Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 651. -

“Hiện giờ biết đến lúc nước tới chân mới nhảy, sốt ruột thì có ích gì, mấy ngày trước lúc chơi đùa, con vui lắm mà!” Hứa Đào châm chọc Triệu Lệ Noãn, cười trên nỗi đau của người khác.
Lúc chơi không nghĩ đến bài tập, hiện giờ gấp rồi sao? Muộn rồi!
“Mẹ!” Triệu Lệ Noãn sắp khóc, làm bài tập làm đến mức đầu óc ù ù.
Hứa Đào thấy Triệu Lệ Noãn bĩu môi bất mãn, lựa chọn mím môi ngồi trên ghế phụ, không tiếp tục bỏ đá xuống giếng, nhưng cùng lúc xem kịch ý muốn dạy Triệu Lệ Noãn một bài học sâu sắc trái lại cũng đang lan tràn trong lòng, dày đặc đến mức không gạt bỏ được.
Quả thực là, Triệu Lệ Noãn quá khiến người ta nhọc lòng rồi, nếu không căn bản cô không nhớ được.
“Hu hu! Làm sao đây làm sao đây!” Triệu Lệ Noãn cắn môi, gấp đến mức trong hốc mắt hiện lên nước mắt, nhưng vẫn cầm bút liều mạng làm bài tập.
Triệu Lệ Noãn liều mạng viết, lại đang trong xe, thời gian cũng vội vã, cô bé vô cùng gấp gáp, sau khi viết nửa tiếng đồng hồ, đã thành công buồn nôn.
“Ọe…” Triệu Lệ Noãn ngồi trên xe làm bài tập, cô bé bình thường ngồi xe rung lắc liền ngủ, tinh thần cũng không tệ.
Nhưng hôm nay ngồi xe làm bài tập, biết ngày mai trường học sắp khai giảng, vội làm bù cho xong bài tập, kết quả đường cũng không bằng phẳng lắm, cô bé nhìn chữ trên sách không chớp mắt, còn phải làm bài tập, chống đỡ nửa tiếng đồng hồ mới buồn nôn muốn ói, đã coi như không tệ.
Đổi lại thành Hứa Đào, năm phút đã hoa mắt váng đầu buồn nôn rồi.
“Em sao rồi?” Triệu Lệ Nam nhìn em gái Triệu Lệ Noãn liền lo lắng.
“Anh trai, em buồn nôn, hu hu.” Triệu Lệ Noãn nói thật, đã nôn hai lần, còn nắm bút tiếp tục làm bài tập.
“...” Từ khi Triệu Lệ Nam đi học đến học đại học hiện tại, cũng chưa từng trải nghiệm nỗi khổ làm bài tập gấp kiểu này, cậu cũng không có cách nào hiểu được, đứa trẻ bình thường, học sinh bình thường như Triệu Lệ Noãn, đối với nỗi rầu lo trường học sắp khai giảng, bài tập nghỉ đông vẫn còn lại một đống lớn.
Giống y như một cái chuông đòi mạng dọa người đang treo trên cổ.
Hôm qua Triệu Lệ Noãn còn ở quê nhà tỉnh Ôn vui vẻ đắp người tuyết, lúc này lại chị có thể ở trên đường về Dương Thành khóc thút thít làm bù bài tập, cô bé cảm thấy cuộc đời của mình thật khổ, thật thảm.
“Ngoan, Noãn Noãn đừng viết nữa, về nhà viết tiếp, ngồi trong xe dễ choáng váng buồn nôn.
“Không được, bài tập nghỉ đông của em đều chưa làm, ngày mai giáo viên không ghi tên cho em, em không thể đi học nữa.” Triệu Lệ Noãn vội lắc đầu.
Nếu là trước đây khi chưa lên tiểu học, Triệu Lệ Noãn có thể không quan tâm, không đi học thì không đi học.
Nhưng hiện tại cô bé đã học nửa học kỳ rồi, cũng trải nghiệm được sự vui vẻ của đi học, bạn học cũng nhiều, mỗi ngày ở trường học chơi vui quên đường về, nghỉ không đi học cũng vui, nhưng đã đến lúc nên đi học, phát hiện những bạn nhỏ khác có thể đi học, cô bé vì làm trễ bài tập nghỉ đông mà không thể đi học, Triệu Lệ Noãn chắc chắn sẽ khóc.
“Hu hu, anh trai, anh viết giúp Noãn Noãn một chút có được không?” Triệu Lệ Noãn sốt ruột, thành công chất đống bài tập nghỉ đông một thánh đến một ngày cuối cùng, để cho bản thân trải nghiệm được sâu sắc cái gì gọi là bài tập chất như núi, cái gì gọi là tốc độ sinh tử.
Triệu Lệ Nam đau đầu cũng băn khoăn, nhưng thấy cô bé khóc thút thít, có chút không nỡ, liền đưa tay muốn giúp đỡ.
“Tiểu Nam, con đừng quản con bé, cũng không được giúp con bé.” Hứa Đào đang ngồi ở ghế phụ, mở miệng lạnh nhạt nhắc nhở một câu.
“Hiện tại con có thể giúp con bé làm bài tập nghỉ đông, nhưng sau này con có thể đi thi thay con bé không? Có thể tham gia thi đại học thay con bé không? Cuộc đời của con bé, bài tập của con bé phải tự nó viết, con viết giúp còn bé đây không phải tốt cho nó, mà con đang hại con bé. Trước đó lúc con bé chơi nếu đã không gấp chút nào, mẹ cũng từng nhắc nó ba lần, bảo con bé làm bài tập nghỉ đông, chẳng phải nó đều nghe như gió thoảng qua tai sao, vậy bây giờ sốt ruột cái gì?” Hứa Đào hừ chế giễu, thái độ ngăn cản sự giúp đỡ của Triệu Lệ Nam cũng cương quyết kiên trì.
“Hu hu, mẹ xấu xa.” Triệu Lệ Noãn cắn đỏ môi, suýt chút nữa bật khóc, lại không dám chọc Hứa Đào, lại càng không dám tranh cãi.
Cô bé chỉ có thể tự mình sốt ruột, chịu đựng cơn buồn nôn nắm chặt bút tức giận làm bài tập.
Bài tập Ngữ Văn, bài tập Toán, bài tập Tiếng Anh, ba quyển bài tập nghỉ đông cũng không ít, bài tập cả năm, quả thực thật sự không tính là nhiều, trước đó hết lần này đến lần khác ngay cả cặp sách ném đâu cô bé cũng chơi đến quên mất.
Mà bài tập chất một đống đến ngày cuối cùng chính là nhiều như vậy, Hứa Đào cảm thấy cần phải để cho bản thân Triệu Lệ Noãn ghi nhớ bài học.
“Dạ.” Dù Triệu Lệ Nam cưng chiều em gái, dù vô cùng đau lòng, nhưng cũng biết lời Hứa Đào nói không sai, chỉ có thể ép bản thân bình tĩnh lại, không giúp Triệu Lệ Noãn.
Hứa Đào cũng không nói thêm gì, để mặc Triệu Lệ Noãn cả đường vừa buồn nôn vừa kiên trì làm bài tập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận