Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 73. Sinh nhật Tiểu Nam 1

Tiểu Nam thật vui vẻ, bé cũng không biết sinh nhật là cái gì, trước kia ở quê tư tưởng của bà Triệu cùng đại bộ phận những người khác giống nhau, cảm thấy đứa nhỏ có thể ăn no mặc ấm là quý rồi, nào có cần tổ chức sinh nhật làm gì.
Hơn nữa, sinh nhật của Tiểu Nam chính là ngày giỗ của mẹ ruột bé, ở nông thôn rất kiêng kỵ vấn đề này, mà Tiểu Nam cũng chưa lớn để biết chuyện này.
Hôm nay nghe Hứa Đào nói làm sinh nhật cho bé, nhìn mẹ mua thật nhiều đồ chơi nhỏ, còn có sách vỡ lòng, bé hớn hở cười ngây ngô, vừa về đến cửa nhà liền khoe với tiểu đồng bọn: “Anh Thạch Đầu, xe xe!”
Tiểu gia hỏa phe phẩy cái xe đồ chơi trong tay, cũng chưa đi vào nhà liền trực tiếp chia sẻ đồ chơi với tiểu đồng bọn.
“Woa! Tiểu Nam, mẹ em thật tốt” Tiểu Hoa hâm mộ Tiểu Nam có ếch xanh cùng xe ô tô nhỏ.
“Đúng vậy! Mẹ anh chưa từng mua đồ chơi cho” Thạch Đầu cùng hai đứa nhỏ khác cũng thực hâm mộ.
Nói thật, mấy đứa nhỏ ở con hẻm này ai cũng hâm mộ Tiểu Nam có mẹ vừa ôn nhu xinh đẹp, còn thường xuyên làm đồ ăn ngon, còn mua đồ chơi cho, chưa hết đâu buổi tối còn kể chuyện xưa nữa, quả thật là mẹ tiên nữ!
“Ân, mẹ Tiểu Nam tốt” Tiểu Nam vẻ mặt kiêu ngạo gật đầu phụ họa.
Đừng xem tiểu gia hỏa hôm nay mới tròn 3 tuổi mà không biết, bé thông minh nên biết tiểu đồng bọn khen mẹ cũng cao hứng phụ họa theo, đó chính là mẹ của bé nha!
Hứa Đào mua cho Tiểu Nam một đống đồ chơi, về đến nhà thấy bé cầm đồ chơi chơi cùng các bạn nhỏ cô cũng không giận, đi vào nhà dọn dẹp lại phòng khách rồi đi vào bếp làm bánh sinh nhật.
Ăn sinh nhật thì đương nhiên phải có bánh kem, thời buổi này bánh kem không dễ mua ở ngoài, Hứa Đào có kinh nghiệm làm bánh kem nên vừa đến nhà là cô bắt tay vào chuẩn bị nguyên liệu làm lõi bánh và lớp kem bên ngoài.
Khoảng hai giờ chiều mùi sữa thơm từ bánh bay ra thoang thoảng, thơm hơn cả mùi điểm tâm khoai lang đỏ, một đám củ cải chạy hổn hển đến nhà Tiểu Nam.
Tiểu Nam cũng đi theo tiểu đồng bọn hít hít cái mũi đánh hơi, một đám củ cải trông thật mắc cười.
“Tiểu Nam, mẹ em lại làm đồ ăn ngon gì cho em sao?” Thạch Đầu ngửi thấy mùi vị thơm ngon mà hâm mộ, xác nhận mùi thơm bay ra từ nhà Tiểu Nam liền quay đầu lại hỏi Tiểu Nam, nước miếng từ khóe miệng xém chảy ra.
Thơm quá, chắc ngon lắm đây!
“Mẹ làm bánh kem” Tiểu Nam cũng không biết bánh kem là gì, cũng chưa từng ăn qua bánh kem.
Lúc Hứa Đào dẫn bé đi mua đồ chơi có nói về nhà làm bánh kem cho bé ăn, bé nhớ kỹ nên tiểu đồng bọn hỏi bé tươi cười đáp.
“Bánh kem là gì? Ăn ngon sao?”
“Chắc ăn là ngon rồi, bánh kem làm từ trứng mà, trứng thì tất nhiên ngon rồi? Thạch Đầu lớn nhưng vẫn thèm ăn, mặc dù không biết bánh kem là cái gì nhưng biết trứng gà rất trân quý, từ mặt chữ có khẳng định bánh kem rất ngon.
Trứng gà làm cái gì cũng ngon!
“Thơm như vậy sao mà không ngon chứ?” Thạch Đầu ngửa đầu lên ngửi ngửi bị mùi thơm câu dẫn.
Nó cũng muốn được ăn thử bánh kem là thế nào!
“Tiểu Nam, em có thể chia bánh kem cho bọn anh ăn chung với được không?” Một nam hài kêu Vương Dương mở miệng hỏi.
“Ừ, Tiểu Nam cho” Ở phương diện đồ ăn hay đồ chơi thì Tiểu Nam không keo kiệt, có thể Hứa Đào tính cách cũng hào phóng nên mới giáo dục ra một đứa nhỏ giống cô.
“Cám ơn em Tiểu Nam” Bốn năm củ cải nhỏ không biết vị bánh kem kia thế nào, nghe Tiểu Nam đồng ý liền sôi nổi nói cảm tạ.
“Không có gì” Tiểu Nam cười ha hả gật đầu, sau đó đặt món đồ chơi xuống xoay người chạy vào nhà.
Tiểu đồng bọn vừa nói cám ơn bé liền về nhà hỏi mẹ một chút có thể ăn bánh kem cùng bọn họ không.
Một đám củ cải đứng trước cửa nhìn Tiểu Nam chạy vào nhà là biết Tiểu Nam đi lấy đồ ăn, món đồ chơi bên cạnh cũng không được chào đón nữa, một đám tiến lên cùng nhau ngửi mùi thơm.
“Đàn bà phá của, đồ lẳng lơ, tối ngày chỉ biết ăn, sớm hay muộn gì cũng nghèo chết đói cho mà xem!” Lâm Tiểu Cường nhà bà Lâm ngửi thấy mùi lại khóc nháo đòi ăn, từ lúc Hứa Đào chuyển nhà đến số lần khóc nháo của cháu nội bảo bối của bà tăng liên tục.
Mỗi lần như vây bà liền bực mình âm thầm mắng Hứa Đào.
Tiểu Nam tung ta tung tăng chạy vào nhà, tiểu gia hỏa đi đến trước mặt Hứa Đào, ngửa đầu duỗi tay bắt lấy váy Hứa Đào: “Mẹ”
“Làm sao vậy?” Hứa Đào đang nổ lực đánh bông kem, cánh tay mỏi nhừ, lò trên bếp thì đang nướng lõi bánh.
“Đói bụng, muốn ăn” Tiểu gia hỏa cười nhìn Hứa Đào
Nghe tiểu gia hỏa than đói: “Sao đột nhiên lại đói bụng, mẹ cắt táo cho Tiểu Nam ăn được không?”
“Dạ, muốn chia ra” Tiểu Nam gật đầu, biết bánh kem chưa ăn được cũng không sao, bé đưa tay nhỏ chỉ vào tiểu đồng bọn ở ngoài sân: “Mẹ, thơm quá”
Theo ngón tay của Tiểu gia hỏa cô thấy một đám tiểu đồng bọn của Tiểu Nam đang đứng, cô đoán lúc cô nướng lõi bánh mùi thơm bay ra làm cho bọn nhỏ phát thèm đây mà. Hứa Đào cũng không có phản đối liền gật đầu với tiểu gia hỏa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận