Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 425. Việc nhà 4

"Nhưng có yến hội đặt trước thì phải dùng đến cá, cơ bản đều là trước một ngày, phòng bếp sẽ căn cứ vào lượng khách yến hội đặt trước, đếm số bàn, xác định nhu cầu số lượng rồi liên lạc giao hàng." Hứa Đào vừa nói, nhìn hai mắt Triệu Lệ Nam sáng lên.
Đứa nhỏ này!
"Kim Nam Hiên tổng cộng có bốn tiệm, mặc dù không phải mỗi ngày đều có khách đặt phòng yến hội, thế nhưng một tháng vẫn cần một ngàn ký cá, sạp cá nhỏ kia có thể bán nhiều cá như vậy không?" Hứa Đào nhíu mày nhìn Triệu Lệ Nam.
"Hẳn có thể. . .được!" Triệu Lệ Nam không quá chắc chắn, nhưng cậu cảm thấy Nguy Chấn Vũ hẳn sẽ rất nguyện ý.
Mỗi một tháng một ngàn ký cá, có thể để cho cuộc sống của cậu và ông nội tốt hơn một chút. Dường như cậu ta còn chưa đóng tiền học phí, không biết có phải vì không có tiền hay không.
Triệu Lệ Nam suy nghĩ có chút vui vẻ: "Mẹ, cám ơn mẹ, mẹ thật sự là người mẹ vĩ đại nhất đẹp nhất giỏi nhất trên thế giới."
"Chờ một chút, con đừng vội khen mẹ." Hứa Đào đưa tay ngăn cản đứa trẻ đang vui vẻ, không muốn bản thân bị mật ngọt chết ruồi.
". . ." Triệu Lệ Nam nhìn Hứa Đào.
Không để cho khen?
"Mẹ là người làm ăn, thương nhân trục lợi, con không thể chẳng qua là nói cảm ơn ngoài miệng, con phải có chút hành động hoặc là bỏ ra trao đổi mới được." Hứa Đào vừa nói đồng thời cũng suy tính, nên để cho Triệu Lệ Nam làm gì.
"?" Triệu Lệ Nam luôn cảm giác, anh sợ rằng phải cắt đất bồi thường: "Làm việc nhà nửa năm?"
Hai từ nửa năm này, cậu bé phải dò xét mười phần cẩn thận, lúc nhìn Hứa Đào, cũng nghiêm túc phán đoán bản thân cần gia tăng tiền đặt cược hay không, sẽ không cần một năm đó chứ?
"Không được, làm việc nhà vốn chính là nghĩa vụ cơ bản của đàn ông các người." Hứa Đào lắc đầu, mưu cầu phúc lợi đến trên đầu Triệu Vệ Quốc, ngược lại giúp anh ba tháng không rửa chén.
"Mẹ. . ." Triệu Lệ Nam có chút bế tắc, đứa bé trai mười tuổi nhìn về phía Triệu Vệ Quốc.
Triệu Vệ Quốc biết đây cũng tính là vì mưu cầu phúc lợi cho anh, làm việc nhà ba tháng, rất được.
"Nó hiếm thấy cầu xin em một lần, hay là thỏa mãn cho nó đi, cũng để cho anh cũng nghỉ ngơi một chút?" Triệu Vệ Quốc vừa nói chuyện, ghé vào Hứa Đào bên tai nhẹ nhàng thấp giọng lẩm bẩm: "Báo vằn không trấn an lòng anh được."
"Không phải đã nói, quan trọng chính là tâm ý sao?" Hứa Đào đỏ mặt phản bác.
"Mẹ." Triệu Lệ Nam nhìn Triệu Vệ Quốc hỗ trợ thuyết phục, xách cá định đi lên nũng nịu.
"Được được được, em thật sự sợ mọi người." Hứa Đào cũng không quá kiên trì, chủ yếu là trong chốc lát, bản thân cô cũng không nghĩ tới sẽ bắt Triệu Lệ Nam làm gì.
"Vậy con đi nói với Nguy Chấn Vũ, mẹ, cho mẹ, yêu mẹ." Trên mặt Triệu Lệ Nam đều là nụ cười, nhét cá vào trong tay Hứa Đào.
Nguy Chấn Vũ? Hứa Đào nhíu mày, là đứa trẻ có ánh mắt âm trầm đánh nhau ở trường học sao?
Xem ra đoán chừng là đánh nhau đánh thành bạn, Hứa Đào suy nghĩ.
Triệu Vệ Quốc nhìn Triệu Lệ Nam chạy ra cửa, đưa tay vòng eo Hứa Đào: "Buổi tối cảm thụ tính hoang dã một chút không?
"Không được, em đau hông, treo lệnh bài miễn chiến." Hứa Đào lắc đầu, sau đó giọng mềm nhũn nói chuyện: "Nấu cơm đi! Em đói."
" Được." Triệu Vệ Quốc gật đầu, anh thỉnh thoảng sẽ trêu đùa, nhưng cũng có chừng mực.
Nhà bắt đầu nấu cơm, Triệu Lệ Nam cưỡi xe đạp, một đường nhanh vọt tới chợ bán thức ăn, sau khi dừng xe, Triệu Lệ Nam mới chậm rãi đi vào.
"?" Ngồi ở bên cạnh sạp cá, Nguy Chấn Vũ nhìn Triệu Lệ Nam hai tay trống không trở lại, có chút nghi ngờ: "Còn muốn mua cá sao?"
Mặc dù cậu ta không biết Triệu Lệ Nam rốt cuộc muốn làm gì mà lại đến mua cá, nhưng cậu muốn mua thì cậu ta cứ bán. Sạp cá làm ăn không được tốt, tiền kiếm được cũng chỉ là miễn cưỡng đủ cuộc sống mà thôi.
Ông nội hai ngày nay có chút ho khan, cũng không đành lòng đi mua thuốc, cậu ta cũng sốt ruột.
"Tôi muốn mua nhiều cá, cậu có nhiều cá không?" Triệu Lệ Nam liếc nhìn hai chậu cá, bên trong cũng chỉ còn lại năm con cá.
Nguy Chấn Vũ nhìn Triệu Lệ Nam, không hề nói nhiều, chẳng qua cậu là khách, là tới mua cá, nể mặt tiền bạc: "Cậu muốn mua mấy con?"
"Không nhiều, cũng chỉ một ngàn ký." Giọng Triệu Lệ Nam bình thường, sau đó nhìn về phía Nguy Chấn Vũ: "Có nhiều cá như vậy không?"
Nguy Chấn Vũ ngẩn ra, một ngàn ký? Cậu cố ý tới đùa giỡn mình sao?
"Cút." Biểu tình Nguy Chấn Vũ nghiêm túc đen mặt lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận