Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 560. Con trai 2

Mẹ Triệu suy nghĩ lắc đầu một cái, ban đầu sau khi bản thân bà từ trong miệng Triệu Vệ Quốc biết được anh không thể sinh con thì ai cũng chưa nói.
Dưới lầu, mẹ Triệu rầu rĩ lăn qua lộn lại, trên lầu, Triệu Vệ Quốc kéo Hứa Đào, cũng chuẩn bị nói chuyện cô có thể mang thai với Hứa Đào.
Hứa Đào đang đếm tiền, chuẩn bị bao lì xì: "Năm nay cho Tiểu Nam bao nhiêu tiền mừng tuổi?"
"Em tự xem sao, mấy năm này tiền mừng tuổi của nó cũng đều không ít." Triệu Vệ Quốc biết, điều kiện cuộc sống tốt, tiền mừng tuổi Triệu Lệ Nam cũng nhiều.
Hàng năm khi có tiền mừng tuổi, Triệu Lệ Nam ít nhất của có một vạn, người bình thường, làm việc chết bỏ một năm cũng sợ là cũng không kiếm được bao nhiêu đó.
Nhưng có nhiều người cho cậu tiền mừng tuổi, ngay cả vợ chồng Triệu Vệ Cúc cũng cho Triệu Lệ Nam mấy trăm, cha Triệu mẹ Triệu cũng giống vậy, làm Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc bình thường muốn cho tiền mừng tuổi cũng cảm thấy ngại.
Kim Nhất Đao thì càng hào phóng, năm đó Triệu Lệ Nam nhét tiền xài vặt cho ông ta, bây giờ hàng năm ông ta cho Triệu Lệ Nam tiền mừng tuổi cũng phải hơn mấy ngàn.
Đầu bếp Kim nói, ông ta giữ lại nhiều tiền như vậy cũng không biết xài thế nào, dần dần, số lượng tiền lì xì Triệu Lệ Nam thu vào cũng càng ngày càng khổng lồ.
"Ừ!" Hứa Đào gật đầu.
"Tháng trước em đến kinh nguyệt ngày 13 sao?" Triệu Vệ Quốc hỏi.
" Ừ, đúng vậy! Làm sao?" Hứa Đào nháy mắt mấy cái.
"Mẹ nói nhìn em có chút giống như mang thai." Triệu Vệ Quốc nói tới phán đoán của mẹ Triệu.
"Cái gì?" Hứa Đào nháy mắt mấy cái, cho là bản thân mình nghe lầm.
Mang thai? Hứa Đào đang bỏ tiền vào trong bao lì xì, kết quả Triệu Vệ Quốc đột nhiên toát ra một câu mang thai, Hứa Đào cũng ngốc.
"Mẹ nói?" Hứa Đào chớp mắt, ngay sau đó theo bản năng lắc đầu: "Không phải, em hẳn là nghe thấy mùi pháo hoa cho nên mới nôn ói."
Bản thân cô đã sớm từ bỏ tâm tư mang thai.
"Nếu không, ngày mai đi bệnh viện kiểm tra một chút?" Triệu Vệ Quốc hỏi.
Mặc dù mẹ anh là bà cụ nông thôn, những phương diện khác không quá tốt, nhưng phương diện này thật đúng là không thấy nhìn sót.
Hơn nữa Hứa Đào không giải thích được mà nôn mửa, buổi cơm tối kia chỉ ăn một ít cũng đều bị ói sạch sẽ, coi như không mang thai, cũng nên kiểm tra một chút một chút, có phải nơi nào khác không quá thoải mái hay không.
"Ngày mai đầu năm mùng một, đi bệnh viện không thích hợp, quê quán không phải nói, mấy ngày ăn tết có thể không đi bệnh viện cũng không đi, có thể không uống thuốc sẽ không uống thuốc sao?" Hứa Đào nhíu chân mày.
Người lớn đều có những điều kiêng kỵ này, luôn cảm giác, nếu đầu năm mùng một uống thuốc, tiếp theo hết tết cả một năm đến cũng sẽ uống thuốc, đầu năm mùng một đi bệnh viện, sau này một năm cũng phải thường đi bệnh viện kiểm tra.
Hứa Đào không quá tin tưởng chuyện này, nhưng cũng nguyện ý nghe theo, trong lòng bày tỏ ngụ ý có một năm thuận lợi.
"Vậy thì qua hết mùng ba đi khám?" Triệu Vệ Quốc gật đầu thương lượng.
"Có cần không? Em chỉ là ngửi mùi khói mà thôi, ánh mắt mẹ thật có chuẩn như vậy?" Hứa Đào thổn thức nhạo báng.
"Đi xem một chút, được không?” Thật ra thì Triệu Vệ Quốc còn rất mong đợi, đưa tay sờ tóc Hứa Đào một cái.
Hôm nay Triệu Lệ Nam cũng lớn, nếu Hứa Đào quả thật mang thai, bất kể sinh đứa bé trai hay là bé gái, anh cũng sẽ rất vui vẻ.
Anh và Hứa Đào có con? Cho dù là bé trai hay bé gái hẳn đều rất ngoan rất đẹp.
"Anh mong đợi?" Hứa Đào nhíu mày nhìn anh.
"Ừ, mong đợi." Triệu Vệ Quốc thừa nhận.
Vợ chồng bọn họ đối với chuyện sanh con là tùy duyên, không quá mức cưỡng cầu, trước kia thân thể Hứa Đào không được tốt, sau khi điều chỉnh bây giờ đã tốt hơn nhiều, tới kinh nguyệt cũng không đau nữa, nhưng bụng cũng không có động tĩnh.
Hai vợ chồng cũng xem như là ăn ý và có nhận thức chung, đối với chuyện sinh con đều không ôm hy vọng.
Nhưng nếu như có thể mang thai thì cũng rất tốt.
Hứa Đào nhếch miệng: "Được, chẳng qua, anh đừng ôm hy vọng quá lớn, miễn cho hy vọng càng lớn thất vọng càng nhiều."
Bản thân Hứa Đào cảm thấy, hẳn không quá có khả năng, nếu như cô có thể mang thai, sớm đã có động tĩnh, bây giờ cô cũng ba mươi, thuộc về phụ nữ lớn tuổi để sinh con.
"Ừ." Triệu Vệ Quốc gật đầu, ngay sau đó nói tiếp với Hứa Đào lời mẹ Triệu dặn dò anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận