Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 395. Duyên cớ 5

Hứa Đào đưa tay cầm ly trà cho đứa nhỏ uống, sau khi đứa nhỏ uống trà xong mới hướng về phía Kim Nhất Đao cười: "Ông nội Kim, ông cắt tóc ngắn nhìn giống như Tiểu Nam vậy."
"Có đẹp mắt không?" Kim Nhất Đao rất hưng phấn, giơ tay lên sờ soạng đầu một cái.
Bởi vì lang thang, ông ta cũng quen để tóc dài, bây giờ đột nhiên cắt bỏ, ông ta còn có chút không quen.
"Đẹp mắt." Triệu Lệ Nam gật đầu.
Kim Nhất Đao nhất thời rất vui vẻ, đưa tay sờ đầu nhỏ Triệu Lệ Nam một cái: "Hôm nay ông nội Kim cho nấu cơm cho cháu ăn có được hay không?"
"Dạ được." Triệu Lệ Nam đáp ứng.
Kim Nhất Đao vui vẻ cười, đứng lên chuẩn bị đi phòng bếp làm thức ăn ngon cho Triệu Lệ Nam.
Ông Kim đi đến lãnh địa phòng bếp, Hứa Đào thì dắt Triệu Lệ Nam lần đầu tiên tới Kim Nam Hiên đi khắp nơi, mang đứa nhỏ đi hết cả ba tầng lầu của Kim Nam Hiên.
"Mẹ, ở đây thật lớn, thật là đẹp mắt." Triệu Lệ Nam dắt tay Hứa Đào nói chuyện.
"Thích không?"
"Thích."
"Đây là giang sơn mẹ dựng lên vì con." Hứa Đào sờ đầu đứa nhỏ một cái, giọng nói lúc nói chuyện vô cùng tự hào.
Cô đã nói muốn cho cậu bé trở thành con nhà giàu, tuyệt đối không thể nuốt lời, cô sẽ cố gắng thật tốt.
"Cám ơn mẹ." Triệu Lệ Nam ôm chân Hứa Đào nói cám ơn.
Hứa Đào vui vẻ, Triệu Vệ Quốc đi theo phía sau hai mẹ con, nghe được Hứa Đào nói không nhịn được cười khẽ.
Tài nấu nướng của Kim Nhất Đao thật sự đặc biệt giỏi, đừng xem ông ta mất đi vị giác, nhưng ông ta dựa vào kinh nghiệm nhiều năm làm thức ăn, dù không nếm mùi, cũng sẽ làm ra thức ăn thơm kinh người.
Trong phòng bếp, sau khi mấy người thấy Kim Nhất Đao làm thức ăn, tất cả đều khăng khăng một mực chuẩn bị làm việc ở Kim Nam Hiên đến cùng trời cuối đất, thuận tiện len lén đi theo học tay nghề của đầu bếp Kim một chút.
Tô Mỹ Lệ và Vương Quyên Quyên cũng giống vậy, được Tần Dục Nhu mang tới trong phòng bếp, sau khi biết sau này sẽ làm việc ở tiệm cơm thì hai người đều không hỏi vấn đề tiền lương, liền chuẩn bị tốt.
Hai người họ biết công việc ở tiệm cơm, như thế nào cũng sẽ có lương cao hơn so với phòng ăn nhỏ công ty Đào Viên, bà chủ không thể nào biết bạc đãi bọn họ.
Đầu bếp ông Đinh từ trước đã nghe Hứa Đào, cũng biết sẽ có hai nữ đầu bếp, đối với tướng mạo của Tô Mỹ Lệ và Vương Quyên Quyên đều không phát biểu ý kiến gì, chỉ là ít nhiều cũng có chút nghi ngờ nữ đầu bếp có thể làm được hay không.
Trong lòng nghi ngờ, mấy người đều không biểu đạt ra ngoài, qua loa lấy lệ đuổi hai người bọn họ cùng nhau khắc củ cà rốt: "Tự mình tìm cây dao, chọn củ cà rốt cảm thấy thuận mắt, dựa theo dạng hoa này điêu khắc."
". . ." Không có kinh nghiệm học nấu nướng, Tô Mỹ Lệ và Vương Quyên Quyên nhìn củ cà rốt một chút, nhìn củ cà rốt đã được khắc hoa bên cạnh thêm chút nữa.
"Đây là thật sao?" Vương Quyên Quyên kinh ngạc nhìn củ cà rốt mà Kim Nhất Đao điêu khắc ra: "Xem thật kỹ."
"Dạ." Tô Mỹ Lệ cũng đi theo gật đầu.
Sau đó hai chị em thật hưng phấn bắt đầu cầm dao, chọn một củ cà rốt bắt đầu điêu khắc.
Kim Nhất Đao nói làm thức ăn cho Triệu Lệ Nam, đương nhiên không nhiều lắm, thức ăn đủ cho mấy người ăn, cho nên Hứa Đào, Triệu Lệ Nam và Triệu Vệ Quốc đều ăn thức ăn do ông Kim làm.
Còn nhân viên, bao gồm nhân viên phục vụ thì ăn củ cà rốt và đậu hũ, ngoài ra có thêm một phần thịt, bữa ăn của những nhân viên này đều xuất thân từ tay Tô Mỹ Lệ.
Không có biện pháp, sau khi đầu bếp Kim trổ tài nấu nướng, các đầu bếp trong phòng bếp cũng quyết định phải học tập thật giỏi tài nấu nướng, trước kia khi điêu khắc củ cà rốt và đậu hũ cũng làm hư rất nhiều nguyên liệu, theo nguyên tắc không lãng phí, cho nên làm thành bữa ăn cho nhân viên.
"Mẹ, Tiểu Nam còn phải uống canh." Triệu Lệ Nam đối với tài nấu nướng của Kim Nhất Đao rất cổ động, đứa nhỏ ăn gà cung bảo, uống một chén nhỏ đậu hũ văn tứ, nhưng vẫn muốn uống canh.
"Được." Hứa Đào gật đầu lấy một chén canh nhỏ cho đứa nhỏ.
Thật sự trước kia chưa ăn qua thức ăn ngon, Hứa Đào cũng không có niềm đam mê đặc biệt nào, bây giờ được ăn thức ăn do đầu bếp Kim làm, Hứa Đào cảm thấy bữa cơm này, cho dù rất đắt, cô cũng sẽ tới ăn.
Má ơi! Đây là gì vậy? Thật sự ăn quá ngon!
"Ông Kim, ông thật sự không hổ là thần bếp." Hứa Đào cũng không ngừng giơ ngón tay cái tán dương.
"Ăn ngon không?" Kim Nhất Đao hỏi Triệu Lệ Nam.
"Ăn ngon, ông nội Kim thật giỏi." Triệu Lệ Nam cũng đáng yêu yêu giơ ngón tay cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận