Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 386. Quảng cáo 12

Bảy trăm đồng tiền lương, ở Dương Thành đã coi như là thu nhập cao, cũng giúp Ngô Tuệ khi từ chức không quá tiếc nuối.
Tiệm cơm Nam Phương sửa sang dọn dẹp xong, huấn luyện nhân viên cũng tiến hành ổn định, Tần Dục Nhu không hổ là người có ăn học, học tập nghề nghiệp phục vụ, hơn nữa thỉnh thoảng được Hứa Đào chỉ điểm và yêu cầu, tiệm cơm Nam Phương cũng làm tốt chuẩn bị khai trương.
Hứa Đào bởi vì bận rộn chuyện tiệm cơm Nam Phương, đã rất lâu không đi đón Triệu Lệ Nam, cưỡi xe đạp trở lại, Hứa Đào nhín thời giờ đi nhà giữ trẻ đón Triệu Lệ Nam tan học.
Hai tháng này, Hứa Đào liên tục bận rộn, rất nhiều chuyện nhỏ nhặt không đáng kể cũng làm nhức đầu, cũng có chút bỏ bê Triệu Lệ Nam, đứa nhỏ đối với cô cũng mơ hồ có bất mãn, lúc về nhà thăm cô luôn là hừ hừ bĩu môi.
Hứa Đào suy nghĩ thời gian hơn nửa năm này, không chỉ tiệm cơm Nam Phương từ không thành có, Triệu Lệ Nam cũng từ đứa nhỏ ban đầu cao chưa đủ một thước, bây giờ vừa vặn trở thành người bạn nhỏ cao một thước.
"Tiểu Nam." Hứa Đào đứng ở bên ngoài nhà giữ trẻ, nhìn một đám cậu bé được người nhà đón về, nhìn Triệu Lệ Nam đi sau cùng vui vẻ vẫy tay.
Triệu Lệ Nam thấy Hứa Đào, đứa nhỏ thật vui vẻ, nhưng cũng oán than dậy đất như cũ: "Mẹ, mẹ đã lâu rồi không đến đón con.”
"Thật xin lỗi, gần đây mẹ quá bận rộn." Hứa Đào sờ đầu đứa trẻ, đứa nhỏ sắp đón sinh nhật bốn tuổi, vóc dáng cao rất nhiều, người cũng nặng một ít, dần dần Hứa Đào cũng sắp không ôm nổi.
"Được rồi!" Triệu Lệ Nam miễn cưỡng gật đầu, hiểu chuyện dắt tay Hứa Đào.
Đứa nhỏ vẫn ngồi vào chỗ ngồi dành riêng cho mình, Hứa Đào cưỡi xe chở đứa nhỏ đi công ty Đào Viên.
"Mẹ, hôm nay Nhan Khê nói sau khi lớn lên muốn gả cho con." Triệu Lệ Nam và Hứa Đào chia sẻ chuyện vui ở nhà giữ.
"Gả cho con?" Hứa Đào cưỡi xe đạp, có chút không nghĩ tới đứa nhỏ sẽ nói đề tài như vậy.
"Con từ chối, Tiểu Nam không muốn cưới bạn ấy." Triệu Lệ Nam bĩu môi, giọng nói kiên định.
". . ." Hứa Đào còn chưa biết nên nói cái gì.
"Vậy con bé không phải rất thương tâm sao?" Hứa Đào hỏi, luôn cảm giác Lục Cẩm Phồn sẽ tìm cô tính sổ, dẫu sao Triệu Lệ Nam giống như đã làm tổn thương con gái người ta.
"Phải, con nói không lập gia đình với bạn ấy thì bạn ấy liền khóc thương tâm, ai, phụ nữ thật phiền toái." Triệu Lệ Nam gật gù đắc ý than thở, nói tiếp chuyện ở nhà giữ trẻ: "Mẹ, bạn học cùng lớp đều rất ngốc, ba nhân với tám cũng không biết nữa. . . Ông nội Kim. . ."
Triệu Lệ Nam ngồi ở phía sau nói chuyện với Hứa Đào, mới nói đến một nửa, đột nhiên đứa nhỏ nâng giọng hướng về ông lão bên đường đang vui vẻ gặm bánh bao vẫy tay.
"Ông nội Kim. . ." Triệu Lệ Nam tiếp tục gọi.
Hứa Đào nghi ngờ dừng xe đạp lại, theo tầm mắt Triệu Lệ Nam nhìn về phía người đàn ông lôi thôi lếch thếch, có chút chật vật.
Ông nội Kim, người này không phải là Kim Nhất Đao đó chứ?
"Mẹ, ôm con xuống." Triệu Lệ Nam đưa cánh tay nhờ Hứa Đào giúp đỡ.
Hứa Đào nhìn người bên kia, đưa tay ôm Triệu Lệ Nam xuống xe, liền thấy đứa nhỏ lập tức đeo balo chạy đi về phía người nọ.
Ánh mắt Hứa Đào đi theo đứa nhỏ, nhưng cũng không đến gần.
"Ông nội Kim, tại sao hôm nay ông lại ăn bánh bao, bánh bao ăn không ngon." Đứa nhỏ ngồi chồm hổm ở trước mặt đối phương nói chuyện.
"Không có tiền chỉ có thể ăn bánh bao. Cháu cho ông tiền mua bánh bao thịt ăn đi." Người đàn ông ăn bánh bao nhìn Triệu Lệ Nam, giọng nói quen thuộc lại mặt dày vô sỉ.
"Dạ được." Triệu Lệ Nam gật đầu một cái, đứa nhỏ từ trong túi quần lấy ra một tờ tiền hai đồng đưa cho ông ta: "Ông nội Kim cho ông mua bánh bao thịt ăn."
Người đàn ông ăn bánh bao cũng thật là không chút khách khí, đưa tay lấy tiền nhét vào trong túi mình.
". . . ?" Thủ đoạn bá đạo như vậy sao?
Hứa Đào yên lặng đứng ở bên cạnh nhìn, nghe ông ta mở miệng đòi tiền, lại thấy Triệu Lệ Nam đưa tiền lúc, chân mày không đồng ý nhíu lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận