Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 211. Học xe 4

Buổi sáng, Ngô Huệ và Quách Bình Bình dựa theo yêu cầu của Hứa Đào, đi chợ bán thức ăn mua thức ăn trở lại, thịt, khoai tây, cải xanh đều có.
Ngày thứ nhất khai trương bữa ăn đầu tiên, chuẩn bị làm các món thịt xào, khoai tây chiên, cải xà lách, một món thịt hai món rau.
Hai người Ngô Huệ cùng đi mua thức ăn, mỗi ngày tiền mua thức ăn tốn hao bao nhiêu thì tất cả đều sẽ báo cho Triệu Vệ Quốc bên này ghi lại.
Bởi vì phải đi làm ở phòng ăn công ty, Ngô Huệ mang xe tập đi vào trong công ty, lúc cô ấy và Quách Bình Bình ở phòng bếp bận rộn, thì đặt con gái nhỏ Diệp Tiểu Họa vào trên xe tập đi, mặc cho đứa nhỏ ngồi chơi đùa.
Diệp Tiểu Họa cũng thật ngoan ngoãn, cơ bản là đói hoặc là đi tiểu mới nói nhỏ, thời điểm khác thì mình đi tới lui trên xe tập đi, để cho người đỡ bận tâm.
Con gái Lý Phán Đễ của Quách Bình Bình cũng rất an tĩnh, vẫn luôn đi theo Quách Bình Bình, Quách Bình Bình ở phòng bếp rửa rau, gọt khoai tây, cô bé vẫn ngoan ngoãn ngồi ở trên băng ghế bên ngoài hành lang, ánh mắt nhìn Diệp Tiểu Họa một chút, thỉnh thoảng nhìn bầu trời bên ngoài một chút, trong tay cầm viên bi cao su, tự vui vẻ đắm chìm trong trong thế giới của mình.
Hứa Đào nhìn Ngô Huệ và Quách Bình Bình ở phòng bếp rửa rau nấu cơm, cũng không hỗ trợ, ngược lại đi tính sổ sách của công ty.
Phòng ăn nhỏ khai trương, tiền lương chi phí, mua dụng cụ, dầu muối tương giấm, mỗi ngày mua thức ăn, rau cải, những thứ chi phí này Hứa Đào đều ghi xuống cặn kẽ.
Đến khi Ngô Huệ và Quách Bình Bình chuẩn bị xong món ăn, tới gọi cô, Hứa Đào mới đi vào phòng bếp, cũng thấy hai cái mũ đầu bếp của Quách Bình Bình và Ngô Huệ.
Ngô Huệ làm màu sắc mũ khá tốt, thuần màu xám tro, hẳn là quần áo cũ không cần nữa, miễn cưỡng tạm được.
Cái mũ Quách Bình Bình đủ mọi màu sắc, các loại vải vóc hợp lại mà thành, Quách Bình Bình thật giống như cũng không quan tâm vấn đề xấu đẹp, đội rất vui vẻ.
Hứa Đào nhìn cái mũ của hai người một chút, cũng không nói gì nhiều, dù sao không phải là quán ăn sang trọng, cô làm giúp đồ che miệng mũi rồi, cái mũ để cho bọn họ tự mình vui vẻ làm đi.
Chỉ cần có thể để giữ trong phòng bếp vệ sinh sạch sẽ, bọn họ không chê cái mũ của mình xấu xí, thời điểm nấu cơm phát thức ăn, có thể nhét tóc vào trong cái mũ là được.
“Đồ ăn nấu ở nhà, kiểm soát tốt nhiệt lượng, gia vị tươi ngon, số lượng vừa phải, còn những thứ khác căn bản sẽ không có vấn đề gì lớn.” Hứa Đào ở bên cạnh chỉ điểm hai người nấu cơm.
Khoai tây chiên do Quách Bình Bình làm, đều là phụ nữ, nấu cơm khó ăn có người ở bên cạnh chỉ điểm một chút, thật ra vẫn sẽ có mùi vị không tệ.
Ngô Huệ phụ trách xào thịt, dựa theo yêu cầu Hứa Đào nói, hơn nữa ngày đó cũng nhìn quá trình Vương Quyên Quyên xào thịt, cho nên Ngô Huệ làm được, mùi vị và cũng có tiến bộ rất lớn.
"Ừ, được rồi." Hứa Đào gật đầu một cái, nhìn thời gian một chút sau hỏi: "Bọn họ cũng sắp trở về rồi, cơm đã nấu chín rồi chứ?”
"Nấu chín rồi." Công ty Đào Viên dùng nồi lớn bếp và củi để đốt, cho nên tất cả cơm đều được nấu bằng cách hấp, cho đến lúc sôi thì mới chắt nước, cho nên mỗi ngày đều sẽ có nước cháo rất dinh dưỡng.
Nước cháo cộng thêm chút ít tôm nhỏ hầm thành canh để uống, hết sức dinh dưỡng còn ngon, ba món ăn một món canh, đủ cho mọi người ăn.
Phòng ăn nhỏ công ty khai trương ngày thứ nhất, bọn tài xế cũng rất tích cực, dẫu sao trước đó mỗi ngày đến giờ cơm, mọi người đều tùy ý đối phó, bây giờ trở về công ty có thể ăn cơm nóng hổi, mặc dù không biết màu sắc thức ăn điều kiện như thế nào, nhưng cho dù có kém cũng tốt hơn so với cơm hộp nguội lạnh hay là bánh nước khô cứng.
Tài xế bắt đầu lục tục trở lại, khi mọi người biết được phòng ăn nhỏ còn có thịt xào, không ít tài xế cũng vui vẻ chết đi được.
Hai người Tần Dục Bân và Liêu Đồ Hàng đặc biệt vui vẻ, chở khách xong, nhìn thời gian một chút thấy đã sắp đến giờ cơm rồi, liền lái xe trở về công ty, đến công ty, sau khi ngừng xe thì nhanh chóng chạy đến phòng bếp.
"A, chị dâu, đút lót cho em nhiều thịt một hút đi." Tần Dục Bân chừng hai mươi, tính cách cũng hoạt bát, ánh mắt khi thấy thịt xào cũng sáng lên, còn khẩn cầu Ngô Huệ cho anh ta nhiều thêm hai miếng thịt.
Hứa Đào đối với những thức ăn phối hợp này có yêu cầu lượng, Tần Dục Bân mở miệng, Ngô Huệ cũng cũng chỉ gia thêm hai miếng thịt thích hợp mà thôi.
Mặc dù như vậy, Tần Dục Bân cũng vẫn rất vui vẻ, một tháng mười đồng tiền, một ngày ba bữa ăn có đãi ngộ này, cho dù bỏ ra hai mươi đồng thì anh ta cũng vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận