Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 146. Tố cáo 3

Triệu Lệ Nam không thích uống thuốc, đứa nhỏ cũng rất kháng cự chuyện uống thuốc. Hứa Đào kiên nhẫn, còn có thể dụ dỗ đứa nhỏ há miệng, đút từng viên một, không được thì chia thuốc thành hai nửa để uống, uống thuốc xong, lại cho một viên kẹo, đứa nhỏ cũng vui vẻ.
Triệu Vệ Quốc cũng không kiên nhẫn như Hứa Đào, một tay cầm thuốc, một tay cầm ly nước đưa cho Triệu Lệ Nam.
"Tự mình uống." Triệu Vệ Quốc tỏ ý Triệu Lệ Nam nên tự lực cánh sinh.
Triệu Lệ Nam cầm lấy thuốc bị nhét vào, ấm ức uống xong, sau đó đưa bàn tay nhỏ bé ra với Triệu Vệ Quốc: "Kẹo!"
"Con buồn ngủ rồi mà ăn kẹo cái gì?" Triệu Vệ Quốc giơ tay lên chọt trán đứa nhỏ.
". . . Hừ, cha xấu xa.” Đứa nhỏ hừ hừ trốn trong chăn, bày tỏ lại là một ngày không thích cha mình.
Lúc Hứa Đào tắm xong trở về liền thấy Triệu Lệ Nam và Triệu Vệ Quốc giận dỗi, thật ra đứa nhỏ đã rất buồn ngủ, mí mắt cũng đang đánh nhau, nhưng vẫn chờ đến khi Hứa Đào tắm xong để tố cáo.
"Mẹ, cha xấu, cha không cho ăn kẹo."
"Cha là muốn tốt cho Tiểu Nam mà, buồn ngủ ăn kẹo sẽ sâu răng." Hứa Đào cúi người hôn trán đứa nhỏ một cái.
Tất cả uất ức và bất mãn của Triệu Lệ Nam bởi vì hành động cúi người hôn của Hứa Đào mà tan thành mây khói.
"Được rồi!" Triệu Lệ Nam gật đầu ngáp một cái, không tới hai giây liền không nhịn được ngủ mất.
Hứa Đào nhìn Triệu Lệ Nam một chút cười khẽ, chỉnh chăn cho đứa nhỏ, ngay sau đó mới nằm lên giường.
"Chiều mai anh đến bộ đội tìm lãnh đạo nói chuyện vay bảo đảm, thuận tiện cùng Triển Dược bàn vấn đề công việc." Triệu Vệ Quốc nói dự định ngày mai với Hứa Đào: "Công việc chạy xe vận tải của anh chính là thằng nhóc kia nhờ quan hệ sắp xếp cho anh."
Triệu Vệ Quốc biết công việc chạy xe vận tải rất khó có được, Triển Dược có thể nhờ quan hệ sắp xếp anh vào trong công ty xe vận tải không dễ dàng, cho nên Triệu Vệ Quốc cũng chuẩn bị nói dự định của anh cho Triển Dược biết, dẫu sao nếu như muốn nhận thầu xe taxi, công việc chạy xe vận tải này cơ bản cũng phải ngừng, anh chuẩn bị tìm chiến hữu thay thế.
"Không nhìn ra quan hệ của cậu ấy cũng rất rộng nha.” Hứa Đào nhướng mày, nhưng cũng hiểu phía sau Triển Dược có người chống lưng.
Bọn họ có không ít chiến hữu giải ngũ, người tìm được công việc thích hợp cũng không nhiều, ngay cả Diệp Chấn Hoa là tiểu đội trưởng đều không thể tìm được công việc thích hợp, những người khác cũng gần như giống nhau, duy chỉ có Triển Dược có thể tới đồn công an làm việc, chắc hẳn có chút quan hệ.
"Ừ, cha cậu ấy là lính cách mạng già." Triệu Vệ Quốc vừa nói vừa khoa tay múa chân.
Hứa Đào lại không nhịn được nhướng mày, cô thật không nghĩ tới, bối cảnh của Triển Dược lợi hại như vậy. Nhưng cha anh ta cũng gần như là nhân vật đứng đầu, vậy mà Triển Dược vẫn giải ngũ?
Chậc chậc, Hứa Đào có chút không biết nên nói cái gì, chắc là Triển Dược tự mình lựa chọn, hay hoặc là, cha của Triển Dược cố ý yêu cầu anh ta giải ngũ, có tác dụng làm gương sáng cho mọi người?
"Mọi người định nói chuyện ở nhà sao?"
"Ừ, ở nhà nói."
"Được." Hứa Đào không có ý kiến, ngày mai ban ngày cô dự định ở nhà tiếp tục viết tiểu thuyết “ba mươi sáu kế trong tình yêu”, chờ lúc Triển Dược và Triệu Vệ Quốc ở nhà nói chuyện, cô sẽ cố gắng tránh đi ra ngoài, cho hai người không gian riêng.
Dù sao ngày mai Hứa Đào cũng có không ít chuyện cần làm, viết tiểu thuyết, ra ngoài mua thức ăn, đệ thư tố cáo, còn phải đi một chuyến đến cửa hàng chăn, mang hai cái chăn về, nếu như có thời gian, Hứa Đào còn chuẩn bị đi một chuyến đến chợ bán sỉ mua thêm quần áo giữ ấm.
Suy nghĩ một chút cảm thấy chuyện cũng không ít đâu.
Hứa Đào thở dài, tiện tay đóng quyển sách lại, không có tâm tư đọc sách, liền khép quyển sách đưa cho Triệu Vệ Quốc, để anh gác nó trên bàn nhỏ bên cạnh.
Trong phòng, bàn nhỏ bên cạnh là tháng trước Hứa Đào nói Triệu Vệ Quốc đưa thêm vào, gian phòng của Triệu Lệ Nam trống rỗng, để ít đồ cũng không được, cho nên liền thêm cái bàn.
"Mệt mỏi hả?" Triệu Vệ Quốc nhận lấy quyển sách đặt xuống.
"Không có, không có tâm trạng đọc." Hứa Đào lắc đầu, đối với tình huống trước mắt có chút chán ghét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận