Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 379. Quảng cáo 5

“Được, tôi cân nhắc một chút.” Hứa Đào định để Triệu Vệ Quốc kiểm định giúp cô, có quân nhân giải ngũ, Triệu Vệ Quốc hỏi một chút cũng có thể điều tra sơ lược.
“Được, cô cân nhắc một chút đi.” Hạng Hưng Vượng nói giúp lời tốt đẹp, Hứa Đào nói muốn cân nhắc, Hạng Hưng Vượng liền đi nói với Ngưu Chính Trực.
Ngưu Chính Trực rất lo lắng, sau Tết đến Dương Thành, vẫn mãi không nhận được đơn hàng lớn, nhiều nhất là một hai người giúp tân trang, lắp đặt, sơn tường, công việc làm một ngày là xong.
Đám anh em dưới trướng anh ta, mười mấy người vẫn đang nhàn rỗi, chính vì bọn họ là công nhân xây dựng nơi khác đến, sau lưng cũng không có công ty bảo đảm chính thức, cho nên rất nhiều người không yên tâm, rõ ràng tiền công bọn họ lấy ít, làm việc cũng nhanh, nhưng vẫn không có cơ hội nào.
Hạng Hưng Vượng làm người không tệ, cũng biết trước mắt trong tay bọn họ không có hạng mục, một đám người ra ngoài, ngày ngày trải chăn nằm dưới đất bên ngoài, chút tiền trong tay cũng đều tiêu sạch rồi, nhưng lại không nhận được một hạng mục xây dựng nào, sợ là đều sẽ đói chết.
Hứa Đào dễ nói chuyện, người cũng hào phóng, Hạng Hưng Vượng cũng thực sự cảm thấy Ngưu Chính Trực không tệ, nên mới giới thiệu cho Hứa Đào.
Nhưng Hứa Đào nói cần phải cân nhắc, Hạng Hưng Vượng cũng hiểu, suy cho cùng muốn mở một khách sạn lớn, phải tốn không ít tiền, người ta cẩn thận cân nhắc một chút rất bình thường.
“Bà chủ, cô tin tôi, cho tôi và đám anh em của tôi một cơ hội, đám người dưới trướng của tôi thật sự rất giỏi, làm việc cũng vô cùng nghiêm túc.” Lúc Ngưu Chính Trực nghe thấy Hạng Hưng Vượng nói với anh ta Hứa Đào cần cân nhắc, anh ta cũng không biết phải làm sao, không để ý sự ngăn cản của Hạng Hưng Vượng, chạy đến tìm Hứa Đào nói chuyện.
Bọn họ rất cần nhận công trình!
Hứa Đào nhìn Ngưu Chính Trực, luôn cảm thấy người này có chút quen mặt, nhưng không biết đã từng gặp ở đâu.
“Anh là quân nhân giải ngũ sao?” Hứa Đào hỏi Ngưu Chính Trực.
Ngưu Chính Trực có chút thắc mắc, nhưng vẫn gật đầu: “Đúng vậy, bà chủ, đám anh em dưới trướng của tôi đa phần đều là quân nhân giải ngũ, tôi có thể dùng vinh dự từng là quân nhân ra thề, chúng tôi thật sự sẽ cố gắng làm việc, vẫn xin bà chủ cho một cơ hội.”
Hứa Đào lại hỏi: “Anh có quen Triệu Vệ Quốc không?”
Nếu là quân nhân giải ngũ, nói không chừng quen biết Triệu Vệ Quốc.
“Bà chủ, cô nói Triệu Vệ Quốc sao? Trước đây tôi có một đồng đội tên Triệu Vệ Quốc, không biết có phải Triệu Vệ Quốc mà cô nói không.” Ngưu Chính Trực thật thà trả lời.
Hứa Đào mỉm cười, lúc Ngưu Chính Trực nói có một người đồng đội tên Triệu Vệ Quốc, cô liền đoán được, vì sao cô cảm thấy Ngưu Chính Trực có hơi quen.
Triệu Vệ Quốc đặt một tấm ảnh các đồng đội trong quân ngũ chụp chung trên bàn ở nhà, trong bức ảnh có mười mấy hai mươi người quân nhân, hình như Ngưu Chính Trực này là một trong số đó.
“Chồng tôi tên Triệu Vệ Quốc.” Hứa Đào mở miệng giải thích một câu.
“Hả?” Ngưu Chính Trực nhìn Hứa Đào có hơi ngơ ngác.
Anh ta biết Triệu Vệ Quốc đã kết hôn, nhưng tên đó có bản lĩnh lớn như thế, cười được một bà chủ xinh đẹp thế này sao? Ngưu Chính Trực lắc đầu theo bản năng.
“Bà chủ, tôi quen Triệu Vệ Quốc, nhưng có thể bọn họ chỉ trùng tên thôi, có lẽ chồng cô và đồng đội của tôi không cùng một người.” Dù anh ra rất cần hạng mục này, nhưng Ngưu Chính Trực cũng không giả vờ nhờ vả quan hệ.
“Chồng tôi cũng là quân nhân giải ngũ.” Hứa Đào lại nói.
“Trùng hợp như vậy sao!” Ngưu Chính Trực đưa tay gãi đầu, vì làm nghề công nhân xây dựng này nên Ngưu Chính Trực phơi nắng có hơi đen, khiến cho người khác nhìn vào càng thấy thật thà.
“Nói không chừng là đồng đội của anh đấy!” Hạng Hưng Vượng liền ở bên cạnh nói.
Anh ta từng đến Công ty taxi Đào Viên, Công ty taxi Đào Viên rất có tiếng ở mấy khu vực gần đây, hiện tại người ngồi taxi cũng không ít, ngay cả anh ta ra ngoài thỉnh thoảng cũng sẽ ngồi taxi.
“Thế này đi, văn phòng công ty cũng không xa, tôi về công ty một chuyến bảo chồng tôi qua đây.” Hứa Đào cười.
Về cơ bản, nếu Ngưu Chính Trực là đồng đội của Triệu Vệ Quốc, vậy công trình khách sạn này sẽ giao cho Ngưu Chính Trực, Hứa Đào vì Triệu Vệ Quốc nên hiện giờ cũng rất có cảm tình đối với quân nhân, hay quân nhân giải ngũ,....
Cô không tin người khác, nhưng cô tin Triệu Vệ Quốc người đàn ông của mình.
“Bên ngoài nắng quá, tôi đi một chuyến thay cô.” Hạng Hưng Vượng cũng vui vẻ, suy cho cùng nếu Hứa Đào giao công trình nhỏ của khách sạn cho Ngưu Chính Trực, anh ta cũng có thể lấy được phí giới thiệu của cả hai bên.
“Được.” Hứa Đào nhìn mặt trời bên ngoài xong liền gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận