Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 681. -

“Trời đất! Đây thật sự là giấy khen của cục cưng nhà mình sao! Cục cưng sao lại tài giỏi như thế. Mẹ đã nói mà! Con gái của mẹ sao có thể không thông minh được, con quả nhiên vẫn giống mẹ, vừa thông minh vừa xinh đẹp lại đáng yêu nghe lời.” Hứa Đào cầm giấy khen của Triệu Lệ Noãn hiếm thấy vui vẻ khen con gái, tiện thể cũng khen bản thân.
Trước đó lúc Triệu Lệ Nam đi học, lần nào thi cũng đứng nhất, lần nào cũng lấy giấy khen, Hứa Đào cũng đã quen rồi, thậm chí đến sau này cũng không mong chờ chút nào, lần nào nếu Triệu Lệ Nam nói cho cô biết, cậu không lấy giấy khen, không thi được nhất khối, Hứa Đào có lẽ còn bất ngờ một chút.
Nhưng Triệu Lệ Noãn trước đây vẫn luôn là đứa trẻ có vấn đề, bắt đầu từ khi vào lớp một đã vậy, kỳ vọng của Hứa Đào đối với cô bé chính là ít bị gọi phụ huynh, ít gây chuyện, cũng chưa từng nghĩ tới, Triệu Lệ Noãn còn có thể lấy được giấy khen, còn có thể thi đứng nhất khối.
Đây là thiên phú học tập cuối cùng cũng thức tỉnh, thật sự vui vẻ.
“Đúng, con giống mẹ, thông minh.” Triệu Lệ Noãn cũng vui mừng khôn xiết.
Sau khi không oán giận tranh đoạt người thương, hai mẹ con sống chung rất hòa hợp, tính nết đều như nhau, hơn nữa đứa trẻ Triệu Lệ Noãn này còn nhượng bộ trước, cô bé đã biết cách lấy lòng mẹ, cũng chèn ép hết mức.
“Đúng!” Hứa Đào gật đầu vẻ mặt vui vẻ yên tâm: “Cục cưng, đây là lần đầu tiên thi đứng nhất khối, rất giỏi, mẹ rất kiêu ngạo cũng rất vui.”
Hứa Đào nói xong đặt giấy khen xuống, nâng gò má con gái hôn xuống hai cái, sau đó lại cầm giấy khen vô cùng hiếm lạ, ngồi trên ghế sô pha lật xem tới lui.
Đây cũng là lúc vòng bạn bè trong Wechat không thịnh hành, thịnh hành lưu lại tâm tình Tiểu Q, nếu không Hứa Đào chắc chắn có thể đăng vòng bạn bè khoe khoang một chút.
Bản thân Triệu Lệ Noãn cũng rất vui, dựa vào bên cạnh Hứa Đào làm nũng: “Mẹ, con đã thi đứng nhất toàn khóa có khen thưởng không?” Cô bé cười híp mắt ngồi bên cạnh ghế sô pha, hai tay ôm cổ Hứa Đào hỏi.
“Có! Hứa Đào hiển nhiên nói có: “Cục cưng con muốn khen thưởng cái gì? Nói đi.”
Hứa Đào rất có dáng vẻ của nữ hoàng vung tay hào phóng ném nhiều tiền bạc.
“Con muốn mua chút quần áo gửi qua cho bà Quách và Quách Phi, dùng tiền tiêu vặt của con, nhưng tiền tiêu vặt của con không đủ lắm, mẹ có thể ủng hộ con một chút không?” Triệu Lệ Noãn nhìn Hứa Đào đôi mắt chờ mong.
Sau khi rời khỏi thung lũng Tiên Nữ tỉnh Xuyên, Triệu Lệ Noãn vẫn duy trì liên lạc với bọn người Quách Phi Quách Lượng như cũ, dùng cách thức liên lạc là viết thư.
Thậm chí Triệu Lệ Noãn còn nghĩ rất chu đáo, vì không tăng thêm gánh nặng cho bọn người Quách Phi, khi mỗi lần Triệu Lệ Noãn viết thư, còn biết đặt mấy tờ tem trong phong thư, đồng thời xung có thể biết được tin tức của thung lũng Tiên Nữ bên đó.
Mặc dù viết thư hồi âm qua lại không tiện, nửa tháng đến hai mươi ngày mới nhận được một bức, nhưng sau khi trở lại Triệu Lệ Noãn trái lại vẫn luôn có thói quen duy trì truyền tin, chưa từng thay đổi.
Cũng vì thế sau khi Triệu Lệ Noãn trở lại Dương Thành, cũng biết được tình hình của thung lũng Tiên Nữ bên đó, vào đông thời tiết giá rét, hôm qua cô bé nhận được hồi âm của Quách Phi, Quách Phi nói cho cô bé biết, thung lũng Tiên Nữ tỉnh Xuyên tuyết đã rơi rồi, rất đẹp.
Triệu Lệ Noãn biết được thung lũng Tiên Nữ gần đây tuyết lớn đã rơi mấy lần, liền bắt đầu lo lắng tình hình của bên đó, nguồn thu nhập kinh tế của bà Quách và Quách Phi quá ít rồi.
“Noãn Noãn, cục cưng của mẹ!” Hứa Đào đặt giấy khen xuống, hai tay nâng gò má cô bé.
“Mẹ!” Gò má của Triệu Lệ Noãn bị vẻ mặt chu môi của Hứa Đào che đầy, ngay sau đó, Triệu Lệ Noãn chịu đối đãi nụ hôn tàn nhẫn của Hứa Đào, hôn chụt chụt chụt mấy cái, có khuynh hướng hôn đến mặt của đứa trẻ yếu ớt đều sưng lên.
“Mẹ, trên mặt người ta đều là nước miếng của mẹ rồi!” Triệu Lệ Noãn có chút ngượng ngùng muốn trốn, lời nói còn mang theo phản kháng, nhưng phản kháng cũng không phải vô cùng rõ ràng.
Hứa Đào hôn chụt chụt chụt mấy cái, sau khi để cho Triệu Lệ Noãn mở mang kiến thức lưu manh là cái gì, cô bé cũng hôn ngược lại Hứa Đào, cố chấp quẹt một đống nước miếng ở mặt Hứa Đào.
Hứa Đào không cho cô bé cơ hội,hôn mãnh liệt, ha ha ha, Triệu Lệ Noãn vô cùng buồn cười, hai mẹ con cười ha ha ha lộn xộn ồn áo, sau khi ồn ào xong mới nói chuyện đàng hoàng.
“Kỷ niệm lần đầu tiên con thi đứng nhất khối, mẹ khen thưởng con, vậy mua quần áo cho thung lũng Tiên Nữ bên kia không dùng tiền tiêu vặt của con, mẹ mua toàn bộ cho con, lấy danh nghĩa của con gửi qua.” Hứa Đào bàn bạc với Triệu Lệ Noãn.
Cô rất vui, rất vui vì Triệu Lệ Noãn đã trở nên tốt hơn, cũng rất vui, thời gian nửa tháng ngắn ngủi, cô bé đã rời đi mấy tháng, cũng không vì thế mà quên đi những người bạn đáng yêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận