Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 383. Quảng cáo 9

Tần Dục Nhu có chút kinh ngạc nhìn Hứa Đào, chuyện Hứa Đào muốn mở tiệm cơm, ở công ty Đào Viên cũng không phải là bí mật.
Hứa Đào lợi dụng xe taxi làm quảng cáo, loại tuyên truyền mới mẻ độc đáo này cũng để cho tiệm cơm lớn Nam Phương trong thời gian thật ngắn được rất nhiều người nhớ đến.
Mọi người là nhân viên trong công ty cũng đều rất bội phục, phố lớn hẻm nhỏ đều biết đến tiệm cơm lớn Nam Phương, cũng biết cấp bậc của tiệm cơm lớn Nam Phương.
Mà bây giờ, Hứa Đào để cô ấy đảm nhiệm người quản lý của tiệm cơm lớn Nam Phương, cô ấy có thể làm được không?
"Trước kia tôi là cô giáo, cũng không có kinh nghiệm liên quan đến phương diện này, tôi sợ không làm tốt." Người ta đối với một lĩnh vực xa lạ, đầu tiên chính là không tự tin.
"Cô không muốn thử một chút sao? Tôi cảm thấy cô có thể làm được." Hứa Đào rất tán thưởng Tần Dục Nhu.
Tần Dục Nhu có tính tình tốt, tướng mạo cũng dịu dàng, làm việc rất bình tĩnh, có chuyện gì xảy ra thì tốc độ của cô ấy cũng không chậm, nhưng lại có thể rất thư giãn, tính tình không gấp gáp không nóng nảy, có thể ổn định lòng người.
Cùng là người ở phòng bếp mua thức ăn, Quách Bình Bình và Ngô Tuệ thấy tài xế xếp hàng hơi nhiều liền sẽ nóng nảy, nhưng Tần Dục Nhu cũng không như vậy, tốc độ làm việc của cô ấy cũng không chậm, nhưng cảm giác đặc biệt ổn định, rõ ràng sẽ để cho bọn tài xế cũng kiên nhẫn nhiều hơn một chút.
Đây là thuộc về mị lực của nhân cách, cũng là xuất phát từ tính cách.
Mà nghề mở tiệm cơm làm ăn uống, đến thời gian ăn cơm thì sẽ đặc biệt náo nhiệt, cũng có nhiều người, người một khi nhiều thì sẽ loạn, đặc biệt cần có người như Tần Dục Nhu, cô ấy không kinh nghiệm nhưng có thể từ từ học, chờ cô ấy quen thuộc công việc của tiệm cơm, Hứa Đào tin tưởng cô ấy có thể xử lý mọi chuyện rất tốt.
Bây giờ cách ngày khai trương tiệm cơm còn khoảng chừng hai tháng, Tần Dục Nhu hoàn toàn có thể học thử một chút.
Đây cũng tính là một cơ hội rất tốt, Hứa Đào muốn nhìn xem Tần Dục Nhu có nguyện ý nắm bắt hay không, nếu như Tần Dục Nhu không muốn thử nghiệm lĩnh vực mới, cô liền tuyển dụng một người quản lý chuyên nghiệp.
Cô làm quảng cáo trên xe taxi ở, cũng để Hạng Hưng Vượng phụ trách giúp cô giới thiệu và tuyển dụng nhân viên làm việc.
Hai ngày này hẳn sẽ có tin tức.
"Cô tin tôi sao?" Tần Dục Nhu nhìn Hứa Đào.
Hứa Đào tin tưởng khiến cho Tần Dục Nhu rất hưng phấn.
"Dĩ nhiên, tôi cảm thấy cô thích hợp, muốn cho cô thử một chút. Còn nữa, chẳng lẽ cô tình nguyện ở trong công ty xe taxi làm đầu bếp quèn sao?" Hứa Đào hỏi ngược lại.
Tần Dục Nhu vẫn còn xoắn xuýt: "Cô cho tôi thời gian suy nghĩ một chút."
Thật ra chuyện khiến cô ấy càng sợ hơn chính là làm không tốt. Hứa Đào mở tiệm cơm cấp bậc cao, khẳng định khách đến ăn cũng là người phú quý.
"Ừ, cô suy nghĩ một chút." Hứa Đào cũng không gấp gáp, cô cũng bắt đầu kế hoạch trước thời hạn hai tháng, Tần Dục Nhu không dám thử nghiệm, cô cũng có thể tuyển dụng những người khác.
Bây giờ đối với Hứa Đào mà nói, quan trọng nhất là chọn đầu bếp chính cho tiệm cơm.
Đầu bếp chính là nhân vật linh hồn của một tiệm cơm.
Thật ra thì từ sớm khi Hứa Đào có kế hoạch mở tiệm cơm, Hứa Đào cũng đã có lựa chọn thích hợp cho vị trí đầu bếp chính.
Tài nấu nướng của hai người Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ không tệ, nhưng lại không chống đỡ nổi đầu bếp chính của một tiệm cơm, dù sao thì hai người cũng là đầu bếp không chuyên nghiệp.
Khi Hứa Đào tuyển dụng xe taxi, cũng có tuyển dụng đầu bếp, tin tưởng hẳn sẽ có người tới xin việc.
Nhưng trong lòng Hứa Đào còn có một nhân vật then chốt rất quan trọng, đó chính là thần bếp Kim Nhất Đao.
Thần bếp Kim Nhất Đao, trong tiểu thuyết vốn là người nuôi dưỡng Triệu Lệ Nam lớn lên, Triệu Lệ Nam bị nguyên chủ làm lạc mất trên xe lửa, bị một người phụ nữ mang tới nông thôn gần Dương Thành, người phụ nữ kia kết hôn mấy năm vẫn luôn không mang thai, liền lựa chọn trộm đứa bé về nhà nuôi.
Trong tiểu thuyết, cô ta quả thật thành công, ban đầu đối với Triệu Lệ Nam cũng rất tốt, nhưng mà đến khi Triệu Lệ Nam bốn tuổi, cô ta phát hiện mình đột nhiên mang thai, từ đây đối với Triệu Lệ Nam không phải đánh thì chính là mắng.
Triệu Lệ Nam từ bốn tuổi đến tám tuổi đều bị ngược đãi lớn lên, đứa nhỏ bảy tuổi bắt đầu rách rưới mà sống, vừa vặn gặp phải thần bếp Kim Nhất Đao không biết bởi vì nguyên nhân gì mà đột nhiên mất vị giác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận