Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 665. -

Nếu Triệu Lệ Noãn có thể không nói ra lời cảnh báo “thật thơm” trong nửa tháng, vậy cô trở về Dương Thành mua mười cây chổi lông gà, đánh đến tàn phế, hoặc là kiểu không ai có thể ngăn cản được.
Hứa Đào suy nghĩ tàn nhẫn, vẻ mặt cũng rất hưng phấn.
“Thật thơm cái gì?” Triệu Lệ Noãn không hỏi, nhưng Triệu Vệ Quốc lại mở miệng hỏi.
“Qua mấy ngày nữa anh sẽ biết.” Hứa Đào khẽ mỉm cười.
Cô luôn cảm thấy Triệu Lệ Noãn cách lúc nói ra câu “thật thơm này” sẽ không xa!
“Hừ!” Triệu Lệ Noãn tức giận không hài lòng khẽ hừ với Hứa Đào, sau khi hừ xong, liền tự ngồi xổm ở trước cửa gỗ của nhà bà Quách, cô bé ngang bướng lấy ra một túi khăn giấy từ trong cặp sách, rút ra một tờ khăn giấy lót ở bậc cửa, sau đó mới đưa cái mông nhỏ ngồi lên.
Hứa Đào mím môi cùng Triệu Vệ Quốc kéo bà Quách đi ăn cơm, căn bản mặc kệ đứa con gái ngang ngược.
Không vội, vừa mới đến một ngày, ngang ngược chút cũng bình thường, đợi sống lâu rồi, cô bé muốn ngang ngược cũng điều kiện ngang ngược đó.
Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc yên lặng ăn xong cơm tối, hai vợ chồng liền thu dọn một chút chuẩn bị đi ngủ, người trong thôn đa phần đều ngủ rất sớm, bà Quách và cháu trai Quách Phi, bình thường tám giờ thì đúng giờ nằm lên giường ngủ, hôm nay vì vợ chồng Triệu Vệ Quốc mới kéo dài đến hơn chín giờ gần mười giờ.
Sau khi Hứa Đào ngại ngùng lau sạch xong liền trở về phòng, cả nhà ba người bình thường đều quen tắm rửa xong đi ngủ, nhưng điều kiện ở thung lũng Tiên Nữ có hạn, còn kém hơn so với điều kiện ở quê nhà tỉnh Ôn rất nhiều.
Hứa Đào nhìn ra được, ở đây không có điều kiện tắm rửa đó, mặc dù một ngày cả người đầy mồ hôi, nhưng cũng ngại gây thêm nhiều phiền phức cho bà Quách, để cho bà lão bận rộn đến muộn như vậy, đã rất áy náy rồi.
Dẫu sao vừa nãy lúc ăn cơm, Hứa Đào đã tán gẫu với bà lão mấy câu, cũng biết bình thường Quách Phi vì tiết kiệm tiền điện, đều không làm bài tập ở trong nhà, mục đích chính là vì tiết kiệm tiền điện.
Phòng trong nhà là phòng đất sét xây bằng gỗ, rõ ràng có lắp đặt dây điện đèn điện, nhưng trong nhà chỉ có nhà bếp và căn phòng bọn họ sống có đèn điện.
Phòng bà Quách ở một mình, còn có phòng của Quách Phi đều không có đèn điện, hai người bình thường nhiều nhất chính là thỉnh thoảng thắp nến chiếu sáng lúc ban đêm một chút, những phương diện khác đều vô cùng tiết kiệm.
Sau khi biết những thứ này, Hứa Đào nào còn mở miệng hỏi vấn đề tắm rửa, ăn cơm tối xong, thu dọn hành lý một chút, dùng nước suối rửa mặt đại khái, hai vợ chồng liền chuẩn bị nằm xuống nghỉ ngơi.
Điều kiện cuộc sống Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc tốt, Hứa Đào cũng vẫn luôn thuộc về kiểu người chưa từng sống vất vả, nhưng cô đến bên này, bản thân đã chuẩn bị tốt tâm lý, cũng cố gắng thích nghi, thích nghi vẫn không tệ, cũng không biểu hiện sự kiểu cách ra ngoài.
“Con không ngủ, con muốn đi tắm.” Triệu Lệ Noãn ngồi trên bậc cửa tủi thân nửa ngày, thấy Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc ăn cơm tối còn không quan tâm cô bé, cả người cô bé không được tự nhiên, lại vô cùng buồn ngủ, vô cùng đói bụng, cũng chuẩn bị tắm rửa đi ngủ.
Nhưng cô bé lại không biết, hôm nay không thể tắm rửa, đói cũng không có quà vặt ăn.
“Hôm nay không đi tắm, trực tiếp đi ngủ.” Hứa Đào nói.
“Không đi tắm sao? Không được, vậy quá bẩn rồi, con muốn đi tắm!” Triệu Lệ Noãn mếu máo lắc đầu, vô cùng kiên quyết, cô bé thích tắm rửa không chịu được sự bực bội không nói vệ sinh kiểu này.
“Vậy con ngồi đó đến trời sáng, đừng ngủ nữa.” Hứa Đào không nuông chiều cô bé.
Cô đợi bản thân Triệu Lệ Noãn không kiên trì nữa, trước đó chẳng phải cô bé không muốn ngồi xe bò bằng được, sau khi hai chân nhỏ không chịu nổi, còn không phải ngoan ngoãn bò lên xe bò như thường sao.
Con người đều là sinh vật vô cùng dẻo dai, cũng rất biết thích nghi với hoàn cảnh, bất ngờ trôi dạt đến đảo hoang cũng có thể tìm cách sống ở đường cùng, càng huống hồ chỉ là điều kiện thiếu thốn đơn sơ mà thôi.
Những năm này đừng thấy sắp đến năm hai nghìn, nhưng cuộc sống khốn khổ, người không ăn được cơm, không nỡ lãng phí điện, không trả được học phí, vì ăn bữa thịt phải vất vả mấy ngày đâu đâu cũng có.
Cuộc sống trước đây Triệu Lệ Noãn sống đều là cuộc sống của công chúa, còn có một đống tật xấu bướng bỉnh, yếu ớt, nếu không phải Hứa Đào tự biết, cô và Triệu Vệ Quốc cũng có trách nhiệm, đổi lại là Triệu Lệ Nam trước đây nhiều chuyện hư hỏng như vậy, e là Hứa Đào không có sự kiên nhẫn này, sớm đã xuống tay rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận