Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 413. An bài 3

Hứa Đào có chút tò mò đường về não của Diệp Chấn Hoa, bộ não của những người này quá cố chấp, trọng nam khinh nữ đến ngay cả tư duy bình thường cũng không có.
Hơn nữa nghe ý nghĩ này của anh ta, có lẽ anh ta muốn lừa gạt Ngô Huệ, không định nói cho Ngô Huệ chân tướng sự việc. Cũng không biết Ngô Huệ đã xui xẻo mấy đời mới gặp phải người đàn ông này.
“Anh định giấu diếm chị dâu sao?” Triệu Vệ Quốc cũng nhíu mày lại.
“Nói cho cô ấy biết, trong nhà còn có thể sống yên ổn sao?” Diệp Chấn Hoa cười khổ.
Anh ta giấu diếm như vậy, chính là không muốn để Ngô Huệ biết, trong nhà đã đủ ồn ào rồi.
Triệu Vệ Quốc yên lặng nhìn Diệp Chấn Hoa hồi lâu, bất ngờ phát hiện có chút không quen người này.
“Hôm nay không còn sớm nữa, anh về nhà đi! Nội trong ba ngày mang tiền trả lại.” Triệu Vệ Quốc đi đến cửa mở cửa chính trong nhà ra, lên tiếng tiễn Diệp Chấn Hoa.
Diệp Chấn Hoa hoảng hốt đi ra ngoài, nghiêng đầu muốn nói vài lời: “Vệ Quốc…”
Ánh mắt Triệu Vệ Quốc rất lạnh nhạt, lời Diệp Chấn Hoa muốn nói bỗng chốc không nói ra được, cửa biệt thự sau lưng bị đóng lại, anh ta đứng tại chỗ suy nghĩ một lúc lâu, không thể hiểu nổi tại sao sự việc lại biến thành như thế này.
Hứa Đào nhìn Triệu Vệ Quốc đóng cửa, thở dài không dứt.
“Đây, uống miếng nước bình tĩnh lại, chúng ta không thể vì loại người ngu xuẩn chọc tức bản thân.” Hứa Đào đưa ly nước cho Triệu Vệ Quốc, đồng thời cũng trấn an bản thân.
Triệu Vệ Quốc nhận ly nước uống một ngụm, ngồi trên ghế sô pha, ánh mắt nhìn một đống báo cáo và tài liệu sổ sách trên bàn uống trà, trong lòng vô cùng phức tạp.
“Anh nói xem rốt cuộc anh ta nghĩ như thế nào? Ngày tháng sống tốt không muốn, cố chấp giới tính của đứa trẻ, chẳng lẽ năm đứa con gái cũng không địch lại một đứa con trai sao?” Hứa Đào tỏ vẻ không có cách nào hiểu được.
Trước đây cô đọc tin tức, nhìn thấy rất nhiều nơi cổ hủ trọng nam khinh nữ, không ít người vì sinh con trai nghĩ cách các kiểu. Cũng có người giống như Diệp Chấn Hoa, rõ ràng bản thân có con gái, nhưng vẫn trọng nam khinh nữ.
Bản thân không thể sinh được, liền phí hết tâm tư mang thai hộ, cũng có người mua con, dường như đối với bọn họ mà nói, thứ quan trọng là giới tính, có quan hệ huyết thống hay không, không quan trọng như thế.
Cho dù là con gái ruột của mình, hiếu thuận, thông minh, hiểu chuyện, ngoan ngoãn như thế, nhưng từ đầu đến cuối đều không bằng sức nặng của con trai, bốn chữ nối dõi tông đường này dường như từ lúc sinh ra đã đã khắc sâu vào xương tủy bọn họ rồi.
Triệu Vệ Quốc mím môi: “Nhìn từ phía anh ấy, có lẽ không địch lại.”
Hễ suy nghĩ cho con gái nhiều hơn một chút, thì sẽ không làm ra loại chuyện không thể tưởng tượng nổi này.
Hứa Đào nhìn Triệu Vệ Quốc tâm trạng có chút giảm sút, biết anh có lẽ là rất thất vọng, đối với Triệu Vệ Quốc mà nói, sự tồn tại của Diệp Chấn Hoa là anh trai cũng vừa là bạn bè.
Người đã từng dẫn đường cho cuộc sống quân nhân mười năm, từ nay trở về sau, có lẽ quan hệ cũng đã kết thúc rồi.
“Em thấy chuyện này của anh ấy, nếu có ồn ào, làm không tốt sẽ tan cửa nát nhà.”
Hiển nhiên Ngô Huệ là người phụ nữ bi thảm ngấm ngầm chịu đựng của thời đại này, sau khi chị ấy biết chuyện Diệp Chấn Hoa làm sẽ như thế nào?
Xét từ góc độ của mình Hứa Đào nhất định ly hôn mang mấy đứa con gái đi sống tự do phóng khoáng, người đàn ông giống như Diệp Chấn Hoa, đem cho lại cô cũng không cần, nhưng đây là suy nghĩ của cô.
Cô cảm thấy, suy nghĩ của mình không giống với phần lớn phụ nữ của thời đại này, có lúc sẽ phán đoán sai, ví dụ như trước đây cô vẫn luôn cho rằng Diệp Chấn Hoa cũng không trong nam khinh nữ như thế, dường như Ngô Huệ cố chấp muốn sinh con trai hơn.
Nhưng hiện giờ Hứa Đào mới hiểu ra, nếu không phải Diệp Chấn Hoa cố chấp với con trai Ngô Huệ cần gì phải mang thai sinh con nhiều lần.
Sinh con cũng không phải gà mái đẻ trứng, mười tháng mai thai con phải trải qua sự đau đớn dữ dội nhất của đời người hành hạ, có người phụ nữ nào không sợ, sinh con giống như đi dạo một vòng quỷ môn quan vậy.
“Ừm.” Triệu Vệ Quốc gật đầu.
Lúc con người đưa ra quyết định, lúc nào trong lòng cũng sẽ ấp ủ sự may mắn, Diệp Chấn Hoa cũng không suy nghĩ, tất cả hiện giờ anh ta làm tương lại sẽ có hậu quả gì, trong mắt anh ta chỉ muốn có con trai có thể nối dõi tông đường, tựa như không phụ lòng ông bà tổ tiên.
Nhưng Triệu Vệ Quốc lại có thể đoán được hành vi của Diệp Chấn Hoa sẽ khiến cho mấy đứa con gái của nhà họ Diệp tổn thương bao nhiêu.
“Đi thôi, lên lầu tắm rửa rồi đi ngủ.” Hứa Đào than thở một câu, nhìn Triệu Vệ Quốc vẫn luôn yên lặng, liền đưa tay kéo người đàn ông từ ghế sô pha lên: “Ngày mai anh đến văn phòng giới thiệu, bảo Hạng Hưng Vượng tuyển giúp một người quản lý đáng tin cậy, cũng đừng bố trí từ tài xế taxi trong quân đội nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận