Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 640. -

Sau khi mua xe cho Triệu Lệ Nam xong, Triệu Lệ Nam không lái chiếc xe màu hồng được mấy lần, thì cậu phải lên đường đến Bắc Thành học đại học.
Hứa Đào lấy danh nghĩa đưa Triệu Lệ Nam, cả nhà bốn người cộng thêm Hứa Gia Đống, toàn bộ cùng đi đến Bắc Thành, còn một hơi mua hai căn tứ hợp viện ở Bắc Thành, đã mua mấy khu vực bất động sản cực kỳ tốt, tương lai giá nhà kinh người.
Hứa Đào đã chi tiền mua một đống nhà cửa, sau đó mua cho Hứa Gia Đống một căn tứ hợp viện.
“Đây.” Cùng ngày Hứa Đào mua xong, liền giao bất động sản cho Hứa Gia Đống.
“Chị, chị tặng em một căn nhà tứ hợp viện sao?” Hứa Gia Đống có chút bất ngờ và sửng sốt: “Không rẻ đâu!”
“Ừm, coi như là quà tặng trước cho em sau này kết hôn.” Hứa Đào gật đầu, giọng điệu bình tĩnh.
Hiện giờ giá nhà và tứ hợp viện ở Bắc Thành rẻ, Hứa Đào không tranh thủ mua bây giờ, chẳng lẽ đợi sau này đắt đến mức không mua nổi mới mua sao? Mới không thể.
“Được, cảm ơn chị.” Hứa Gia Đống cười, trái lại cũng nhận lấy không từ chối.
Mãi đến rất nhiều năm sau này, sau khi căn tứ hợp viện Hứa Đào tặng cậu ta tăng giá trị thành mấy trăm triệu, Hứa Gia Đống mới biết, lúc cậu ta ung dung nhận lấy sổ nhà qua loa cỡ nào.
Lúc ấy nói gì cậu ta cũng nên rửa tay một cái, tắm rửa dâng hương mới có cảm giác nghi thức nha!
“Em chuẩn bị trở về Hộ Thành sao?” Hứa Đào lừa Hứa Gia Đống đến Dương Thành mấy tháng trời, dư âm của khủng hoảng tài chính vẫn đang kéo dài, hiện giờ con chim non Triệu Lệ Nam này rời khỏi nhà đến Bắc Thành học đại học, Hứa Gia Đống cùng đến Bắc Thành chơi, nhưng Hứa Đào cũng đoán được, Hứa Gia Đống sẽ không tiếp tục ở lại Dương Thành.
Sau khi khủng hoảng tài chính kết thúc, sự nghiệp của Hứa Gia Đống sẽ bước lên một con đường và hành trình mới khác.
Hứa Đào sẽ không ngăn cản Hứa Gia Đống trưởng thành.
“Ừm, vé máy bay ngày mốt.” Hứa Gia Đống gật đầu.
Lần này Hứa Đào không ngăn Hứa Gia Đống, chỉ kéo ghế của khách sạn yên lặng ngồi xuống, chuẩn bị trao đổi với Hứa Gia Đống một chút.
Hôn sự trước đây ở Hộ Thành của Hứa Gia Đống đã trôi qua hai ba năm rồi, hiện giờ tuổi tác Hứa Gia Đống cũng không nhỏ nữa, mắt thấy sắp ngoài ba mươi, hôn sự vẫn không có bóng dáng, cuộc sống tình cảm cũng trống không.
Hứa Đào lo lắng tình trạng trước mắt thay Hứa Gia Đống.
Hôm nay tâm trạng hai chị em đều không tệ, bữa tối lúc ăn cơm ở khách sạn, Hứa Gia Đống còn uống một ít rượu, lúc Hứa Đào cầm sổ nhà đến cho Hứa Gia Đống, đang định nhân cơ hội này hỏi thăm một chút, tiện thể tìm hiểu Hứa Gia Đống một chút.
“Gia Đống, từ trước đến giờ chị chưa từng hỏi đời sống tình cảm của em, nhưng hiện tại tuổi tác em cũng không nhỏ nữa, hôn sự của em và Lại Phân Phân cũng đã sắp trôi qua ba năm rồi, em nói thật với chị, trước đây, rốt cuộc em và Lại Phân Phân là chuyện thế nào? Sau đó em và Lại Phân Phân đến phòng trang điểm rốt cuộc đã nói chuyện gì?” Hứa Đào hỏi thẳng.
Hứa Đào vẫn luôn tò mò lời nói của mười mấy phút Hứa Gia Đống và Lại Phân Phân nói chuyện đó.
Hứa Gia Đống im lặng một chút, ánh mắt rũ xuống giống như thanh kiếm.
“Không nói gì cả, chỉ là cho cô ấy căn nhà của em ở Hộ Thành mà thôi, xem như bồi thường.” Hứa Gia Đống nói đúng sự thật.
Sau buổi hôn lễ, cậu ta tự mướn nhà ở Dương Thành sống một khoảng thời gian, cũng tập trung vào sự nghiệp.
“Nhà cho cô ấy chị biết.” Hứa Đào đối với chuyện này trái lại không đáng kể, mặc dù biết, một căn nhà ở Hộ Thành cũng rất đáng tiền.
Nhưng điều Hứa Đào quan tâm hơn là đời sống tình cảm của Hứa Gia Đống.
“Có phải giữa em và Lại Phân Phân còn có chuyện khác không?” Quyết định lúc đó của Hứa Gia Đống rất kiên quyết.
Mặc dù cậu ta tức giận vì vấn đề vị trí bàn ở buổi tiệc rất bình thường, nhưng nếu Hứa Gia Đống không có nguyên nhân khác quấy rầy, Hứa Đào cảm thấy có lẽ cậu ta không đến nỗi quyết tâm lớn như thế.
Sau khi mẹ Lại bị vả mặt, rõ ràng có con đường hòa hoãn, lúc đó nếu Hứa Gia Đống có tình cảm với Lại Phân Phân, hôn lễ có thể đã tiếp tục.
“Có.” Sự việc còn không nhỏ!
Hứa Gia Đống gật đầu nói chuyện, lúc nhắc đến chuyện của Lại Phân Phân, cũng liền nhớ đến Phó Thanh Hoan, tâm trạng có chút phức tạp, liền lấy một gói thuốc là từ trong túi ra.
“Chị, chị có muốn nghe câu chuyện yêu thầm của sinh viên nghèo không?” Hứa Gia Đống khẽ cười hỏi Hứa Đào.
Yêu thầm? Sinh viên nghèo?
“Muốn nghe.” Chàng sinh viên nghèo này trăm phần trăm là bản thân Hứa Gia Đống.
“Vậy cho phép em hút thuốc không?” Hứa Gia Đống lại hỏi, nụ cười có chút tùy ý và cân nhắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận