Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 325. Không thấy 4

Phần lớn người làm cha mẹ đều suy nghĩ cho con cái, nếu không phải vì anh ta, mẹ Triệu cũng không phải người tính toán chi li đó, mẹ Triệu cảm thấy Tôn Phương đã để Triệu Vệ Cường mất mặt, thì phải ép nhà họ Tôn trả lại tiền sính lễ mới vui vẻ.
Nhưng quả thực trong lòng mẹ Triệu cũng biết, nhà họ Tôn e là không nói tốt như vậy, thấy sự muốn đòi lấy sính lễ về, không chừng còn phải ầm ĩ một trận.
“Tiểu Lan, đi dỗ dành mẹ con đi.” Cha Triệu nháy mắt với con gái.
Triệu Vệ Lan gật đầu, cô ấy đứng dậy đi vào nhà bếp có hơi buồn rầu: “Mẹ, đừng giận nữa, đi ăn cơm thôi!”
“Mẹ tức no rồi, không ăn.” Giọng nói mẹ Triệu bất mãn: “Mấy đứa con trai trong nhà không lo liệu việc nhà, không biết tiết kiệm chút tiền khó khăn bao nhiêu, mấy trăm đồng sính lễ đó, nói không cần liền không cần, mẹ nghĩ đến số tiền đó, bình thường mẹ phải nhịn ăn nhịn xài bốn năm năm, mẹ nào ăn nổi cơm nữa.”
Mẹ Triệu thật sự bực mình, lòng phụ nữ không rộng rãi như đàn ông.
Cha Triệu, Triệu Vệ Quốc, Triệu Vệ Cường đều cảm thấy nhà họ Tôn không trả lại sính lễ thì thôi, chỉ có một mình mẹ Triệu khó chịu trong lòng.
“Mẹ à.” Triệu Vệ Lan cũng hết cách với mẹ Triệu, không biết nên khuyên bà như thế nào.
Hứa Đào nghiêng đầu nhìn về phía nhà bếp, cũng đoán được Triệu Vệ Lan không có cách khuyên mẹ Triệu, mẹ Triệu khó chịu cô cũng có thể hiểu, phụ nữ trung niên, đã quen tiết kiệm tiền rồi, mấy trăm đồng nói không cần liền không cần, cũng gần như đục khoét tim gan bà rồi.
Sau đó Hứa Đào liền sờ Triệu Lệ Nam: “Tiểu Nam, đi gọi bà nội ra ăn cơm.”
“Dạ mẹ.” Triệu Lệ Nam đang ngồi bên cạnh Hứa Đào, nghe thấy Hứa Đào nói, liền phối hợp gật đầu.
Hứa Đào túm nách của cậu bé, để cậu bé đứng xuống đất.
Triệu Lệ Nam chạy lạch bạch đến nhà bếp, cái tay mũm mĩm của cậu bé nắm lấy tay mẹ Triệu: “Bà nội, ăn cơm.”
“Tiểu Nam ăn một mình đi, bà nội không đói.” Mẹ Triệu đối diện với Triệu Lệ Nam ngây thơ đáng yêu, giọng điệu không giống với con gái Triệu Vệ Lan, theo bản năng cũng nhẹ nhàng xuống.
“Bà nội không ăn.” Trong ánh mắt Triệu Lệ Nam đều là vẻ ngây thơ.
Dù cậu bé không hiểu được lời người lớn nói, cậu bé cũng rất ít khi chen vào hỏi, lúc ở trên bàn ăn cậu bé chỉ ngoan ngoãn ăn cơm, muốn ăn món gì thì nói với Hứa Đào, nhưng cậu bé cũng nhìn thấy mẹ Triệu không ăn cơm gì nữa.
“...” Mẹ Triệu bị lời của cháu trai làm mềm lòng: “Vẫn là Tiểu Nam của chúng ta tốt, biết thương bà nội, không giống mấy khúc gỗ kia.”
“...” Cha Triệu, Triệu Vệ Quốc và Triệu Vệ Cường bị ám chỉ là mấy khúc gỗ.
Hứa Đào đợi Triệu Lệ Nam vào nhà bếp nói hai câu, sau đó mới đặt bát đũa xuống đi vào nhà bếp, mẹ Triệu nhìn thấy Hứa Đào đi vào, nghiêng đầu nhìn vào bên trong bếp lò có hơi không được tự nhiên.
“Mẹ đi ăn cơm đi! Thứ đồ như tiền này, xài hết kiếm lại là được, hai ba trăm đồng, coi như mua một bài học kinh nghiệm.” Hứa Đào cũng có ý tốt khuyên mẹ Triệu.
Tôn Phương là người Triệu Vệ Cường tự mình chọn trúng cưới về, tiền vốn cưới vợ anh ta để dành dùng rồi cũng đúng, hơn nữa Tôn Phương gả cho Triệu Vệ Cường, dù chưa lĩnh giấy kết hôn, nhưng ở tỉnh Ôn bên này mà nói, làm tiệc rượu chính là kết hôn, bước không lĩnh giấy kết hôn đó, cũng coi như ly hôn Tôn Phương rồi.
Trong mười dặm tám làng gần đây, chuyện mất vợ hoặc chồng cũng từng nghe không ít, nhưng ly hôn rất ít, Triệu Vệ Cường và Tôn Phương cũng coi như là mở ra ví dụ, Tôn Phương rời khỏi Triệu Vệ Cường, e là không trả lại sính lễ, sau này cô ta gả cho người khác, sợ rằng điều kiện cũng sẽ không tốt.
“Các con trẻ tuổi, đều không quan trọng tiền bạc, lúc mẹ ở tuổi con, một năm cũng không để dành được mười đồng.” Mẹ Triệu nói, nhưng cũng dịu xuống rồi, nắm tay Triệu Lệ Nam đi ra khỏi nhà bếp.
Cùng nhau ăn cơm tối xong, Triệu Vệ Quốc phụ trách rửa bát, vốn Hứa Đào muốn rửa bát, dù sau cô cũng là con dâu, nhưng Triệu Vệ Quốc đã chủ động rửa bát.
Mẹ Triệu sau khi trải qua chuyện của Tôn Phương cũng thông suốt, Hứa Đào là người có trình độ, đôi tay đó là để cầm bút, phải viết sách kiếm tiền, không thích hợp rửa bát, liền không nói nhiều nữa, cũng không ngăn cản Triệu Vệ Quốc rửa bát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận