Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 596. Ô che mưa 2

“Anh “thơm” sao?” Đôi mắt Triệu Vệ Quốc bỗng chốc sa sầm, bàn tay lớn đưa tới mò trong ngực Hứa Đào.
““Thơm”, nhưng mà trời lạnh!” Hứa Đào khàn giọng kháng nghị, động tác xô đẩy, trong miệng cũng kêu lạnh nhưng cơ thể càng thêm thành thật.
Haiz! Chậc! Dao động tương đối nhanh!
Triệu Vệ Quốc khẽ cười, kéo Hứa Đào lặng lẽ tiến hành sinh hoạt hài hòa, người đàn ông từng buộc garo, trên phương diện sinh hoạt vợ chồng hoàn toàn không phiền lo chút nào, thường xuyên cũng phát chán.
Đứa trẻ của Tần Dục Nhu sinh vào đầu tháng ba, là một bé trai, cậu bé trắng trẻo mập mạp, sau khi sinh xong Tần Dục Nhu tuyên bố khóa bụng lại, tên của đứa trẻ là Triệu Lệ Bắc.
Sau khi kết thúc ngày ở cữ, Tần Dục Nhu đã mời một bảo mẫu ở nhà chăm sóc đứa trẻ, bản thân cũng vùi đầu vào trong công việc.
Triệu Vệ Cường rất ủng hộ Tần Dục Nhu, trên cơ bản, sau khi kết hôn Triệu Vệ Cường đều nghe sự sắp xếp của Tần Dục Nhu.
Tần Dục Nhu sinh con xong không bao lâu, liền nhắc đến lịch trình Triệu Vệ Lan dẫn Liêu Đồ Hàng về nhà gặp mặt ăn cơm.
Sau khi gặp mặt không lâu liền bàn bạc quyết định chuyện kết hôn, hôn sự không tổ chức lớn, nhưng Liêu Đồ Hàng cũng đã đón cha mẹ người nhà đến Dương Thành.
Cha mẹ và người nhà của Liêu Đồ Hàng, ít nhiều cũng có chút tư tưởng phong kiến, biết con trai muốn kết hôn, lúc được đón đến Dương Thành vừa vui vẻ vừa đắc ý.
Con trai Liêu Đồ Hàng trước đây giải ngũ từ quân đội, lúc mới đầu mẹ Liêu còn từng bị hàng xóm, người trong thôn chế nhạo, kết quả Liêu Đồ Hàng đến Dương Thành đã tìm được công việc vẻ vang, tiền kiếm được cũng nhiều, gửi về nhà cũng không ít.
Mẹ Liêu liền vui đến mức tuyên truyền khắp quê nhà tỉnh Tây, trước mặt thân thích cũng đắc ý khoe khoang, vô cùng nở mày nở mặt.
Sau khi quyết định ngày kết hôn, Liêu Đồ Hàng mới đón cha mẹ đến Dương Thành, chuẩn bị đợi cuối năm lại dẫn Triệu Vệ Lan về quê, làm bù đại khái tiệc rượu của quê nhà.
“Đã bàn bạc xong sính lễ đưa bao nhiêu chưa?” Lúc sắp thành hôn, Liêu Đồ Hàng đã dẫn Triệu Vệ Lan đến gặp cha mẹ trong nhà, sau khi gặp mặt, Triệu Vệ Lan về nhà.
Mẹ Liêu không có quá nhiều yêu cầu đối với Triệu Vệ Lan, chỉ là cảm thấy tuổi tác Triệu Vệ Lan có hơi lớn một chút.
Nhưng biết Triệu Vệ Lan là sinh viên đại học, trái lại cũng không nói gì, học xong xuôi đã hai mươi mấy tuổi rồi, kéo dài hai ba năm kết hôn, tính toán tuổi tác này ngược lại cũng không kỳ lạ.
Nhưng phương diện khác, mẹ Liêu cũng không để ý lắm, chỉ duy nhất vấn đề sính lễ.
“Một nghìn chín trăm chín mươi chín.” Tiền hồi môn, sính lễ Liêu Đồ Hàng chuẩn bị là ba số chín, đưa dựa theo mức giá sính lễ bên phía tỉnh Ôn.
“Bao nhiêu?” Mẹ Liêu vừa nghe, liền đau lòng không thôi, còn cảm thấy bản thân lãng tai: “Con trai, bên tỉnh Tây chúng ta cưới một con dâu mới hai ba trăm đồng, đây cũng coi như cho sính lễ cao rồi, con đây, cái này sao phải đưa nhiều sính lễ như thế? Có phải con ngốc không, giữ tiền là phỏng tay con sao hả con!” Mẹ Triệu cau mày, giọng điệu đều là không tán thành.
Một nghìn chín trăm chín mươi chín! Coi như Liêu Đồ Hàng có thể kiếm tiền, nhưng cũng là đòi mạng rồi!
Mẹ Liêu vô cùng tức giận, cũng muốn làm một số cách để ép sính lễ một chút, dù Triệu Vệ Lan tốt nghiệp đại học, nhưng phụ nữ đọc bao nhiêu sách cũng phải kết hôn sinh con.
Hơn nữa tuổi tác Triệu Vệ Lan cũng hai mươi bảy hai mươi tám, tuổi tác này, đừng nói sính lễ tỉnh Tây bên kia, nhà mẹ không bỏ tiền ra đã coi như không tệ rồi, còn đòi sính lễ một nghìn chín trăm chín mươi chín, thật sự không hợp lẽ thường.
“Mẹ, sính lễ này là dựa theo của hồi môn ở quê Vệ Lan, con đại khái đã thêm một chút.” Liêu Đồ Hàng bất đắc dĩ nói.
Sính lễ hiện giờ ở tỉnh Ôn bên kia ước chừng khoảng hơn một nghìn, điều kiện anh ta không kém, Triệu Vệ Lan cũng không tệ, anh liền suy nghĩ một con số may mắn dễ nghe.
“Vậy cũng không cần nhiều như thế! Hai nghìn đấy!” Mẹ Triệu vẫn không vui lắm, hai tay cũng xua tay liên tục.
Cưới một con dâu vùng khác, cả nhà bọn họ đều đến Dương Thành, phí đi đường cũng tốn không ít, cả đời sau này, còn chưa chắc có bao nhiêu chuyện tới lui, cưới con dâu tốt vẫn là tìm gần một chút.
Hơn nữa coi như con trai Liêu Đồ Hàng của bà ta có thể kiếm tiền, nhưng cũng không chịu được làm ra một chầu như vậy!
“Mẹ, chuyện của hồi môn sính lễ đều đã bàn bạc xong rồi, mẹ và mẹ con, chị con bọn họ đến Dương Thành, uống rượu mừng thật tốt là được, những chuyện khác, đừng nhúng tay vào quản.” Liêu Đồ Hàng trực tiếp nói dứt khoát.
“Không phải, mẹ còn không phải vì tốt cho con sao, con trẻ tuổi, không hiểu chuyện sính lễ kết hôn này, bọn mẹ làm người lớn, chắc chắn phải nắm chặt!” Mẹ Liêu cảm thấy Liêu Đồ Hàng không hiểu biết, đơn thuần là đã bị lừa.
“Mẹ, chuyện này, trong lòng con có tính toán.” Liêu Đồ Hàng thật là cạn lời.
“Không được, Tiểu Hàng, ngày mai chúng ta vội nói với nhà thông gia bên kia một chút chuyện sính lễ, hai nhà chúng ta chắc chắn còn phải bàn bạc lại một chút.” Mẹ Liêu cố chấp định nhúng tay vào quản.
“Mẹ, mẹ đây là muốn làm khó con, để con khó làm người sao?” Liêu Đồ Hàng đã ngăn cản mẹ Liêu, còn dứt khoát đem tình hình của mình, tình hình gia đình của Triệu Vệ Lan đều nói ra.
“Đây, anh trai Vệ Lan thật sự là ông chủ của công ty con sao?” Giọng điệu mẹ Liêu xúc động.
Liêu Đồ Hàng gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận