Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 246. Đón người 3

Đúng thế! Nhà bọn họ bây giờ có một chiếc xe taxi nhỏ, lái xe đi đón không phải tốt sao, Triệu Vệ Lan nghĩ tới, nghiêng đầu ánh mắt trông mong nhìn về phía Triệu Vệ Quốc.
“Anh, anh lái xe đi đón chị hai một chút đi!”
Triệu Vệ Quốc lắc đầu: “Việc trong nhà nhiều, trời lạnh vòi nước đóng băng rồi, anh còn phải đi đến giếng nước cũ lấy nước rửa rau cùng anh Vệ Đông nhà bên cạnh.
“A! Như vậy ư!” Vẻ mặt Triệu Vệ Lan lập tức tràn đầy mất mát.
“Hứa Đào, em lái xe đi đón giúp một chút đi.” Triệu Vệ Quốc nghiêng đầu nói với Hứa Đào.
“Được.” Hứa Đào không ý kiến, lái xe đón người không tính là chuyện khó, tốt hơn so với ở nhà, cô nhất thời còn thật sự không biết bản thân ở nhà nên làm cái gì.
“Chị, chị dâu biết lái xe ư?” Triệu Vệ Lan đột nhiên nhìn về phía Hứa Đào, trong ánh mắt đều là sự hoảng hốt.
Trời ơi! Ngay cả xe taxi nhỏ cô ấy còn chưa từng sờ qua, chị dâu cô ấy đã biết lái rồi, đây cũng thần kỳ quá đi.
“Biết chứ.”
Triệu Vệ Lan hai mắt lấp lánh nhìn Hứa Đào: “Vậy chị dâu, em cũng muốn ngồi xe cảm nhận thử, em đi cùng chị đón chị hai em nha!”
Đây cũng là lý do, lúc nãy cô ấy vô cùng mong chờ, nếu Triệu Vệ Quốc bằng lòng lái xe đi đón người, cô ấy cũng có thể ngồi xe cảm nhận thử.
Đó là xe taxi nhỏ đó! Lớn tới chừng này, chỉ ngồi qua xe ba bánh bằng sắt màu xanh, cô ấy thật sự rất muốn ngồi thử xe taxi nhỏ.
“Được, cùng đi thôi!” Kỳ thực Hứa Đào cũng sợ lát nữa đón Triệu Vệ Cúc sẽ ngại ngùng, cô cũng không quen Triệu Vệ Cúc, nhưng nếu có Triệu Vệ Lan ở bên cạnh có lẽ sẽ tốt hơn rất nhiều.
Nghĩ vậy, Hứa Đào về phòng lấy chìa khóa xe, lúc đi ra sân, liền nhìn thấy Triệu Vệ Cường đã kích động cài hai đóa hoa màu đỏ lớn lên xe taxi màu đỏ nhạt, trong nháy mắt chiếc xe trông vô cùng quê mùa.
Hứa Đào nhếch miệng cười, lấy chìa khóa mở cửa xe.
Triệu Vệ Lan đứng bên chỗ ghế phụ, vẻ mặt có hơi lúng túng, cũng không dám chạm vào xe: “Chị dâu, cửa xe này mở như thế nào ạ!”
Triệu Vệ Lan trước giờ chưa từng tiếp xúc với xe taxi nhỏ, tối qua ngoài mặt cũng chỉ kích động xem thử xe thôi, lúc này phải ngồi lên xe, cũng mờ mịt không biết làm sao mở cửa xe.
“Chỗ này.” Hứa Đào xoay người đi về phía Triệu Vệ Lan, đưa tay mở cửa xe cho Triệu Vệ Lan, sau khi ra hiệu Triệu Vệ Lan lên xe, lúc này mới đi về phía ghế lái.
“Này, vợ Vệ Quốc, cháu đây là muốn lái xe à!” Ở cửa nhà họ Triệu cũng có không ít người đang bận rộn, lúc nhìn thấy Hứa Đào ngồi lên xe, đều ngạc nhiên nhìn sang.
“Dạ phải bác gái.” Hứa Đào chỉnh cửa sổ xe, hạ cửa kiếng xuống một chút để thoáng khí.
“Ôi! Vợ Vệ Quốc cháu còn biết lái xe nữa ư.”
“Biết một chút ạ.” Hứa Đào tiếp tục cười, khởi động xe.
Triệu Vệ Lan ngồi ở ghế phó lái, cả người vô cùng vui vẻ, thấy Hứa Đào lấy tay chuyển động cửa sổ xe, hạ cửa kiếng xuống, lập tức cô ấy cũng bắt chước chuyển cửa kiếng theo.
“Vệ Lan, các cô đây là muốn đi đâu đó!” Có một cô gái trạc tuổi Triệu Vệ Lan, ăn mặc rất giản dị, áo bông lớn còn có nhiều chỗ vá, lúc này đang đứng bên cạnh xe hỏi Triệu Vệ Lan.
“Tôi với chị dâu đi đón chị hai, chẳng phải chị hai tôi gả về thôn Tiền Sơn sao! Bên đó xa, đi đường phải mất hơn một tiếng!” Triệu Vệ Lan nói chuyện với cô gái bên ngoài, cô ấy ngồi trong xe tâm tình khỏi phải nói vô cùng thích thú.
“Thật tốt.” Cô gái hâm mộ nói.
“Hi hi.” Triệu Vệ Lan cười ngây thơ, cô ấy cũng cảm thấy thật tốt, ngồi ở ghế phó lái, nghiêng đầu nhìn Hứa Đào, chỉ cảm thấy Hứa Đào lái xe đẹp lạ thường.
Xe sắp di chuyển, Hứa Đào cho xe lui về phía sau, lúc tới chỗ rộng rãi một chút liền quay đầu chạy ra ngoài.
“Woa! Xe xuất phát xuất phát rồi.” Một đám trẻ con hôm qua từ lúc bắt đầu nhìn thấy xe, lượn qua lượn lại quanh xe, bây giờ nhìn thấy xe chuyển động, vừa chạy theo xe, vừa hò hét đuổi theo vui đùa.
Hứa Đào lái xe chở Triệu Vệ Lan rời đi, mẹ Triệu Tống Tiểu Yên đang bận rộn ở nhà họ Triệu, nghe thấy tiếng bọn trẻ ồn ào, bà vội vàng chạy ra, đúng lúc thấy đuôi xe màu đỏ nhạt đi xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận