Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 599. Ô che mưa 5

Dù lúc này mưa cũng không lớn, nhưng hành động tàn khốc này đối với Triệu Lệ Nam mà nói đơn giản là cực hình.
Dầm mưa không thành vấn đề, quan trọng là mắt thấy cùi chỏ em gái đã hướng ra ngoài.
Triệu Lệ Nam bày tỏ vô cùng đau thương, cậu con trai cao lớn bất đắc dĩ đứng lên, vẻ mặt u ám ghen tức, nhịp bước di chuyển cũng vô cùng đau thương.
Quan trọng là con bé Triệu Lệ Noãn đó sau khi chào hỏi một tiếng với cậu liền quay người đi mất.
Triệu Lệ Nam càng giống như người gỗ, cậu lặng lẽ giơ tay vén mũ của áo khoác ngoài đội lên trên đầu, ánh mắt nặng nề cất bước, đi theo từng bước phía sau Triệu Lệ Noãn và Mục Tư Niên.
Dương Thành năm nay thật lạnh, nước mưa đáp vào mặt, thật đau!
Một đứa con trai (ba tuổi), một đứa con gái (hai tuổi rưỡi) che ô ngọt ngào trước mặt thật là chướng mắt, trái tim của cậu bị thương sắp đau xỉu rồi.
Một mình mang cặp, dùng mũ áo che mưa, thỉnh thoảng giơ tay lau nước mưa trên mặt một cái, Triệu Lệ Nam đã cảm nhận được mùi vị chạnh lòng.
Ha! Con nhóc khốn nạn thấy sắc quên anh trai.
Đường về nhà cũng đi ngược lại, còn luôn luôn cười hi hi ha ha vui vẻ với cậu bé, cười cái rắm!
“Tiểu Niên, cậu thích ăn bánh ngọt không?”
“Ừm.”
“Vậy ngày mai Noãn Noãn mang cho cậu.” Triệu Lệ Noãn liền vui mừng nói.
“Cảm ơn cậu, không cần.” Cậu bé bình tĩnh cảm ơn, từ chối lòng tốt.
“Phải mang cho cậu.” Triệu Lệ Noãn lại rất kiên trì.
“Ha!” Triệu Lệ Nam đi theo phía sau vừa dầm mưa vừa nhìn em gái lấy lòng cậu bé xong liền cười chế giễu một tiếng.
Bình thường ở trong nhà, cậu ăn của cô bé một miếng bánh ngọt, cô nhóc liền không vui, hiện giờ lại cố chấp đòi đem bánh ngọt cho người ta ăn!
Nhìn cô nhóc nhà cậu hai tuổi rưỡi đã không giữ được, đây đã bắt đầu lấy lòng con trai rồi, còn lấy lòng một cậu bé ba tuổi! Hừ!
Triệu Lệ Nam càng nghĩ càng buồn bực, tiếng hừ chế giễu cũng rất lớn, sắp tức chết rồi, lại còn không thừa nhận sự thật bản thân lúc này rất buồn bực.
“Vậy được!” Mục Tư Niên chấp nhận giọng nghiêm túc dáng vẻ như anh đẹp trai nhỏ.
“Hi hi, Noãn Noãn thích cậu.” Triệu Lệ Noãn còn nhiệt tình bày tỏ.
“...” Mục Tư Niên yên lặng không nói chuyện.
“Ha!” Triệu Lệ Nam lại nhìn không được cười chế giễu hừ chế giễu.
Thật sự là tức chết cậu rồi, Triệu Lệ Nam cảm thấy, mùa đông của Dương Thành càng lạnh thêm rồi.
Triệu Lệ Nam cũng không biết bản thân lặng lẽ đi theo Triệu Lệ Noãn bao lâu, mãi đến khi Triệu Lệ Noãn đưa Mục Tư Niên đến nhà, cô bé đặt ô xuống, cười híp mắt vẫy tay chào tạm biệt với Mục Tư Niên.
“Tạm biệt.” Mục Tư Niên vẫy tay với Triệu Lệ Noãn rồi chạy vào nhà.
“...” Triệu Lệ Nam dùng hết sức nghiến răng, nhìn nhà của Mục Tư Niên, sau đó lại nhìn bóng dáng lưu luyến không nỡ của Triệu Lệ Noãn.
Mưa rơi rả rích đã ngừng, nhưng cơn mưa như trút nước trong lòng Triệu Lệ Nam vẫn dữ dội như cũ, mưa như trút nước thì thôi đi, còn pha lẫn động đất sóng thần nữa.
Con sói mắt trắng con! Thật sự muốn đánh cái mông nhỏ của cô bé! Lưu luyến không nỡ với người con trai khác, người làm anh trai này lại như người vô hình!
“Anh trai.” Triệu Lệ Noãn quay đầu lại, cô bé phát hiện tạnh mưa rồi, cũng mặc kệ ô đi mưa, nhìn Triệu Lệ Nam đi qua đáng yêu gọi lớn.
Một câu anh trai của cô bé gọi vẫn ngọt giống như trước đây, nhưng sự khó chịu trong lòng Triệu Lệ Nam vẫn vô cùng rõ ràng, trước đây cậu được em gái gọi một tiếng anh trai, hận không thể hái trăng hái sao cho cô bé, đây là lần đầu tiên, Triệu Lệ Nam nghe thấy cô bé gọi anh trai vẫn không thoải mái.
“Anh trai, Tiểu Niên đẹp trai có đúng không?” Triệu Lệ Noãn chẳng hề biết chặng đường trong lòng người anh trai ruột của cô bé, cái này thì bỏ đi, cô bé còn chê chưa đủ tàn nhẫn, tiếp tục đâm dao vào tim.
“...” Đẹp trai con khỉ, anh trai em lúc nhỏ, dáng dấp còn đẹp trai hơn thằng nhóc thối đó nhiều.
Trí nhớ Triệu Lệ Nam tốt, cũng lần đầu tiên nhớ lại thời gian mình ở nhà trẻ, lúc đó trong nhà trẻ cũng có không ít bé gái luôn thích kề cận cậu.
Nam nữ nhìn mặt dường như là bản tính trời sinh, mặc kệ bao lớn, đều sẽ có bản năng mãnh liệt.
Thời thế thay đổi, trước đây cậu từng từ chối biết bao nhiêu bạn học nữ lấy lòng, hiện giờ hứng gió còn phải dầm mưa vào mùa đông lạnh, tận mắt thấy, bảo bối cậu cưng chiều phiền phức lấy lòng đứa con trai khác.
Đùng đùng! Triệu Lệ Nam bất giác nắm chặt nắm đấm, thật sự rất tức giận!
“Triệu Lệ Noãn, vừa này anh trai em không có ô đi theo phía sau bọn em dầm mưa cả một đường, em có biết không?” Triệu Lệ Nam nói chuyện, ánh mắt nhìn cô bé đang ôm chân cậu.
“Ồ!” Triệu Lệ Noãn mím môi ồ một tiếng: “Nhưng anh trai có mũ.”
“Ha!” Triệu Lệ Nam bị tức đến trực tiếp nhắm mắt.
Cái mũ rách này có tác dụng con khỉ, dầm mưa thì thôi đi, chủ yếu là tim cậu đã bị thương rồi!
“Có mũ áo thì không cần ô che mưa sao?” Triệu Lệ Nam nghiến răng nói.
“Xin lỗi anh!” Triệu Lệ Noãn ôm chân Triệu Lệ Nam, cô bé không hiểu vì sao anh trai không vui lắm, nhưng cô bé thông minh, tự giác nhận lỗi là được rồi.
“Ha!” Triệu Lệ Nam tiếp tục hừ chế giễu.
Không ngờ tới bản thân hôm nay vui vẻ đến đón con nhóc khốn nạn về nhà, nhận được kết quả như vậy, thì rất buồn bực, còn rất hậm hực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận