Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 339. Tự tin 6

"Rất tốt, vậy tôi cầu còn không được, tôi lập tức sẽ kết toán tiền lương cho anh trai cô, để anh ta đến chỗ khác phát huy tạo thành tựu, công ty nhỏ này của chúng ta không xứng với sự lợi hại của anh trai cô." Hứa Đào gật đầu cười.
". . ." Hoàng Kiều Vân tưởng rằng Hứa Đào sẽ giữ lại, dẫu sao mất đi một người tài xế, một tháng coi như kiếm ít đi năm ngàn đồng tiền, thế nhưng Hừa Đào vẫn nói cầu cũng không được.
"Thật xin lỗi thật xin lỗi, bà chủ, em gái tôi ăn nói lung tung, tôi thật sự rất quý trọng công việc này, một ngày cũng không dám lười biếng." Hoàng Hoành Tráng từ phòng làm việc đi ra, cũng lục tục thấy không ít đồng nghiệp công ty đều trở lại ăn bữa tối, cửa phòng ăn có mấy người đang đứng.
Anh ta cầm hộp cơm của mình đi tới, kết quả nghe được Hứa Đào nói, lập tức gạt bỏ đồng nghiệp đi vào phòng bếp nói xin lỗi với Hứa Đào.
"Anh, anh đừng nói xin lỗi." Hoàng Kiều Vân kéo Hoàng Hoành Tráng, rất bất mãn chuyện Hoàng Hoành Tráng nói xin lỗi, dựa vào cái gì mà anh trai mình phải nói xin lỗi, rõ ràng là vấn đề của bà chủ này: "Một tháng anh giúp công ty lái xe kiếm bao nhiêu tiền như vậy, khổ cực như vậy, bọn họ cũng không cảm kích."
"Em là em gái anh, em chẳng qua chỉ là muốn ăn thêm hai miếng thịt mà thôi, người phụ nữ xấu xí này cũng không cho em, em thấy bọn họ chính là xem thường anh, anh, chúng ta không cần làm nữa, dù sao anh cũng biết lái xe, đi làm ở công ty xe taxi khác, ông chủ khẳng định muốn mướn anh." Hoàng Kiều Vân vừa nói, giọng vô cùng tự tin.
". . ." Hứa Đào trong nháy mắt không biết nói gì, đây là người từ trong hang động nào chạy ra vậy.
Thế giới này thật sự kỳ quái, có vài người rõ ràng có điều kiện ưu việt nhưng làm việc cẩn thận có chừng mực, ví dụ như Tần Dục Nhu, người phụ nữ thật xinh đẹp dịu dàng, từ trò chuyện là có thể nhìn ra rất có giáo dưỡng, cũng rất khách khí.
Mà rõ ràng Hoàng Kiều Vân là người từ nông thôn lại có thể tự tin như vậy, thậm chí tự tin quá mức, thật khiến người ta cảm thấy nhìn bao nhiêu đây là đủ rồi.
Chẳng trách châm ngôn nói, hạt gạo nuôi trăm dạng người.
"Em im miệng, Tiểu Vân, em có biết anh lấy được một việc làm như vậy có bao nhiêu khó khăn hay không, em có thể đừng gây phiền phức cho anh hay không?” Mặt Hoàng Hoành Tráng đỏ tới mang tai rống to, bị các đồng nghiệp vây xem, đã cảm thấy không nén giận được.
Hoàng Kiều Vân nói những lời đó, càng làm cho anh ta không còn mặt mũi.
"Anh. . ." Giọng Hoàng Kiều Vân mờ mịt.
Anh trai mình làm sao lại nói những lời thất vọng đó, còn bảo cô ta đừng làm loạn.
"Bà chủ, là tôi có lỗi, em gái tôi không hiểu chuyện, ăn nói lung tung." Hoàng Hoành Tráng giải thích.
"Hoàng Hoành Tráng, tôi cảm thấy cô ta nói thật đúng, nếu không, anh cân nhắc chuyện sang chỗ khác làm đi?" Hứa Đào tiếp lời đề nghị.
Nói thật, Hứa Đào đối với phần lớn nhân viên công ty thì cũng hiểu biết, tương đối mà nói, những tài xế xuất thân từ quân nhân này, ở phương diện quản lý thật sự giúp Triệu Vệ Quốc nhẹ nhàng không ít, tính phục tùng thật sự không thể gì thêm.
Hoàng Hoành Tráng người này coi như biết điều, bình thường quan hệ cùng đồng nghiệp cũng không tệ, nhưng em gái Hoàng Kiều Vân của anh ta xuất hiện, trong nháy mắt khiến cho phần ấn tượng của Hứa Đào giảm bớt nhiều.
"Bà chủ, tôi thật sự rất cần công việc này, cô đừng cho tôi nghỉ việc." Hoàng Hoành Tráng nói xong kéo em gái Hoàng Kiều Vân: "Bà chủ, tôi sẽ nói em gái rời khỏi công ty, tuyệt đối không gây thêm cho công ty một chút phiền toái nào, những ngày qua nó ăn cơm ở công ty, tôi cũng sẽ trả lại tiền, hy vọng bà chủ đừng so đo với nó."
"Anh? Có ý gì?" Hoàng Kiều Vân nghi ngờ hỏi.
"Đi." Hoàng Hoành Tráng nắm cổ tay Hoàng Kiều Vân, kéo người đi ra phòng ăn nhỏ công ty, giọng đặc biệt nghiêm nghị.
Hoàng Kiều Vân bị Hoàng Hoành Tráng kéo ra ngoài, trong tay còn cầm hộp cơm chưa gọi món ăn xong: "Anh, anh làm sao vậy?"
Hoàng Kiều Vân còn không hiểu nổi tại sao Hoàng Hoành Tráng tức giận, cô ta cảm thấy mình nói không sai.
"Làm sao? Hoàng Kiều Vân, em có đầu óc hay không, em có biết công việc lái xe taxi rất khó có được hay không, anh không làm, có một nhóm lớn quân nhân giải ngũ đang chờ cướp lấy." Hoàng Hoành Tráng hét to về phía em gái, nếu như người trước mắt không phải em gái anh ta, thì anh ta đã tát cô ta một cái.
Dẫu sao nếu như hại anh ta mất việc, nơi nào còn là em gái, so với kẻ thù giết cha, đào mộ tổ tiên cũng không khác biệt lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận