Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 567. Trai tráng 3

Ngay cả lau mặt cũng là Triệu Vệ Quốc lau cho cô, cô nằm xuống liền ngủ đến không hay biết gì, một giấc ngủ mời mấy tiếng đồng hồ. Từ bảy giờ tối, ngủ đến hơn mười hai giờ trưa ngày hôm sau.
“Ừm, em đã ngủ bao lâu rồi?” Hứa Đào biết hôm qua Triệu Vệ Quốc dẫn cô đến khách sạn ở, nhưng cô đã quá buồn ngủ, ý thức mơ hồ cũng không xem thời gian.
Lúc này tỉnh lại, đầu óc cô cũng chuyển động hồi lâu mới phản ứng lại được.
“Mười bảy tiếng đồng hồ.” Triệu Vệ Quốc thật sự bị dọa sợ, ngủ mười mấy tiếng đồng hồ, trong quá trình đó anh băn khoăn có cần gọi cô dậy không.
Nếu không phải trước đó vì thắc mắc, từng hỏi mẹ Triệu, thèm ngủ như vậy có phải có vấn đề gì không, cũng từng hỏi bác sĩ, biết những cái này thuộc hiện tượng bình thường của thai phụ, Triệu Vệ Quốc thật sự cũng muốn đưa Hứa Đào đi bệnh viện.
“Lâu như vậy sao!” Hứa Đào chớp mắt, ngáp một cái vẫn mệt rã rời.
Ngủ lâu vậy cũng buồn ngủ, trái lại cũng không kỳ lạ, duỗi gân cốt một cái, híp mắt đánh thức ý thức bản thân.
“Em có chỗ nào khác không thoải mái không?” Triệu Vệ Quốc ôm cô, vuốt tóc cô hỏi.
“Không có, nhưng mà…” Hứa Đào lắc đầu nói chuyện, nói một nửa.
“?” Trái tim Triệu Vệ Quốc nhảy tới cổ họng, từ trước đến giờ chưa từng cảm thấy, một câu nhưng mà phía sau không nói hết sẽ dọa người như vậy.
“Em đói rồi.” Hứa Đào đưa tay xoa bụng.
Đói quá đi!
“Anh đi mua cho em, em muốn ăn gì?” Triệu Vệ Quốc thở phào tiến đến hôn lên trán cô một cái, hỏi cô giọng trầm lại khàn khàn.
“Em muốn ăn snack mì, mì gói, muốn ăn mì dưa cải muối?” Trong đầu Hứa Đào trong nháy mắt liền nảy ra hình ảnh, nhớ tới cảm giác vị rau chua đầy miệng, nước miếng tràn ra thì thôi đi, cũng cực kỳ thèm ăn.
Từ trước đến giờ chưa từng có cảm giác dưa cải muối ngon như thế.
“Snack mì anh biết, dưa cải muối là cái gì?” Triệu Vệ Quốc nhíu mày, hình như chưa từng nghe thấy cái tên này: “Bao bì hình dáng như thế nào, nói cho anh biết, anh đi mua.”
“...” Hứa Đào chớp mắt, trong lòng có chút nhịn không được sự thất vọng.
Mì gói hiện tại nào có dưa cải muối chua, trong miệng Hứa Đào khổ sở, sau đó lắc đầu: “Muốn ăn snack mì, tất cả snack mì đều muốn ăn.”
“Được.” Triệu Vệ Quốc gật đầu, chiều chuộng đồng ý.
Hiếm khi Hứa Đào sẽ nói ra đồ cô muốn ăn như vậy, hiển nhiên Triệu Vệ Quốc sẽ thỏa mãn cô, cũng không nói mấy lời mì gói, snack mì không có dinh dưỡng gì.
Triệu Vệ Quốc ra ngoài một chuyến, ở tiếp một ngày, đã mua rất nhiều snack mì, cũng chút mua đồ ăn vặt về khách sạn.
Anh chỉ cảm thấy từ sau khi Hứa Đào mang thai, tính tình dần có chút giống trẻ con, anh cũng dỗ cô giống như con gái một cách rất tự nhiên, gương mặt cô trẻ trung, mấy năm nay, thời gian cũng không lưu lại dấu ấn trên gương mặt cô quá nhiều.
“A! Ngon quá đi.” Hứa Đào ăn snack mì, cảm giác răng rắc trong miệng, khiến cô rất vui vẻ.
Không thể không nói, thứ đồ trong ký ức tuổi thơ, cũng không bị tô điểm lên, quả thực rất ngon, snack mì vô cùng ấn tượng.
Chủ yếu là Triệu Vệ Quốc, người đàn ông này còn nuông chiều mua que cay cho cô.
“Hu hu! Que cay, Triệu Vệ Quốc, em yêu anh chết mất, sao anh biết em muốn ăn thế!” Hốc mắt Hứa Đào ửng đỏ, xúc động, cảm động, vui vẻ.
Que cay, đã bao lâu rồi cô không ăn được mùi vị quen thuộc mà vui vẻ này rồi, thật sự là nhìn thấy bao bì đều thèm đến muốn khóc.
Thực ra Triệu Vệ Quốc không muốn mua que cay, nhưng nhớ đến Hứa Đào muốn ăn snack mì, lúc vẻ mặt nhỏ nói lẩm bẩm, sau khi anh mua snack mì liền hỏi chủ tiệm, gần đây trẻ con đều thích ăn cái gì?
Chủ tiệm liền nói cho anh biết mấy món que cay này, Triệu Vệ Quốc liền mua một ít que cay về.
Sự thật chứng minh, anh dỗ cô như trẻ con không phải không có lý.
Mặc dù Hứa Đào biết mấy thứ này không tốt cho sức khỏe, nhưng vẫn không nhịn được ăn hơi nhiều, nói thật thì, cảm giác ăn buông thả thật sự quá vui.
Sau khi cô mang thai, đồ ăn đều lấy sức khỏe làm chủ, cái này cũng chính là biết không ở nhà, chỉ có Triệu Vệ Quốc bên cạnh, cô biết Triệu Vệ Quốc nuông chiều cô, mới nói muốn ăn snack mì, ai biết Triệu Vệ Quốc tri kỷ như vậy, còn mua que cay cho cô.
Triệu Vệ Quốc mua que cay về, thật sự là lần đầu tiên trong mấy năm nay, cũng là duy nhất vượt qua Triệu Lệ Nam, làm lay chuyển vị trí không thể nào vượt qua trong lòng Hứa Đào.
Ăn uống khỏe mạnh trong hai tháng nay, đã quá dày vò tâm tính cô rồi.
“Anh cảm thấy trẻ con thích, chắc chắn em cũng thích.” Triệu Vệ Quốc khẽ cười, cảm thấy mình phán đoán cô không sai chút nào.
Gần đây bản thân cô cũng không phát hiện, nũng nịu rất nhiều, cũng giống trẻ con rất nhiều, thỉnh thoảng đáng yêu, hoàn toàn giống như một thiếu nữ, có một lần khiến trái tim cha già Triệu Vệ Quốc run rẩy.
Thậm chí cũng dần bắt đầu nghi ngờ, Hứa Đào trầm tĩnh trước đây, có phải tuổi tác thực ra rất nhỏ không? Mấy lần anh suýt chút nữa buột miệng hỏi cô, may mắn nhịn được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận