Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 612. -

Nhà Triệu Hải Sinh có ba đứa con, hai nam một nữ, con gái đã gả đi, hai đứa con trai cũng đã kết hôn sinh con.
Triệu Vệ Đông lớn nhất, kết hôn được vài năm, con cái đã mười tuổi, là một cậu con trai tên Triệu Lệ Minh.
Triệu Vệ Vũ tuổi tác nhỏ một chút, hiện giờ tuổi con cái gần như không kém Triệu Lệ Noãn bao nhiêu, cũng là một đứa con gái tên Triệu Lệ Chi, cái tên có chút qua loa, lối ăn mặc cũng tương đối quê mùa.
Tỉnh Ôn thuộc về vùng núi cao, mùa hè mặt trời chói chang, cô bé rõ ràng không kém Triệu Lệ Noãn bao nhiêu tuổi, nhưng tóc lại cắt thành kiểu đầu nấm, làn da cũng phơi có chút đen, hung dữ giống như một cậu bé trai.
Người lớn đều ngồi trên bàn ăn cơm, Hứa Đào ngồi bên cạnh Triệu Lệ Nam, Triệu Lệ Nam chăm sóc em gái Triệu Lệ Noãn, thỉnh thoảng còn gắp thức ăn cho em gái, đút cô bé uống canh, chăm sóc tỉ mỉ chu đáo.
Người trong thôn chăm sóc trẻ con, khoảng hai tuổi, đều để mặc đứa trẻ tự mình tùy tiện ăn đồ, người chăm sóc tinh tế Triệu Lệ Noãn như vậy, có thể nói hoàn toàn không có.
Nhưng thấy Triệu Lệ Nam gắp một miếng thịt cá nhỏ, đều tỉ mỉ gỡ xương, lại nhìn Triệu Lệ Noãn ngoan ngoãn lanh lợi, ăn xong một bữa cơm, trên quần áo cô bé vẫn sạch sẽ như cũ, ngược lại cũng hiểu.
“Lêu lêu lêu, đứa trẻ lớn rồi còn đòi người ta đút cơm ăn.” Triệu Lệ Chi tự mình ôm bát cơm nhỏ, ăn rất mạnh mẽ, trên áo đeo một cái yếm nhỏ, cơm và nước canh đều dính trên cái yếm nhỏ.
Suy cho cùng tuổi tác Triệu Lệ Chi không lớn, ba tuổi mà thôi, tự mình ăn cơm, không cần người lớn đút, tiền đề của tự lực cánh sinh chính là làm quần áo có hơi bẩn.
“Noãn Noãn còn nhỏ.” Triệu Lệ Noãn bị Triệu Lệ Chi lêu lêu chế giễu, cũng không để ý, cô bé ngồi vững trên chân anh trai trả lời một câu.
Triệu Lệ Chi nhìn Triệu Lệ Noãn, rồi nhìn cái váy nhỏ xinh đẹp trên người Triệu Lệ Noãn, cô bé ba tuổi, hơi lớn hơn so với Triệu Lệ Noãn nửa năm, cô bé mạnh mẽ lùa cơm, sau đó nhìn quần đùi trên người mình vô cùng buồn rầu.
Cô bé nhỏ xíu, từ trước đến giờ chưa từng mặc váy, nhìn Triệu Lệ Noãn lại nhìn bản thân một cái, lần đầu tiên cô bé cảm nhận được sự khác biệt và phân biệt giữa người và người.
Dáng dấp Triệu Lệ Noãn trắng trẻo mềm mại, mặc váy nhỏ, nhìn là biết dáng vẻ công chúa nhỏ được chăm sóc rất tốt, mà Triệu Lệ Chi thì giống như một tomboy đơn thuần.
Nhưng vẫn may đứa trẻ cũng rất nhỏ, không có cảm nhận quá lớn, nhưng giữa người lớn với nhau, ít nhiều sẽ cảm nhận được sự khác biệt giữa giàu và nghèo.
Một bữa cơm tối, người rất nhiều, ăn đến rất vui vẻ, nhưng mọi người ăn cũng mang suy nghĩ khác nhau.
Bốn trưởng bối cha mẹ Triệu và vợ chồng nhà chú hai Triệu vẫn tốt, vui vẻ ồn ào, hiếm thấy cũng có lời có thể tán gẫu.
Lúc Triệu Vệ Ny về thôn nhà họ Triệu, liền dẫn chồng và con mình về nhà mẹ đẻ, cha và mẹ ruột của Triệu Vệ Ny trước đây dù trọng nam khinh nữ, nhưng trước khi Triệu Vệ Ny gả đi, kiếm được tiền cũng không tiếc cho cha mẹ.
Sau này kết hôn rồi, sính lễ của đối tượng cho cũng coi như không tệ, khiến cho thái độ của mẹ Triệu Vệ Ny đối với con gái con rể đều vô cùng tốt.
Toàn bộ người nhà họ Triệu đều ở nhà chú hai Triệu ăn cơm xong, khoảng tám giờ mới mạnh ai nấy vui vẻ về nhà, thu dọn giường và chăn đệm mỏng.
Dù đồ trong nhà cung thu dọn xong rồi, nhưng quần áo và chăn đệm trong phòng cũng đã để mấy năm, dùng túi nilon cất giữ, hiện giờ lúc mở ra vẫn có mùi mốc để lâu.
Hứa Đào dẫn Triệu Lệ Nam và Triệu Lệ Noãn ở tạm nhà họ Triệu một buổi tối, một mình cô một phòng, ban đêm ngửi mùi mốc trong phòng sau khi thông gió, người còn có chút bơ phờ, lăn qua lộn lại làm sao cũng không ngủ được.
Mãi đến khi Triệu Vệ Quốc gọi điện thoại qua, Hứa Đào mới tán gẫu với Triệu Vệ Quốc trong điện thoại, hai vợ chồng cách muôn núi ngàn sông, nói đến chuyện trở về thôn trong điện thoại, nói đến sự sắp xếp cơm tối.
Thái độ của nhà chú hai Triệu không giống trước đây,... nói đến mức rất thú vị.
“Triệu Vệ Quốc, em nhớ anh.” Hứa Đào nằm trên giường, nghe tiếng dế và tiếng ve rõ rệt bên ngoài, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy một tiếng gà gáy trong thôn, cầm điện thoại, lần đầu tiên cảm nhận được mùi vị nhớ nhung, nói ra tâm tư cảm xúc phức tạp.
Thật sự dính cùng một chỗ với Triệu Vệ Quốc nhiều năm như vậy, tách ra bất thình lình, Hứa Đào quả thực không quen lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận