Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 565. Trai tráng 1

Triệu Vệ Quốc cũng cầm báo cáo kiểm tra đi làm công tác tư tưởng của mẹ Triệu.
Mẹ Triệu biết được đứa trẻ Hứa Đào mang thai từ trong miệng Triệu Vệ Quốc chính là con cháu nhà họ Triệu, mẹ Triệu khỏi phải nói vui vẻ biết bao nhiêu.
“Cái đồ ngốc nhà con, cơ thể chữa hết rồi cũng không biết nói một tiếng, hại mấy ngày nay mẹ uổng công lo lắng.” Mẹ Triệu nghiến răng, giơ tay “ban thưởng” một bạt tai vào cánh tay Triệu Vệ Quốc, giọng nói xen lẫn ý tức giận.
Phải biết từ đêm giao thừa bà đoán Hứa Đào mang thai đến hiện tại, chưa ngày nào bà được ngủ ngon, trong lòng cất giấu bí mật giống như cũng gánh vác áp lực to lớn.
Mẹ Triệu vừa sợ cha Triệu biết không thể chấp nhận Hứa Đào, cũng sợ sau này chuyện còn vỡ lở ra, nhà họ Triệu không được yên ổn.
Mẹ Triệu không hy vọng sự yên ổn của nhà họ Triệu bây giờ bị phá vỡ chút nào, vì vậy bà đã lo lắng mấy ngày nay, chuyện cả đời lo lắng không biết bao nhiêu, nhưng đây là chuyện duy nhất khiến bà lo lắng đến mức không biết làm như thế nào mới ổn.
“Mẹ, bản thân con cũng không chắc chắn lắm, hôm qua đến bệnh viện tiện thể kiểm tra một chút, bác sĩ nói hiện tại cơ thể con rất khỏe mạnh, không có chuyện gì, cũng không ảnh hưởng đến vấn đề của đứa trẻ.” Triệu Vệ Quốc nhận sai, nhưng cũng mượn cớ để giải thích.
Anh không dám đẩy trách nhiệm cho Hứa Đào, cho dù hiện giờ mẹ Triệu thích Hứa Đào, cũng bảo vệ cô, nhưng nếu biết vấn đề trước đây là sức khỏe Hứa Đào, sợ bà ấy cũng có chút khoảng cách.
Bà sẽ bảo anh chấp nhận đứa trẻ, đừng làm ầm ĩ với Hứa Đào, chưa chắc không có yếu tố áy náy, bà chính là một người như vậy, lòng dạ đơn giản, bình thường không có ác ý, nếu chuyện không ổn thỏa, quan hệ mẹ chồng nàng dâu cũng là một vấn đề.
Triệu Vệ Quốc hiểu rõ mẹ mình, anh cũng không đòi hỏi một người phụ nữ nông thôn không có trình độ như bà sẽ có tấm lòng to lớn, đối với chuyện Hứa Đào mang thai bà có thể đưa ra quyết định che giấu, chấp nhận như vậy đã là cực kỳ khó khăn rồi.
“Mới biết sao? Không lừa mẹ chứ?” Mẹ Triệu buồn cười truy hỏi, giơ tay xoa cánh tay Triệu Vệ Quốc, rất sợ sức lực của mình vừa nãy đánh anh đau.
“Dạ, không có lừa mẹ.” Triệu Vệ Quốc cười.
“Đây là kết quả kiểm tra của Tiểu Đào sao? Xem như thế nào, chắc chắn là mang thai sao?” Mẹ Triệu cầm tờ kết quả kiểm tra, cười híp mắt hỏi.
“Dạ. Đây là kết quả, xác định đã mang thai rồi.”
“A di đà Phật.” Mẹ Triệu nâng tờ kiểm tra, hai tay chắp lại buột miệng nói ra.
Triệu Vệ Quốc không nhịn được khẽ cười.
Mẹ Triệu tức giận nói một câu, nhưng ngược lại cũng không thật sự giận Triệu Vệ Quốc, bà vui vẻ đọc tờ kiểm tra đọc không hiểu, dù sao cũng vui vẻ còn kiềm lại tất cả bất mãn và vẻ lo lắng.
Biết đứa trẻ không có vấn đề, Hứa Đào cũng yên phận không làm bậy, vậy làm sao mẹ Triệu thật sự không vui được, vui vẻ cười thầm còn không kịp.
“Chị dâu, chị ăn nhiều trái cây đi.” Vợ chồng Triệu Vệ Cúc gần đây đều rảnh rỗi, thời gian cửa hàng văn phòng phẩm mở cửa đại khái đều là mở theo thời gian đi học của trường.
Bây giờ vẫn còn trong thời gian nghỉ tết, trường học cũng không mở cửa, trái lại cửa hàng văn phòng phẩm có thể nghỉ một vài ngày, mấy ngày nay đều ở trong nhà phụ giúp cha mẹ Triệu, từ miệng mẹ Triệu biết được Hứa Đào có thể mang thai, Triệu Vệ Cúc cũng vui mừng.
Bây giờ điều kiện nhà họ Triệu tốt rồi, mấy đứa trẻ khác cũng đã lớn, lúc này có thể trùng hợp đến một đứa, thật sự rất tốt.
“Ừm.” Hứa Đào gật đầu nhận lấy quả quýt Triệu Vệ Cúc lấy cho cô.
“Lạnh, anh bóc cho em.” Triệu Vệ Quốc ngồi bên cạnh, đưa tay lấy quả quýt qua bóc vỏ.
Xác định từ sau khi Hứa Đào mang thai, đều chưa khoe với ai trong nhà, cũng không nói ra ngoài, nhưng từ lớn đến nhỏ ai cũng bắt đầu chăm sóc Hứa Đào từng li từng tí.
“Tiểu Đào, cơm tối con muốn ăn cái gì không? Thích ăn chua, hay thích ăn cay?” Mẹ Triệu quan tâm hỏi Hứa Đào, cơm trưa mới ăn xong, liền hỏi đến cơm tối rồi.
Mẹ Triệu hận không thể từ mấy ngày này nhận hết chuyện chăm sóc Hứa Đào, tự mình lo một ngày ba bữa cơm.
“Ăn bất cứ cái gì cũng được, mẹ nấu cái gì con ăn cái nấy, vất vả mẹ rồi.” Hứa Đào cười nói.
Hứa Đào ngoại trừ đêm giao thừa nôn mửa, những lúc khác tâm trạng có chút nhạy cảm ra, đa phần trạng thái đều rất tốt, có thể ăn, có thể uống, có thể ngủ, chủ yếu là ngủ rất được.
Trạng thái bản thân không tệ, phản ứng cũng không lớn, hiển nhiên cũng không lo lắng, đối mặt với lời hỏi thăm của mẹ Triệu, sau khi Hứa Đào suy nghĩ một chút liền nói.
Sự thèm ăn của cô cũng gần giống ngày thường, bây giờ tương đối mà nói chỉ là dường như có thể ăn nhiều hơn một chút, thỉnh thoảng sẽ có chút kìm nén khó chịu, tóm lại mà nói đều không coi là nghiêm trọng.
“Vậy thì tốt, con có thứ muốn ăn thì nói với mẹ, nếu không thoải mái, cũng đừng lo rầu quá, sức khỏe quan trọng.” Mẹ Triệu cười híp mắt dặn dò Hứa Đào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận