Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 344. Câu thông 2

Hứa Đào mỉm cười, biết Quách Bình Bình này không biết che giấu hành động và ưu tư của mình lắm, không vui cũng tốt, vui cũng tốt, đều rất chân thật.
“Ừm.” Hứa Đào gật đầu, sau đó cũng nói với hai người chuyện Triệu Vệ Ny sẽ đến nhà bếp giúp đỡ.
“Chị dâu, tôi nói với chị, không làm việc buổi tối thật sự không biết, việc ban đêm quá nhiều rồi, gói bánh bao còn phiền phức hơn xào thức ăn ban ngày, nhiều người có lẽ sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.” Quách Bình Bình nói cũng có chút nhẹ nhõm.
Nhào bột, để bột nghỉ, rửa rau, cắt rau, gói bánh bao, còn phải hấp, chỉ mình bánh bao thôi cũng đủ mệt người.
Tay nghề của cô ấy và Ngô Huệ giống nhau, động tác cũng chậm chạp, nên rất bận rộn, gần đây may mắn có chị gái họ Tần giúp đỡ, nếu không cô ấy và Ngô Huệ thật sự sợ là không giải quyết được!
Nhưng phản ứng mang thai của Ngô Huệ vẫn rất lớn, không ăn được thứ gì, mới mấy ngày, mắt thấy người đã gầy đi không ít, chuyện Quách Bình Bình có thể giúp, đều cố gắng hết sức giúp đỡ, nhưng quả thực vẫn không giúp được.
“Hai cô dẫn dắt Triệu Vệ Ny dạy em ấy một chút, cô bé đó rất giỏi, có lẽ học cũng nhanh.” Tay nghề như thế nào, Hứa Đào không rõ, nhưng trong công ty, giúp rửa rau cắt rau, gói bánh bao, nấu cháo những chuyện này chắc chắn không có vấn đề.
Vả lại bây giờ Ngô Huệ mang thai rồi, cho dù cô ấy có thể chịu khổ, cũng không có ý vừa mang thai liền nghỉ ngơ, nhưng cô ấy có thể chịu khổ thế nào, đến lúc bụng to lên e là không có cách nào tiếp tục làm việc được.
Hứa Đào suy nghĩ đột nhiên cảm thấy, chuyện cô sắp xếp Triệu Vệ Ny làm việc ở công ty cũng rất tốt, tuổi tác Triệu Vệ Ny nhỏ, nhưng tính phát triển, khám phá cũng lớn.
“Được, chị dâu, chị yên tâm.” Quách Bình Bình gật đầu vỗ ngực đáp lời.
“Các cô mau ăn cơm đi!” Sau khi Hứa Đào ra hiệu Quách Bình Bình và Ngô Huệ ăn cơm, sắp đến thời gian bọn họ bàn giao ca rồi.
“Ừm.” Quách Bình Bình lấy hộp cơm và mấy miếng cơm, ăn rất mãnh liệt, còn không ngại dùng muỗng đút con gái mấy miếng.
Lý Phán Đệ tự ăn hơi chậm một chút, nhưng Quách Bình Bình đút, cô bé nuốt rất nhanh.
Lý Phán Đệ vẫn không thích nói chuyện giống như năm ngoái, cô bé vô cùng yên tĩnh, nhưng cũng đã quen thuộc với người của công ty, không giống lúc trước, luôn luôn sợ hãi.
Ngô Huệ không có khẩu vị gì, ăn đối phó qua loa mấy miếng, cô ấy lấy cơm cũng ít, nhanh chóng ăn xong liền đi bàn giao ca.
Hứa Đào ăn cơm tối xong, sắp xếp Triệu Vệ Ny ở giường ngủ phía trên chỗ trước đó Hoàng Kiều Vân ở.
Triệu Vệ Ny rất vui vẻ, sau bữa tối cô ấy đã bổ giúp không ít củi, bây giờ dù giường của chỗ ở nhỏ, nhưng cũng đã tốt hơn căn phòng ở quê nhà tỉnh Ôn nhiều rồi, căn phòng này vì là tường quét vôi, nên vừa sáng sủa vừa sạch sẽ.
“Bà chủ, em nhất định sẽ cố gắng làm việc.” Triệu Vệ Ny thật sự rất biết ơn Hứa Đào.
“Hôm nay em cũng mệt rồi, đi nghỉ sớm một chút.” Hứa Đào cười: “Ngày mai em bắt đầu làm ca tối, ca tối mệt, em ngủ nhiều một chút.”
Sau khi sắp xếp Triệu Vệ Ny làm việc ở công ty, quả thực Triệu Vệ Ny là người tay chân chịu khó, vậy nên Hứa Đào sẽ đối xử với Triệu Vệ Ny như nhân viên chính thức, đương nhiên cũng hy vọng Triệu Vệ Ny không phụ lòng sự sắp xếp của cô.
“Dạ.” Triệu Vệ Ny gật đầu liên tục.
Bên này Hứa Đào sắp xếp cho Triệu Vệ Ny xong, Triệu Vệ Quốc cũng cho người làm ca sáng tan làm, dẫn Triệu Vệ Cường đến nhà trọ nhân viên công ty ở.
Triệu Vệ Quốc không lo lắng về đứa em trai lắm, sau khi kêu người dẫn anh ta đến nhà trọ xong, liền không quản nữa, bảo Triệu Vệ Cường ngày mai cùng đến công ty với cái tài xế khác, tranh thủ học lái xe.
Sau khi sắp xếp cho hai người xong, Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc dẫn Triệu Lệ Nam trở về ngôi nhà đã xa cách hơn nửa tháng, lúc về đến nhà đã hơn tám giờ tối rồi.
Ngôi nhà hơn nửa tháng không có người sống, rõ ràng có chút vắng vẻ, Hứa Đào mở cửa sổ thông khí xong, liền đến nhà bếp đốt lửa nấu thuốc bắc ngâm chân, tiện thể nấu nước tắm cho cả nhà.
Triệu Vệ Quốc nhìn thấy đèn của nhà chủ cho thuê bên cạnh vẫn còn sáng, lại vì năm ngoái Lưu Truân bị té nhào một cái, dù lúc này mới về Dương Thành, nhưng vẫn lấy một ký măng tre khô định sang thăm hai vợ chồng Lưu Truân một chút.
“Cha ơi, Tiểu Nam cũng đi.” Triệu Lệ Nam biết Triệu Vệ Quốc muốn sang nhà ông Lưu bên cạnh, nhón chân kéo tay Triệu Vệ Quốc nói muốn đi.
Dĩ nhiên Triệu Vệ Quốc không có ý kiến dắt tay con trai đi cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận