Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 220. Lắc đầu 1

Mục đích của Trương Thục Phân là tới khoe khoang với Quách Bình Bình, cô ấy rất đắc ý, cũng không cảm thấy, ban đầu bản thân cô ấy thế nào cũng phải để cho hai nhà trao đổi công việc có gì không đúng, cô ấy là người đề cập với Hứa Đào sớm nhất chuyện muốn cho Khâu Điền Dũng chạy xe vận tải, chuyện này mọi người đều biết.
Quách Bình Bình vốn lười so đo cùng Trương Thục Phân, dẫu sao nếu như không phải là Trương Thục Phân ầm ĩ, Lý Kiến Thụ nhà cô ấy cũng sẽ không lái xe taxi, cô ấy cũng sẽ không có được công việc ở phòng ăn nhỏ, bởi vì Trương Thục Phân không rõ cho nên nghĩ rằng mình có lợi, cho nên cũng không muốn vạch trần chuyện này.
Hôm nay Trương Thục Phân đột nhiên đến cửa, cô ấy cũng đoán được người phụ nữ này không có chuyện gì thì sẽ không đến đây.
Cô ấy còn nghĩ và không cần phải so đo những thứ này với Trương Thục Phân, chuyện công ty xe taxi kiếm tiền càng không cần phải tuyên dương cho Trương Thục Phân biết, lỡ như cô ấy biết, không phải là gây chuyện cho Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc sao?
Nhưng mà Trương Thục Phân không biết phải trái, thế nào cũng phải khiến cô ấy ấm ức, Quách Bình Bình nơi nào lại nhịn, đây chính là Trương Thục Phân tự đưa mình tới cửa, không thể trách Quách Bình Bình thủ đoạn tàn nhẫn.
"Thật chúc mừng chị dâu! Ai, chúng ta sớm đã biết chạy xe vận tải kiếm được tiền, chạy xe taxi hoàn toàn không có biện pháp so sánh." Quách Bình Bình vừa nói, giọng nghiền ngẫm mười phần.
"Em dâu, chạy xe taxi chẳng lẽ không tốt sao?" Trong lòng Trương Thục Phân vui mừng, nhưng lại vội vàng hỏi ngược lại, cố ý muốn Hứa Đào ấm ức: "Không phải vợ chồng Triệu Vệ Quốc nói, chạy xe taxi có thể kiếm tiền sao? Chẳng lẽ là gạt người."
"Là có thể kiếm tiền, nhưng kiếm không nhiều, Lý Kiến Thụ nhà tôi chạy xe nửa tháng, tiền lương mới được có ba trăm mà thôi." Giọng nói Quách Bình Bình mất mác, lúc nói mới chỉ có ba trăm, giọng giống như đang nói ba đồng vậy.
"Bao, bao nhiêu? Cô nói nửa tháng ba trăm?" Trương Thục Phân sững sốt, giọng có chút không quá chắc chắn.
"Còn không phải sao! Không tới ba trăm đồng."
"Không phải, chạy xe taxi làm sao có thể kiếm tiền nhiều như vậy, nửa tháng đã phát tiền lương, còn phát ba trăm?" Trương Thục Phân đề cao giọng chất vấn, hoài nghi mình nghe lầm.
"Thật ra thì không tới ba trăm, nửa tháng chỉ phát 297 đồng tiền mà thôi!" Quách Bình Bình đắc ý, vừa nói nụ cười vừa rực rỡ, giọng nói thì lại khiêm tốn, 297 đồng mà thôi, còn thiếu ba đồng nữa mới được ba trăm đồng.
". . ." Sắc mặt Trương Thục Phân có chút khó coi, cô ấy đến là muốn khoe khoang cười nhạo Quách Bình Bình, muốn chứng minh bản thân mình lựa chọn không sai.
Dẫu sao thời đại này cười kẻ bần hàn không cười kỹ nữa, cô ấy cũng vì muốn tốt cho chồng mình, ích kỷ thì ích kỷ một chút, cô ấy không phủ nhận, nhưng mà vậy thì thế nào, mới có thể có công việc tốt, có thể kiếm tiền mới được, những thứ khác nói nhiều như vậy, có thể thành cơm ăn sao? Không thể!
Nhưng mà vào lúc này Quách Bình Bình dùng giọng nói bình tĩnh nói nửa tháng tiền lương, rõ ràng không khoe khoang, nhưng so với khoe khoang còn tổn thương người hơn.
Làm sao biết chứ? Xe taxi rõ ràng đắt như vậy, ai sẽ bằng lòng đón xe? Cô ấy ra cửa, ngay cả một chiếc xe ba bánh cũng không dám bỏ ra để đi, năm mao một đồng tiền giữ lại mua thức ăn không ngon sao?
"Đúng vậy, cô chắc không biết. Chị dâu vợ anh Quốc cũng để cho tôi đi làm ở công ty taxi Đào Viên, giúp làm cơm ở phòng ăn nhỏ của công ty, một tháng cho bốn mươi lăm đồng tiền lương cơ bản. Mặc dù không nhiều, nhưng mà tôi tính toán một chút, vợ chồng chúng tôi cùng nhau cố gắng, sau này một tháng hẳn có thể kiếm năm sáu trăm đồng tiền." Từng câu chữ lời nói của Quách Bình Bình không mang theo khoe khoang.
"Vợ chồng chúng ta cộng lại hẳn cũng không kiếm nhiều bằng anh Dũng nhà cô chạy xe vận tải, vẫn là nhà cô tốt hơn.” Quách Bình Bình vừa nói, nhìn biểu cảm Trương Thục Phân biến sắc, trong lòng rất thoải mái, vỗ đùi phản ứng lại: "Đúng rồi, chị dâu, mới vừa rồi chị nói anh Khâu chạy xe vận tải một tháng bao nhiêu tiền?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận