Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 121. Khương đường 3

Thật ra thì Triệu Lệ Nam không thích khóc, thằng nhóc cũng sẽ không khóc lớn, có thể cậu bé sẽ giả khóc, đại khái là đứa trẻ nào cũng sẽ có kỹ năng này, làm bộ khóc, là loại khóc chỉ có sấm sét mà không có mưa.
"Mẹ, Tiểu Nam mang chậu nước đến rồi." Triệu Lệ Nam ôm cái chậu tròn cỡ lớn tới, đứng ở bên cạnh vòi nước trong sân chờ Hứa Đào.
"Tới đây." Hứa Đào xách hai con cá đi tới, thả cá vào chậu, lại mở vòi nước, con cá tiếp xúc với nước, yên ổn ở trong chậu nước ngoe nguẩy cái đuôi.
"Anh mang mấy con lươn đến bỏ chung vào trong chậu nước một chút, sau bữa cơm trưa thì xử lý!" Hứa Đào nhìn về phía Triệu Vệ Quốc nói.
"Được." Triệu Vệ Quốc xách mấy con lươn, cởi sợi dây rơm rạ ra, cũng bỏ con lươn vào.
"Thịt thịt, cha, cũng bỏ thịt thịt vào, còn có gà to." Triệu Lệ Nam đứng ở bên cạnh vỗ vỗ chân Triệu Vệ Quốc.
"Con cũng không cho cha ăn thịt thì đừng gọi là cha, tôi không phải cha cậu." Triệu Vệ Quốc lại nhìn đứa nhỏ lạnh lùng mở miệng, bộ dáng muốn vạch rõ giới hạn.
Mặc dù lúc sau đứa nhỏ thật sự đã lập công chuộc tội, nhưng Triệu Vệ Quốc vẫn cảm thấy rất cần phải cho đứa nhỏ một bài học.
". . ." Triệu Lệ Nam sững sờ: "Con cũng đã nói với mẹ để cho cha ăn thịt mà." Làm sao cha còn tức giận chứ?
"Lúc sau con có đền bù, nhiều lắm chính là để cho cha không đánh con mà thôi." Triệu Vệ Quốc cười nhạt, một chút cũng không có cảm giác thân là người lớn thì không nên so đo với đứa nhỏ.
Quả nhiên, con trai chỉ là gió lọt từ áo khoác rách của cha mà thôi.
"Mẹ." Triệu Lệ Nam chỉ có thể quay đầu nhờ Hứa Đào giúp đỡ.
"Gà và thịt không thể bỏ vào đây." Hứa Đào đáp lời, nhìn con gà mái bị trói chân cười khẽ.
Đứa nhỏ chẳng lẽ là định ném gà mái vào trong nước để nó chết chìm sao?
"Dạ." Triệu Lệ Nam không kiên trì nữa.
Mua xong thức ăn cần dùng để mời khách, Triệu Vệ Quốc còn cố ý rời nhà mua hai chai rượu. Vào lúc này rượu cũng chưa có nhãn hiệu gì, nhưng gần đây cũng có một tiệm bán rượu đặc biệt cũ kỹ, rượu chưng cất không tệ, số độ cũng thật cao, khi mời khách ăn cơm mọi người uống mấy ly cũng rất thích hợp.
Bởi vì cơm tối sẽ rất bận bịu, buổi trưa một nhà ba người liền nấu chút mì sợi đối phó, đơn giản ăn cơm trưa xong, Hứa Đào cũng liền bắt đầu chuẩn bị bữa ăn tối phong phú.
Trước tiên nấu nước giết gà, chuẩn bị bỏ thịt gà vào nồi hầm.
Hôm nay Triệu Vệ Quốc mua gà mái rất lớn, sau khi nhổ lông, toàn bộ cắt thành khối, ước chừng một nồi lớn, Hứa Đào không thể làm gì khác hơn là cầm ra một cái nồi nhôm sạch sẽ để chứa, lại vớt gà ra khỏi nồi, cho thêm vào trong nồi lớn một giá hấp, thả thịt gà được xếp ngay ngắn vào trong nồi nhôm để hấp.
Hầm gà cách thủy, thịt gà càng thơm, nhưng cũng phải tốn nhiều thời gian, cho nên thật sớm Hứa Đào đã nói Triệu Vệ Quốc nhóm lửa.
Trong lúc hầm thịt gà bằng nồi lớn, Hứa Đào liền bắt đầu chuẩn bị những món ăn kèm khác, một buổi chiều, nhà họ Triệu tỏa ra các loại mùi thơm, rất nhiều đứa nhỏ trong ngõ hẻm đều bị hấp dẫn.
Bận bịu cả buổi, thời gian rất nhanh liền trôi qua.
Thời điểm chạng vạng tối, các chiến hữu của Triệu Vệ Quốc lục tục bắt đầu tới cửa, tới trước nhất chính là mấy người không dẫn theo người nhà, trong tay ít nhiều gì cũng mang theo ít đồ, có người xách trái cây, có người mang thịt, có người mang theo mì sợi.
Hứa Đào ở phòng bếp bận rộn, thấy bọn họ tới liền cười đi ra ngoài chào hỏi, ba người thanh niên thấy Hứa Đào, lập tức đứng nghiêm túc.
"Xin chào chị dâu."
Triệu Vệ Quốc nghe mấy chiến hữu kêu Hứa Đào là chị dâu, không nhịn được nhướng mày thỏa mãn cười: "Đây là Triển Dược, đây là Tần Dục Tân, đây là Liêu Đồ Hàng."
"Xin chào mọi người."
"Đây là chị dâu của các cậu, Hứa Đào, đó là con trai tôi, Triệu Lệ Nam." Triệu Vệ Quốc giới thiệu một phen, liền để ba vị chiến hữu ngồi trong phòng khách.
"Tôi cho pha trà cho các cậu uống." Triệu Vệ Quốc đi phòng bếp cầm bình thủy đã sớm nấu xong, lại cầm mấy ly trà, thả một ít lá trà lấy về từ nhà Diệp Chấn Hoa, rót cho mấy vị chiến hữu.
Khi ba vị chiến hữu đến, sân nhà họ Triệu cũng náo nhiệt, không bao lâu, Diệp Chấn Hoa và Ngô Huệ cũng tới, còn có con gái nhỏ Diệp Tiểu Họa cùng đến.
"Chị dâu, sao không dẫn theo ba đứa bé gái trong nhà cùng đến?" Hứa Đào thấy Ngô Huệ tới phòng bếp hỗ trợ, liền hỏi.
"Lần trước ít người cũng được đi, lần này nhiều người như vậy, sao có thể để tụi nó cùng đi." Ngô Huệ lắc đầu cự tuyệt.
Cô ấy nào có da mặt dày như vậy, mỗi lần tới ăn cơm, cô ấy và lão Diệp tới cũng được đi, còn mang theo bốn đứa bé, vậy làm sao được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận