Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 362. Câu thông 20

Hơn nữa tháng ăn Tết đó Diệp Chấn Hoa đã giúp ghi chép các số liệu của xe cộ, nên tháng này tiền hoa hồng cũng thấp, Hứa Đào liền phát cho anh ta hai trăm đồng làm tiền thưởng.
“Năm ngoái tôi gãy tay, lúc đó may mà có hai vợ chồng cậu cho mượn hai trăm đồng tiền để ứng phó, bằng không cả nhà tôi mấy tháng đó đều phải nhịn đói rồi.” Diệp Chấn Hoa nhận tiền xúc động nói xong, lại để trước mặt Triệu Vệ Quốc: “Vốn nói đầu năm trả hai người, nhưng tôi chưa gom đủ, tháng này chúng tiền lương hai vợ chồng chúng tôi đã đủ tiêu xài trong nhà rồi, hai trăm đồng này trả hai người trước.”
“Được.” Triệu Vệ Quốc gật đầu nhận tiền.
Ban đầu số tiền hai trăm đó là cho nhà bọn họ mượn ứng phó, Diệp Chấn Hoa đã nhắc tới trả, hiển nhiên Triệu Vệ Quốc cũng thoải mái nhận lấy.
Hứa Đào phát lương cho nhân viên công ty xong, thì đã đến thời gian đổi ca sáng tối, ban đầu nếu đổi ca bình thường, Hứa Đào đều không cần sắp xếp.
Nhưng Ngô Huệ đã mang thai, đã làm ca sáng hơn nửa tháng nay tình trạng cũng không tốt mấy, mắt thấy người cũng gầy đi, bản thân cô ấy cũng biết tình hình không tốt lắm, liền đến tìm Hứa Đào trao đổi.
“Em dâu, phản ứng mang thai lần này của tôi có hơi lớn, có thể gánh vác nổi ca đêm, tôi có thể tiếp tục làm ca sáng không?” Ngô Huệ rất khó xử đến tìm Hứa Đào.
Hứa Đào cũng nhìn thấy Ngô Huệ gầy đi trông thấy, cũng hoảng sợ, sợ Ngô Huệ mệt xuất hiện vấn đề: “Chị dâu, chị có cần nghỉ ngơi mấy ngày không?”
“Không cần nghỉ ngơi.” Ngô Huệ vội lắc đầu, nghỉ ngơi thì không có năm đồng tiền thưởng chuyên cần, cô ấy nào chịu.
Hứa Đào mím môi có chút đau đầu, ca sáng tối này đã sắp xếp xong, ca đêm chắc chắn sẽ mệt hơn ca ngày, cái này mọi người đều hiểu rõ, dù sao thức đêm lâu quá, đời sống sinh hoạt và nghỉ người cũng sẽ rối loạn.
Nhưng Ngô Huệ nói muốn lên làm ca sáng cũng có thể hiểu được, nhưng người khác chưa chắc đã bằng lòng làm ca đêm.
“Tôi phải hỏi bọn họ thử, xem thử ai bằng lòng đổi ca với chị.” Hứa Đào thành thật trả lời.
“Ừm.” Ngô Huệ gật đầu.
Hứa Đào tìm mấy người vốn sẽ làm ca sáng, Quách Bình Bình, Tần Dục Nhu và Triệu Vệ Ny, lúc ba người nghe Hứa Đào hỏi, đều tỏ ý có thể tiếp tục làm ca tối.
“Bà chủ, hay là em thay chị ấy làm ca tối đi!” Triệu Vệ Ny mở miệng.
Hứa Đào nhìn Quách Bình Bình, lại nhìn Tần Dục Nhu, sau khi cân nhắc liền gật đầu.
Tay nghề Tần Dục Nhu tốt, Quách Bình Bình và Tần Dục Nhu làm cũng một ca, rõ ràng tay nghề đang tiến bộ, tay nghề Triệu Vệ Ny cũng ổn, làm việc cùng Vương Quyên Quyên và Tôn Mỹ Lệ cũng có thể học được không ít thứ.
“Được, vậy vất vả cho Vệ Ny rồi.”
Triệu Vệ Ny mỉm cười: “Không vất vả.”
Dù tháng này cô ấy mới làm việc hơn mười ngày, nhưng Hứa Đào phát lương cũng đã phát cho cô ấy hai mươi đồng, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Triệu Vệ Ny nhận được tiền lương, dù không nhiều, nhưng Triệu Vệ Ny cũng thật sự vui vẻ, cũng đặc biệt hăng hái.
Hứa Đào phát lương cho nhân viên Công ty Đào Viên xong, ngày hôm sau Hứa Đào cũng nhận được thư của nhà xuất bản tỉnh Hải bên kia.
Trong thư đã kèm theo hai tấm phiếu chuyển tiền, một tấm là phí bản quyền của “Duyên đến gần như thế” sau khi bán bản quyền, chi phí năm mươi nghìn. Phiếu chuyển tiền còn lại là tiền nhuận bút, cũng được hơn một nghìn.
Năm mươi nghìn công thêm hơn một nghìn, đối với Hứa Đào mà nói hai tờ phiếu chuyển tiền thật sự là một khoản tiền rất lớn, thậm chí Hứa Đào không ngờ bản quyền điện ảnh và truyền hình lại có thể bán được đến năm mươi nghìn.
Vì thế Hứa Đào ở Công ty Đào Viên vui vẻ cả ngày.
Bản quyền bán đi, “Ba mươi sáu kế trong tình yêu” cũng sắp đăng phần kết, tiểu thuyết mới cũng đã bắt đầu đăng trên báo.
Đề tài xuyên không vô cùng mới lạ, vừa mới bắt đầu đăng, phản ứng đã rất lớn, thậm chí mấy bao tải thư của đọc giả lần lượt tuôn đến nhà xuất bản, còn khoa trương hơn quyển đầu tiên “Duyên đến gần như thế”.
Mọi người điều vì từ xuyên không này làm cho kinh ngạc, cũng khiếp sợ trí tưởng tượng của Khách lữ hành.
Các đọc giả đều đã điên cuồng, mà Hứa Đào bên này đã bắt đầu suy nghĩ sắp xếp số tiền này, Hứa Đào muốn mở một khách sạn hạng sang, cũng từng cân nhắc chuyện thuê nhà, sau khi băn khoăn vẫn quyết định mua một mảnh đất tự xây nhà tương đối có lợi hơn.
Diện tích khách sạn Hứa Đào muốn mở không nhỏ, nên nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy mua đất tự xây, tự chỉnh trang đáng tin nhất, chỉ cần chạy xong quá trình thủ tục là ổn rồi.
Số tiền hiện tại trong tay cô đang giữ cơ hơn sáu mươi nghìn, còn chưa bao gồm tiền lợi nhuận vào sổ của Công ty Đào Viên mỗi tháng, tạm thời không cần lo lắng vấn đề tiền bạc, quả thực không ổn, chính là lấy danh nghĩa của Công ty Đào Viên vay thể chấp một khoản phí.
Hiển nhiên Hứa Đào muốn chặng đường ở Dương Thành phải phát triển tốt, mua đất, cất nhà, lắp đặt thiết bị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận