lý như thế nào Hứa Đào cũng không hỏi, cô tin tưởng Triệu Vệ Quốc sẽ đem chuyện này xử lý tốt.
Buổi trưa bên ngoài cách vách truyền đến âm thanh tranh chấp ầm ĩ, đi ra ngoài nhìn mới thấy hai đồng chí công an tới tìm Lâm Phương về đồn hỗ trợ điều tra.
Cả nhà họ Lâm đều là cực phẩm nhưng vô cùng nhát gan sợ phiền phức, đột nhiên công an tìm tới cửa còn muốn mang Lâm Phương đi điều tra khiến bà Lâm sợ tái mặt.
"Ai u! Ông trời ơi, nhà họ Phương ta đều thành thật các người vì cái gì bắt con gái ta?" Bà Lâm bắt lấy tay của đồng chí công an hỏi.
"Không biết bắt giam cô ta, chỉ mang về đồn hỗ trợ điều tra" Đồng chí công an mặc thường phục giải thích.
"Hỗ trợ điều tra cái gì? Không để hỏi trực tiếp ở nhà ta sao? Ngươi là khi dễ lão bà tử này không hiểu gì đúng không?" Bà Lâm không quan tâm dù sao bà không muốn Lâm Phương bị mang đi, bà sợ Lâm Phương đi rồi liền có chuyện!
"Các ngươi muốn mang Lâm Phương của ta đi để hại chết con gái ta!" Bà Lâm khóc lóc
"Phiền bà phối hợp với chúng tôi điều tra" Đồng chí công an nghiêm mặt nhắc nhở.
Bà Lâm tiếp tục khóc nháo không cho công an mang Lâm Phương đi, nhưng nháo một hồi lớn tiếng khiến hàng xóm chung quanh nghe được đều lặng lẽ ra xem kịch hay.
"Mẹ, con không có việc gì, đồng chí công an cũng đã nói chỉ đến đó phối hợp điều tra" Lâm Phương tức giận rống lên với bà Lâm.
Lại nhìn hàng xóm đều đi ra đứng đó, còn có Hứa Đào nữa nên Lâm Phương xấu hổ tức giận muốn nổ tung.
Cô làm sao không biết công an tới cửa tìm cô là vì chuyện gì, tối qua Tiếu Bửu Bảo tên du côn kia tới hỏi cô sự tình của Hứa Đào, còn hỏi Hứa Đào có phải quả phụ hay không, còn nói hắn không thấy nam nhân của Hứa Đào ở đâu. Cô ở cách vách luôn nhìn chằm chằm hống thân ảnh của Triệu Vệ Quốc nhưng không thấy, đoán là Triệu Vệ Quốc không có nhà.
Họ Tiếu kia đến hỏi cô khiến cô cũng thật bất ngờ liền nảy sinh một mưu kế. Cô biết họ Tiếu này không phải thứ tốt lành gì liền thêm mắm dặm muối xúi giục hắn, hôm qua lúc xúi giục họ Tiếu xong cô cũng không dám ngủ, nửa đêm còn lặng lẽ chú ý tình huống bên ngoài, cũng nhìn thấy họ Tiếu kia trèo tường vào nhà Hứa Đào.
Cô cho rằng Hứa Đào tiêu đời rồi, kết quả chờ đến buổi sáng thấy Triệu Vệ Quốc xách họ Tiếu kia mặt mũi bầm dập đi đến đồn công an, lúc ấy cô hoảng hốt lo sợ nhưng cô biết có hoảng đến mấy thì cũng không có lợi ích gì.
Tiếu Bửu Bảo tìm cô hỏi thăm tin tức cũng không có ai biết, nếu hắn khai cô chỉ cần cô sống chết không thừa nhận liền không có việc gì.
Ai biết mẹ cô không hiểu xảy ra chuyện gì khóc lóc um sùm hấp dẫn một đống hàng xóm kéo ra, dù cô không xảy ra chuyện gì đi nhưng thanh danh sợ là bị hỏng rồi.
Đáng chết! đáng giận! -------
Hứa Đào hứng thú đứng xem kịch vui, cũng thấy được ánh mắt Lâm Phương, sau đó cô cũng nhìn thẳng vào mắt cô ta cười lạnh.
Cô biết bất quá Lâm Phương chỉ đi hỗ trợ điều tra mà thôi, cô ta xúi giục họ Tiếu vũ nhục cô, dù họ Tiếu kia khai ra chỉ cần cô ta sống chết không thừa nhận liền cũng không có cơ sở bắt giữ cô ta.
Hứa Đào cũng không nghĩ đến bà Lâm còn siêu cấp khua chiên gõ trống kéo hàng xóm ra rêu rao Lâm Phương, làm cho làng trên xóm dưới của hẻm này đều biết đến cô ta, chốc lát sau cũng không ngăn cản được Lâm Phương cứ thế bị công an dẫn đi.
"Chúc mừng!" Hứa Đào lặng lẽ nhìn Lâm Phương nói, sau đó đóng sầm cửa lại.
Lâm Phương nghe được lời của Hứa Đào, sắc mặt tức giận trắng bệch, cũng không thể nói gì yên lặng bị công an mang đi.
Bà Lâm vẫn tiếp tục khóc lóc giống như Lâm Phương đã chết rồi vậy.
Náo nhiệt qua đi, tâm tình Hứa Đào rất tốt nên cô ở nhà viết tiểu thuyết, mệt mỏi liền mang Tiểu Nam ở nhà làm sủi cảo.
Triệu Vệ Quốc mới từ Thượng Hải trở về nên công ty tạm thời không điều chạy đi đường dày nữa mà chỉ chạy ở phụ cận, cơ bản mỗi ngày có thể trở về nhà ăn cơm.
Đang làm mâm sủi cảo thì Triệu Vệ Quốc trở về mang theo hai phong thư
"Trong nhà gửi thư đến?" Hứa Đào biết Triệu Quốc đón cô cùng Tiểu Nam tới Dương Thành thì cấp điện báo về nhà, ngày hôm sau đó cũng viết thư gửi về, tính đến hiện tại cũng lâu, đại khái trong nhà bên kia viết thư hồi đáp cũng đến.
"Ừ" Triệu Vệ Quốc đặt hai phong thư xuống: "Đêm nay ăn sủi cảo? Anh đi rửa tay rồi giúp em" Nói xong Triệu Vệ Quốc liền đi vào trong rửa tay.
Rửa xong tay anh trở lại làm sủi cảo, Hứa Đào thuận miệng hỏi anh:"Anh đã xem thư chưa? Bên trong nói gì?"
"Thư của mẹ vợ vẫn chưa coi"
"Ồ!" Hứa Đào ồ một tiếng
"Nhà mẹ thì không có sự tình gì đặc biệt, chủ yếu muốn chúng ta nhất định phải về quê trước ngày kết hôn của Vệ Cường" Triệu Vệ Quốc làm sủi cảo rất quen tay, hai ba giây liền nặn xong một viên sủi cảo nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận