Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 509. Phòng sinh 4

Người phụ nữ hàng tháng cũng phải tới kỳ kinh nguyệt, trên căn bản cũng thiếu máu, chỉ là có vài người nghiêm trọng hơn, có vài người thì khá hơn một chút.
"Đúng vậy, thầy thuốc cũng nói như vậy." Triệu Vệ Cúc gật đầu liên tục, ảm đạm trên mặt cũng khá hơn một chút.
Cụ thể, thật ra thì cô ấy không nghe hiểu lắm, toàn bộ hành trình đều bị hai từ truyền máu chiếm đoạt, cô ấy hốt hoảng vô cùng. Ngô Học Văn và Ngô Lâm Tiêu ở sau lưng cũng giống vậy, lúc trở về mới đầy vẻ lo âu.
Bây giờ trở về nói chuyện với Hứa Đào, Hứa Đào và thầy thuốc nói tương tự, một nhà ba người đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, truyền máu không phải một chuyện đặc biệt nghiêm trọng đặc biệt đáng sợ, vậy thì tốt.
"Thầy thuốc có nói phải truyền máu mấy lần không?"
"Ba lần, ngày mai truyền máu lần đầu tiên, mười ngày một lần nữa, sau đó tới kiểm tra tình huống thân thể khôi phục sau khi truyền máu, nếu như khôi phục không tệ, cũng không cần lần thứ ba, khôi phục không tốt, vậy thì phải truyền máu thêm lần nữa, sau này đúng ngày kiểm tra lại." Triệu Vệ Cúc nhớ những lời này.
"Ừ, vậy được, bắt đầu ngày mai khi làm thức ăn, chị cũng sẽ tận lực làm một ít đồ ăn dinh dưỡng bổ máu thích hợp, truyền máu, đồng thời điều chỉnh thức ăn, còn có giúp thân thể khôi phục." Hứa Đào bình tĩnh trấn an Triệu Vệ Cúc.
"Cám ơn chị dâu." Triệu Vệ Cúc cảm động nhìn Hứa Đào, lên tiếng nói cám ơn, thật lòng cảm kích Hứa Đào.
Cha Triệu nằm viện, buổi trưa mọi người cũng không về nhà, buổi sáng Triệu Lệ Nam tan học, tự mình ở nhà giải quyết bữa trưa, buổi chiều sau khi tan học, đứa nhỏ liền từ trường học đón xe qua bệnh viện thăm cha Triệu.
Triệu Lệ Nam có địa vị tương đối cao trong lòng cha Triệu, hơn nữa cậu còn rất biết dỗ người. Trước đây cha Triệu mặc quần áo bệnh nhân, ngồi ở trên giường bệnh, người đều ủ rũ, có chút như đưa đám.
Ánh mắt mơ hồ khiến ông không nhìn thấy, chỉ có thể lắng tai nghe, cũng khiến cho phần lớn thời gian đều rất mờ mịt luống cuống.
Sau khi Triệu Lệ Nam đi tới bệnh viện, bầu không khí trong phòng bệnh cũng khá hơn nhiều, còn dỗ cha Triệu vui vẻ..
Triệu Lệ Nam cứ nhẹ nhàng nói vài chuyện, hôm nay trong trường học thế nào, cha Triệu có thể nghe cười ha ha, đặc biệt cổ động cho cháu trai.
Thấy vậy, mọi người cũng đều buông lỏng.
Nằm viện buổi tối ngày thứ nhất là Triệu Vệ Quốc ở bệnh viện cùng cha Triệu, những người khác thì về nhà nghỉ ngơi.
Giữa trưa ngày thứ hai, cha Triệu sắp bắt đầu giải phẫu, hai giờ thì cha Triệu liền vào phòng giải phẫu.
Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc, còn có mấy người mẹ Triệu đều ở bên ngoài phòng giải phẫu chờ đợi ca giải phẫu của cha Triệu kết thúc.
Ngô Lâm Tiêu và Ngô Học Văn thì cùng với Triệu Vệ Cúc đi truyền máu, lần đầu tiên truyền máu, lượng máu sẽ không quá lớn, thầy thuốc căn cứ tình huống thân thể Triệu Vệ Cúc an bài lượng máu vừa phải, thời gian hẳn sẽ không quá lâu.
Cha Triệu giải phẫu bệnh đục tinh thể, nếu như là ở đời sau, có các máy móc tân tiến, thời gian giải phẫu cũng sẽ tương đối nhanh. Nhưng điều kiện chữa bệnh bây giờ của bệnh viện, các phương tiện và dụng cụ suy cho cùng vẫn còn kém mấy chục năm, cho dù là giải phẫu bệnh đục tinh thể, thời gian cũng tương đối lâu.
Mẹ Triệu bình thường nhìn tùy tiện, tính cách có chút cay cú và bá đạo, cũng không đặc biệt để ý cảm giác của cha Triệu, đại đa số thời gian, vợ chồng bọn họ sống chung theo kiểu mẫu, đều là mẹ nói lảm nhảm, cha Triệu yên lặng hút thuốc lắng nghe.
Cha Triệu không thích trả lời mấy lời lảm nhảm của mẹ Triệu m, bị bức bách mới miễn cưỡng trả lời đôi câu, hôm nay mẹ Triệu bước vào thời kỳ mãn kinh, lải nhải đặc biệt nghiêm trọng, cha Triệu có lúc đều có chút sợ bà.
Hai người nhìn chính là hai vợ chồng già thông thường, cũng không có tình cảm đặc biệt nồng nàn của người tuổi trẻ, chung đụng bình thản mà hời hợt.
Nhưng mà sau khi cha Triệu vào phòng giải phẫu, mẹ Triệu ngồi ở trên băng ghế chờ đợi, ánh mắt nhìn chằm chằm đèn phòng giải phẫu, ngụy trang không lo lắng, nhưng không che giấu được chân tình thật ý.
Cũng là lần đầu tiên Hứa Đào cảm nhận được, tình cảm giữa mẹ Triệu và cha Triệu.
Có thể bọn họ không phải tự do yêu đương, kết hôn là do cha mẹ sắp đặt, nhưng mà bọn họ đã sớm dung nhập đối phương vào sinh mạng và xương tủy trong vài chục năm chung sống.
Một cái dắt tay chính là cả đời, không rời không bỏ đến đầu bạc, thật để cho người hâm mộ.
Không biết cô và Triệu Vệ Quốc có thể như vậy hay không, nương tựa lẫn nhau, cùng đi chung cả cuộc đời còn lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận