Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 411. An bài 1

“Thừa kế ngai vàng gì?” Lời châm chọc của Hứa Đào có hơi hiện đại, làm Diệp Chấn Hoa sững sờ.
Tính cách Hứa Đào tốt, về mặt đối nhân xử thế hay nói chuyện đều dịu dàng, tất cả những người quen biết Hứa Đào đều cảm thấy Hứa Đào hiền lành.
Diệp Chấn Hoa nói nhiều như vậy vì muốn để Triệu Vệ Quốc hiểu sự bất đắc dĩ của anh ta, đều là đàn ông, sự khó xử của anh ta đàn ông càng có thể hiểu rõ hơn, nhưng không muốn bỗng dưng bị Hứa Đào châm chọc, còn nói là thừa kế ngai vàng, hiển nhiên Diệp Chấn Hoa nghe không hiểu.
“Nhà anh vừa không có ngai vàng cần thừa kế, cũng không có hàng tỉ gia sản chờ tiêu xài, anh là người có số dư tài khoản còn không nhiều bằng mật khẩu, anh nói ông bà tổ tiên gì đây?”
“...” Nét mặt Diệp Chấn Hoa có chút câm nín.
“Ngô Huệ cũng xui xẻo, đoán chừng kiếp trước chị ấy đã đào mộ phần tổ tiên nhà họ Diệp các anh, cho nên đời này mới gả cho anh, sinh cho anh năm đứa con, để đổi lại một câu cái bụng vô tích sự của anh, anh có còn là người không? Là con người sẽ không nói ra những lời như vậy!” Hứa Đào nhìn Diệp Chấn Hoa, không kìm được sự nóng nảy của mình.
Hứa Đào thực sự tức giận, Diệp Chấn Hoa làm một người đàn ông, làm một người chồng, đối với mấy đứa con gái có thể nói là không sinh không nuôi dưỡng mười mấy năm, Ngô Huệ là vợ quân nhân, cuộc đời phải sống khó chịu hơn ở góa, còn không bằng người đàn ông chết đi cho rồi, ít nhất không có hy vọng.
Người ta gả cho anh, chưa từng sống một ngày tốt đẹp, Diệp Chấn Hoa có chút tiền dư liền làm ra vở kịch này, trên miệng nói cần một đứa con trai, nhưng chưa chắc thật sự không có ý nghĩ khác.
“Trọng nam khinh nữ, từ trước đến giờ đều là người đàn ông quyết định, người không chịu thua kém, không sinh được con trai là anh, không liên quan đến chị dâu. Còn nữa, nếu anh ôm hết trách nhiệm vào người, nói muốn sinh con trai, hoặc suy nghĩ lay chuyển, Hứa Đào em còn tôn trọng anh là một người đàn ông, ít nhất đủ thành thật. Đàn ông mà! Có tiền rồi liền muốn đổi một người vợ trẻ trung xinh đẹp.”
“...” Triệu Vệ Quốc cảm thấy bản thân ngay cả ngồi cùng cũng bị Hứa Đào châm chọc, anh hoàn toàn không có ý muốn đổi một người vợ trẻ trung xinh đẹp.
“Nhưng xin anh đừng kéo ông bà tổ tiên gì đó, những lời bàn tán tuyệt hậu ngu xuẩn vào ngụy trang cho chính mình, lấy màn che để che đậy sự bất lực của anh. Sao nào, chị dâu sinh cho anh năm đứa con gái, còn phải xin lỗi anh sao? Chẳng lẽ con gái không phải con của anh. Em cũng thật sự không ngờ, anh đường đường là một người đàn ông, làm gái điếm mà vẫn muốn lập đền thờ trinh tiết, anh cũng không thấy xấu hổ sao.”
Hứa Đào thật sự không khách khí, nói mấy lời đập thẳng vô mặt, làm Diệp Chấn Hoa cũng há hốc mồm.
Quả nhiên người phụ nữ bình thường thấy tính tình tốt nhưng một khi tức giận, thật sự không có cách nào ngăn cản được.
Triệu Vệ Quốc yên lặng ngồi một bên, dù biết không đúng lúc nhưng vẫn có chút buồn cười, hiển nhiên anh cũng đồng ý với lời Hứa Đào nói, chuyện này quả thực Diệp Chấn Hoa đã sai đến mức vô lý.
“Anh Hoa, hiện giờ đất nước cũng đã khởi xướng nam nữ bình đẳng, anh không nên mắc phải sai lầm tư tưởng không lành mạnh này.” Triệu Vệ Quốc cũng nói.
Diệp Chấn Hoa thở dốc chật vật, bị Hứa Đào mắng đến mất hết mặt mũi, lại nghe thấy Triệu Vệ Quốc tán thành, anh ta nghiến răng cố chấp trả lời lại một câu: “Không có con trai, sau này chết rồi cũng không ai đập chậu. Thanh minh tảo mộ, lễ Vu Lan, ngay cả người đốt giấy tiền vàng bạc cũng không có.”
“Anh cũng đã chết rồi, anh còn quản việc có người đập chậu, đốt giấy tiền vàng bạc hay không sao?” Hứa Đào tỏ vẻ bị chọc cười.
Nói thật, nếu không phải nể mặt Triệu Vệ Quốc, Hứa Đào còn thu liễm một chút, lúc này không chừng cô đã bắt đầu thăm hỏi bằng liên hoàn chửi thề rồi.
Điều cô không thể nhịn được nhất chính là người đàn ông kiếm cớ cho lỗi lầm của chính mình, thật sự rất thấp hèn.
Diệp Chấn Hoa ủ rũ trả lời một câu: “Hai người có con trai, hiển nhiên đứng nói chuyện không đau lưng rồi.”
Trước đây sao không phát hiện, anh ta còn là một nhân vật cứng đầu như đàn gảy tai trâu vậy, xem như Hứa Đào tròn xoe mắt kinh ngạc.
“Chuyện riêng của anh, hai vợ chồng em sẽ không quản, Hứa Đào cô ấy bất bình thay chị dâu, nói chuyện không dễ nghe, anh cũng đừng để trong lòng.” Sau khi Triệu Vệ Quốc nhìn ra thái độ của Diệp Chấn Hoa cũng không định khuyên nữa, còn tìm một nấc thang đẹp cho lời Hứa Đào nói.
“Ừm.” Diệp Chấn Hoa gật đầu.
Hứa Đào nghiến răng nhìn Triệu Vệ Quốc bằng ánh mắt cảnh cáo, nói thật cô cũng không muốn xuống nấc thang xinh đẹp này.
“Trở lại chuyện chính. Anh làm giả sổ sách công ty lấy tiền đi, bên em sẽ không truy cứu trách nhiệm của anh, nhưng anh phải trả tiền lại, rồi rời khỏi Công ty Đào Viên tìm kiếm một nơi khác làm.” Triệu Vệ Quốc đem đề tài nguyên nhân từ Diệp Chấn Hoa phạm sai lầm kéo về vấn đề công việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận