Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 301. Giữ gìn 4

Trước khi anh chưa tham gia quân ngũ, thì đã từng thấy rất nhiều người kết hôn sớm, thậm chí còn có người trực tiếp cưới con gái nhau làm dâu, cũng không ít người nuôi con dâu từ nhỏ.
“Người trong thôn, có vài gia đình, quanh năm có thể kiếm được hai ba trăm đồng, phải ăn phải uống phải tiêu xài, có thể còn có người già phải phụng dưỡng.
“Đại đa số gia đình, cũng không phải trọng nam khinh nữ, không thiếu tiền, cuộc sống cũng không khổ như thế, sinh con gái quả thực cũng không thành vấn đề, nhưng người có cuộc sống trong nhà khó khăn, phần lớn đều xem trọng con trai hơn.”
“Một mặt là vì những hộ gia đình bên tỉnh Ôn này đều có gia phả, sinh con trai gia phả có thể truyền lại kéo dài từ đời này đến đời khác. Nếu sinh con gái, gả đi sinh con xong phần lớn theo họ nhà đàn trai, vào gia phả cũng là của nhà đàn trai, cho nên rất nhiều tên con gái sẽ không được viết lên gia phả.”
“Đương nhiên vẫn còn một nguyên nhân nữa, đó chính là con trai có sức lực có thể làm việc, con trai mười tuổi đã là một nửa người lớn, làm việc, gánh nước trong ruộng, tất cả đều có thể làm, nếu là con gái, sức lực không có cách nào so với con trai trong thôn.” Triệu Vệ Quốc giải thích với Hứa Đào.
“Nói thô tục hơn chính là, ở thôn quê gia đình đông con trai, trong thôn phân chia ruộng đất đều sẽ là đất tốt, khi phát sinh cãi vã người sinh mấy đứa con trai, sức lực mắng nhau cũng đủ, nếu sinh con gái đánh nhau cũng đánh không thắng, hoặc không dám đánh.
Hứa Đào nghe Triệu Vệ Quốc nói, tâm trạng vẫn rất nặng nề, phần lớn xu thế, hoàn cảnh là như vậy, thật sự có một cảm giác vô cùng bất lực.
“Phụ nữ không có địa vị, hình như ở nông thôn phụ nữ dường như chỉ có công dụng kết hôn sinh con thôi.” Giọng điệu Hứa Đào có hơi buồn.
“Cũng không phải tất cả gia đình đều như vậy, cha mẹ vợ rất tốt với em.” Triệu Vệ Quốc mỉm cười sờ đầu Hứa Đào.
Hứa Đào nghe vậy trong lòng mới thoải mái một chút, quả thực cha mẹ Hứa rất tốt với Hứa Đào, không trọng nam khinh nữ lắm, thậm chí vì chỉ có một đứa con gái, nên Hứa Đào rất được cưng chiều, địa vị đè ép cả hai người con trai trong nhà.
“Ngủ đi! Đừng nghĩ nhiều.” Triệu Vệ Quốc kéo Hứa Đào vào lòng, vỗ vỗ sau lưng Hứa Đào dỗ dành.
Hứa Đào ừ một tiếng đáp lại, dựa vào lồng ngực Triệu Vệ Quốc nhắm mắt.
Lại là một ngày dậy sớm, Triệu Vệ Ny nhà bên cạnh đính hôn, đính hôn không long trong, cộng thêm bạn bè thân thích của đàn trai bên kia cũng gom được một bàn lớn.
Nhà họ Triệu và nhà Triệu Vệ Lan là hàng xóm, nên sáng sớm mẹ Triệu đã đi phụ giúp, chuyện bếp núc của nhà họ Triệu, bình thường đều là mẹ Triệu lo liệu, hôm nay bà sang nhà hàng xóm giúp đỡ, cơm trưa cũng rơi trên người Hứa Đào và Tôn Phương.
“Chị dâu chị nấu cơm đi! Tay nghề em không tốt.” Sáng sớm Tôn Phương đã gội đầu, lúc này đang ngồi phơi nắng dưới ánh mặt trời, phơi nắng mái tóc dài, biết phải làm cơm liên lập tức lên tiếng trốn việc.
Hứa Đào gật đầu, đến giờ cơm liền đi thẳng đến nhà bếp chuẩn bị cơm trưa.
Tài nấu nướng của mẹ Triệu rất bình thường, Hứa Đào về nhà mấy ngày nay, đều là mẹ Triệu làm cơm xong, cô ngồi trên ghế nhàn nhã ăn cơm.
Hứa Đào luôn hiểu rõ bản thân, cô không nấu cơm, hiển nhiên cũng sẽ không bắt bẻ cơm ngon hay dở.
Nguyên chủ Hứa Đào trước đây chưa từng xuống bếp, vì vậy người nhà họ Triệu không biết tay nghề Hứa Đào quả thực không tệ lắm, nhưng Triệu Lệ Nam và Triệu Vệ Quốc biết.
“Tiểu Nam muốn ăn gì, hôm nay mẹ nấu cơm trưa.” Cậu bé Triệu Lệ Nam này thực sự là đứa kén ăn, nhưng cậu bé cũng không nói nhiều, mỗi ngày đều ngoan ngoãn ăn cơm.
Lúc Triệu Lệ Nam nghe thấy Hứa Đào nói cô phải nấu cơm, mắt lập tức sáng lên.
“Mẹ ơi, con muốn ăn khoai tây thái sợi xào chua.” Triệu Lệ Nam dắt tay Hứa Đào nói.
“Khoai tây thái sợi xào chua cay, được.” Hứa Đào gật đầu đi đến sàn nhà của nhà kho nhỏ bên cạnh lấy mấy củ khoai tây ra, lưu loát gọt vỏ cắt sợi.
Hứa Đào nấu cơm trưa, Triệu Vệ Lan liền giúp đỡ đốt lửa thêm củi, cô ấy rất chịu khó, cũng có kinh nghiệm đốt lửa cháy.
“Chị dâu, thơm quá!” Triệu Vệ Lan nhìn Hứa Đào xào một phần khoai tây sợi chua cay, lập tức bị mùi vị chua cay làm thèm chảy nước miếng.
Hứa Đào cười lại xào thêm đĩa cà rốt, một đĩa cải xanh, còn cắt hơn hai trăm gam thịt mẹ Triệu mua lúc sáng, làm thịt xào ớt xanh, một bữa cơm trưa bốn món một canh, ba chay một mặn cộng thêm cháo kèm dưa chua.
Dưa chua là mẹ Triệu muối, cháo là cháo nấu từ cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận