Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 384. Quảng cáo 10

Đối với đầu bếp mà nói, mất đi vị giác là chuyện đặc biệt nghiêm trọng, Kim Nhất Đao bị chuyện mất đi vị giác đả kích, vô tri vô giác hồi lâu, chưa gượng dậy nổi còn tiêu cực đi lang thang khắp nơi.
Cho đến khi gặp phải Triệu Lệ Nam, sau khi quen biết đứa nhỏ, Kim Nhất Đao mới bởi vì cảm thấy đáng thương cho đứa nhỏ mà lựa chọn làm lại nghề cũ, ông ta mở một tiệm cơm ở Dương Thành làm hơn mười năm, cho đến khi nam chủ Triệu Lệ Nam lớn lên, nam chủ Triệu Lệ Nam mười sáu tuổi từ đây cũng bắt đầu buôn bán đất đai.
Mà người thần bếp Kim Nhất Đao vào lúc này dường như đang lang thang ở khu Tăng gần Dương Thành, nghe nói ngày ngày cũng ngủ ở dưới chân cầu vượt, cho đến gặp Triệu Lệ Nam.
Hứa Đào biết người này tồn tại, khẳng định đánh chủ ý vào ông ta, cũng muốn để Kim Nhất Đao đến tiệm cơm, tiệm cơm có thể kiếm tiền hay không, coi như phải xem vị đầu bếp này.
Cho dù thần bếp Kim Nhất Đao mất đi vị giác, nhưng mà tài nấu nướng vẫn nghiền ép vô số người, Triệu Lệ Nam mở cho ông ta một tiệm cơm đặt tên là Kim Nam Hiên, trở thành tiệm ăn số một quốc nội, giá cả rất cao.
Biết Kim Nhất Đao ở khu Tăng bên kia, ban ngày Hứa Đào đưa Triệu Lệ Nam đi nhà giữ trẻ, viết xong tiểu thuyết không có việc gì thì liền đi qua khu Tăng, định tìm kiếm Kim Nhất Đao.
Trong sách nói, Kim Nhất Đao rất dễ nhận biết, chính giữa trán của ông ta có một nốt ruồi.
Hứa Đào đi sớm về trễ tìm hơn nửa tháng, tới tới lui lui chạy mấy chuyến ở tất cả chân cầu vượt ở khu Tăng, gặp được không ít những người lưu lạc và ăn mày, nhưng cho tới bây giờ vẫn không tìm được Kim Nhất Đao.
Hứa Đào đi tìm, mỗi lần còn nói phòng bếp công ty làm một ít bánh bao, cầm bánh bao đi làm quen với một vài người lang thang trên đường nhưng cũng không có một chút tin tức nào liên quan tới Kim Nhất Đao.
Hứa Đào ở khu Tăng hơn nửa tháng, không công mà về, nội tâm cũng mơ hồ có chút nóng nảy và thất vọng, cũng may mà quảng cáo tuyển dụng có tin tức.
Tiệm cơm lớn Nam Phương tuyển dụng, Hứa Đào cũng an bài với sở giới thiệu bên kia, vừa có thể để cho người nhận lời mời yên tâm, cũng có thể để cho sở giới thiệu náo nhiệt một ít, dĩ nhiên cũng không phải uổng công phiền toái Hạng Hưng Vượng.
Hứa Đào trả tiền, cho nên Hạng Hưng Vượng cũng vui vẻ giúp Hứa Đào thuê người.
Tiệm cơm rất lớn, phòng yến hội ở lầu hai cũng có thể chứa không ít người, bao sương lầu ba thì càng không cần phải nói, cho nên tuyển dụng số người phục vụ cũng lấy mấy chục làm nền tảng, trừ phục vụ ra, đầu bếp, phụ bếp, an ninh, tất cả đều không ít.
Hạng Hưng Vượng làm việc rất đáng tin, cũng sàng lọc một nhóm lớn người cho Hứa Đào.
Hiện trường tuyển dụng rất náo nhiệt, cũng rất nhiều người, một nhóm lớn các cô gái tụ tập, cũng trở thành quang cảnh hứng khởi, dẫu sao yêu cầu phục vụ đều là cô gái trẻ từ 18 đến 25 tuổi.
Trừ an ninh và đầu bếp của công ty ra, phần lớn đều là người tuổi trẻ, cũng có mấy người đầu bếp tới xin việc.
Mấy ngày, tổng cộng lục tục tuyển dụng ba người đầu bếp, tài nấu nướng tạm được, nhưng cũng không đặc biệt tốt. Phụ bếp học nghề cũng tìm được bốn người, đều rất trẻ tuổi, tất cả đều là cậu trai mười mấy tuổi, đối với nghề đầu bếp tràn đầy mong đợi và tò mò.
Nghề đầu bếp này cho tới nay đều lấy phái nam làm chủ, tiệm cơm tuyển dụng có quan hệ mật thiết với quảng cáo khai trương, tuyển dụng cũng nhiều người.
Trên căn bản, khai trương không có vấn đề gì, nhưng muốn phát triển tiệm cơm Nam Phương lớn mạnh, sừng sững không ngã trong nghề ăn uống ở Dương Thành thì khẳng định còn chưa đủ.
Cũng vì vậy, đầu bếp chính thật sự rất mấu chốt.
Hứa Đào vào tháng chín tuyển dụng năm mươi cô bán hàng, toàn bộ bắt đầu huấn luyện trước khi làm việc.
Hứa Đào thích ăn uống, đối với nghề ăn uống cũng hà khắc, cũng vì vậy đối với yêu cầu cơ bản của nghề nghiệp phục vụ, cô cũng hiểu rõ một chút.
Về phương diện huấn luyện, cô cũng có chút lòng tin, cũng viết rất nhiều chuyện cần phải chú ý cho Tần Dục Nhu.
Đúng vậy, mặc dù Tần Dục Nhu cũng không giỏi trong lĩnh vực nghề nghiệp phục vụ, nhưng so với làm đầu bếp ở phòng bếp, Tần Dục Nhu cũng càng muốn thử nghiệm cao hơn.
Không người nào có thể từ chối một công việc tràn đầy cám dỗ như vậy, Tần Dục Nhu do dự, nhưng cũng không thể thoát khỏi cuộc sống thế tục.
Chẳng qua sau khi Tần Dục Nhu quyết định bước vài lĩnh vực mới, liền mua sách liên quan đến nghề nghiệp phục vụ bắt đầu xem.
Khi mọi người đã quen thuộc với thái độ phục vụ cao ngạo kiêu căng của Cung Tiêu Xã và tiệm cơm Quốc Doanh, Hứa Đào yêu cầu phục vụ mỉm cười bộc lộ tài năng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận