Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 289. Đánh người 4

"A." Triệu Lệ Nam nghe hiểu, nhưng đứa nhỏ không có hứng thú lắm: "Vậy Tiểu Nam có thể không gặp không?"
Hứa Đào mím môi trấn an đứa nhỏ: "Tiểu Nam đi gặp bà ngoại và cậu một chút, bọn họ cũng muốn nhìn thấy Tiểu Nam.”
"Vậy mẹ có cùng đi với Tiểu Nam không?" Triệu Lệ Nam chớp mắt, trong giọng nói có mong đợi.
Hứa Đào sờ gương mặt đứa trẻ: "Mẹ không đi."
Triệu Lệ Nam nhất thời có chút uể oải chu mỏ, đứa nhỏ dường như không phấn khích, cho đến khi Triệu Vệ Quốc lái xe đến Hứa Gia Thôn đón mẹ Hứa thì đứa nhỏ mới vui vẻ.
"Bà ngoại." Triệu Lệ Nam từ trong ngực Hứa Đào ngồi vào chỗ ngồi phía sau xe của mẹ Hứa.
Mẹ Hứa thấy Triệu Lệ Nam cũng vui vẻ, còn cố ý cầm một túi bánh bích quy hạt mè nhỏ: "Tiểu Nam, nhìn xem, bà ngoại đem bánh bích quy cho con ăn."
"Cám ơn bà ngoại." Triệu Lệ Nam vui vẻ nhận lấy nói cám ơn, đứa nhỏ ăn bánh bích quy, thỉnh thoảng cũng đút mẹ Hứa ăn một miếng, một lớn một nhỏ thân thân mật mật ở cùng nhau đặc biệt tốt.
Từ Hứa Gia Thôn đến Sơn Ao Thôn phải mất hồi lâu, phần lớn đoạn đường đều là xuống dốc, Sơn Ao Thôn, tên như ý nghĩa chính là chỗ lõm chính giữa núi, thôn giống như là một cái đỉnh vậy, bốn bề bị núi lớn vây quanh.
Thậm chí còn có thầy phong thủy từng nói qua, nếu như không phải trong Sơn Ao Thôn có một khối đá to trấn thôn cách trở phong thủy, Sơn Ao Thôn sẽ là địa linh nhân kiệt, là một thôn trang thật sự có phượng hoàng.
Bảy tám giờ sáng từ nhà họ Triệu lên đường, sau khi đón mẹ Hứa lái xe một đường chạy đến Sơn Ao Thôn thì đã hơn mười giờ.
Sơn Ao Thôn cũng không đường lớn, xe không thể chạy vào thôn trang nhỏ, Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc liền xuống xe đi bộ, Triệu Vệ Quốc dựa theo trí nhớ ôm Triệu Lệ Nam đi về phía bắc của thôn trang, mẹ Hứa và Hứa Đào thì đi về phía nam, lão thầy thuốc Đông y kia và nhà mẹ của Lưu Thanh Thanh vừa vặn nằm ở hai phương hướng một bắc một nam.
"Mẹ, bà ngoại." Triệu Lệ Nam được Triệu Vệ Quốc ôm, thấy Hứa Đào và mẹ Hứa đi về phía ngược lại, đứa nhỏ có chút không vui vẻ lớn tiếng kêu.
"Ngoan, Tiểu Nam đi thăm bà ngoại và cậu xong thì trở lại, mẹ ở chỗ này chờ con trở lại có được hay không?" Hứa Đào hôn hôn gương mặt đứa nhỏ trấn an: "Tiểu Nam là ngoan nhất có đúng hay không?"
"Dạ, Tiểu Nam ngoan, mẹ chờ con." Triệu Lệ Nam gật đầu, hôn gò má Hứa Đào một cái, sau đó mới không ngừng giơ tay nhỏ bé lên vẫy vẫy với Hứa Đào.
Hứa Đào và mẹ Hứa đứng tại chỗ, nhìn Triệu Vệ Quốc ôm Triệu Lệ Nam đi xa, Hứa Đào và mẹ Hứa mới đi về phía nam.
"Con đối với Tiểu Nam vô cùng tốt, hẳn rất có cảm tình." Mẹ Hứa nói chuyện.
Bà vẫn luôn lo lắng Hứa Đào không chịu nhận đứa nhỏ này, tính tình Hứa Đào cũng tốt, nhưng mà đối với trẻ con cũng không có kiên nhẫn, nếu như không phải là Triệu Vệ Quốc có điều kiện tốt, bà đã thuyết phục rất nhiều thì Hứa Đào cũng sẽ không đồng ý gả cho Triệu Vệ Quốc.
"Dạ, đứa nhỏ rất ngoan, con rất thích." Hứa Đào nói thật.
"Vậy thì tốt." Mẹ Hứa nghe vậy cũng yên tâm, lần này trở về, bà cũng cảm giác Hứa Đào lớn lên rất nhiều, tính tình cũng không giống như lúc trước, cứng đầu không nghe người khuyên.
Suy nghĩ thông suốt là tốt, có thể tiếp nhận Triệu Lệ Nam, bà cũng có thể bớt bận tâm một chút, nếu không bà thật sự sợ Hứa Đào sẽ trải qua cuộc sống không tốt.
Lão thầy thuốc Đông y ở Sơn Ao Thôn là một ông lão đã bảy tám chục tuổi, hành động có chút bất tiện, lúc Hứa Đào và mẹ Hứa tới cửa, liền thấy ông lão đang chậm rãi ở trong sân nhà mình phơi nắng các loại thảo dược.
Mẹ Hứa khách khí nói rõ mục đích đến đây, lão thầy thuốc Đông y liền dẫn hai người đến gian nhà chính ngồi xuống, sau đó bắt mạch cho Hứa Đào.
"Thể chất hư hàn, khi còn bé hẳn đã từng rơi xuống nước lưu lại gốc bệnh, khí lạnh nặng, khí ẩm nặng, hàng năm bốn mùa tay chân lạnh như băng, lúc có kinh nguyệt thì đau đớn." Lão thầy thuốc Đông y bắt mạch, cũng nói rất rõ tình huống cơ bản của Hứa Đào.
Hứa Đào gật đầu: "Vậy cần làm sao để điều chỉnh?"
"Tình huống này của cô chỉ có thể từ từ điều chỉnh, bình thường phải ăn kiêng, bớt tiếp xúc nước lạnh, chú ý giữ ấm nhiều. Tôi sẽ kê mấy đơn thuốc, cô lấy về, ba chén nước sắc thành nửa chén để uống, trước tiên uông liên tục bảy ngày rồi quay lại xem sao." Lão thầy thuốc Đông y nói xong nhắc nhở Hứa Đào một ít vấn đề cơ bản.
"Qua mấy ngày nữa thì tôi phải đi Dương Thành, sợ rằng phải sang năm mới trở lại." Hứa Đào nói thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận