Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 219. Bịt miệng 6

Tuyển Tô Mỹ Lệ và Vương Quyên Quyên cùng làm ca đêm, Hứa Đào cũng không cần đến công ty ở cùng Vương Quyên Quyên, hơn nữa Tô Mỹ Lệ quả thật có thể làm việc, ngày đầu tiên đi làm, cũng chuẩn bị xong bữa ăn khuya, cô ấy còn chuẩn bị củi lửa, giúp đỡ cho Ngô Huệ và Quách Bình Bình ca ngày thật nhiều chuyện.
Hơn nữa tài nấu nướng của Tô Mỹ Lệ cũng rất tốt, trừ dáng dấp hơi đàn ông một một chút ra, Hứa Đào cũng không tìm ra được Tô Mỹ Lệ có tật xấu nào.
Thời gian chỉ như vậy lặng lẽ đi qua, công ty Đào Viên rất nhanh đã kinh doanh nửa tháng, năm 83 cũng sắp trôi qua.
Hứa Đào biết phần lớn những tài xế taxi này sinh sống cẩn trọng, cuộc sống không dư dả, cũng không có suy nghĩ đòi nhiều tiền lương, dẫu sao Hứa Đào rất rõ ràng, cái nghề xe taxi này, trước mắt những tài xế này không ai cảm thấy lái xe taxi quá mệt mỏi không muốn làm.
Mọi người đối với công việc này đều rất quý trọng, cũng vì vậy, buổi sáng ngày đầu năm âm lịch này, Hứa Đào phát tiền lương tháng 12 cho mọi người.
Tất cả mọi người đột nhiên biết được phát tiền lương đều rất vui vẻ, cố gắng hơn nửa tháng, mỗi người tài xế hoặc nhiều hoặc ít cũng có hơn hai trăm đồng tiền, có vận khí tốt, tài xế chạy ca đêm gần nửa tháng không ngừng nghỉ, giống như Phùng Vĩnh Niên, nửa tháng đi làm đều rất chuyên cần, đích xác có bỏ ra cố gắng.
Phùng Vĩnh Niên người cầm tiền lương nhiều nhất trong tất cả tài xế, nửa tháng ước chừng 322 đồng tiền, hơn nữa Vương Quyên Quyên cầm bảy tám đồng tiền tiền lương, nửa tháng này hai vợ chồng có thể nói là kiếm được rất tốt.
Dĩ nhiên trừ Phùng Vĩnh Niên ra, những người khác hoặc nhiều hoặc ít cũng đều có, ít nhất, tiền lương thêm tiền huê hồng cũng đều có hai trăm rưỡi hai trăm sáu.
Ngày thứ đầu tiên trong năm mới, tiền lương năm ngoái được phát, tất cả tài xế hăng hái không ít.
"Tháng này tôi nhất định cũng phải lái xe thật tốt, không nói được hạng nhất, cầm hạng ba cũng không tệ."
"Hạng ba cũng có hai mươi đồng tiền thưởng."
"Phải làm tốt, còn có ngày mười lăm mười sáu thì phải ăn tết, phát tiền lương cũng thật tốt, nếu không năm nay cũng không biết sống làm sao."
"Đúng vậy đúng vậy!" Bọn tài xế trao đổi, đối với chuyện phát tiền lương đều rất vui vẻ.
Hứa Đào cũng thông suốt nguyên tắc muốn con ngựa chạy, phải cho ngựa ăn cỏ, ba mươi mấy người tài xế, Hứa Đào cũng sắp xếp khen thưởng tiền huê hồng cho ba tài xế, trong một tháng, người chở số lượng khách nhiều nhất thì sẽ được khen thưởng.
Hạng nhất khen thưởng năm mươi đồng, hạng nhì ba mươi đồng, hạng ba hai mươi đồng.
Phần thưởng này công bố ra, mỗi ngày lúc mọi người ăn cơm, cũng đều sẽ hỏi nhau hôm nay chạy bao nhiêu chuyến, không khí công ty cũng rất náo nhiệt.
Công ty Đào Viên tiến vào nề nếp, sau khi Hứa Đào phát xong tiền lương cho mọi người, cũng bắt đầu chuẩn bị các loại lễ vật, thỉnh thoảng viết tiểu thuyết, không có chuyện gì liền mang theo Triệu Lệ Nam ra ngoài đi dạo, đồng thời cũng sắp học lái xe thành thạo, bây giờ Hứa Đào đã thuần thục nắm giữ kỹ năng lái xe.
Lái xe trong bãi kho đã hoàn toàn không cần nói, lái xe trên đường cũng hầu như không thành vấn đề.
Hứa Đào thật vui vẻ chuẩn bị trở về quê quán, Trương Thục Phân bên kia an tĩnh hơn nửa tháng nhưng mang con trai Khâu Chính Hạo đi đến nhà Quách Bình Bình.
Nhà của Trương Thục Phân và Quách Bình Bình ở cũng không xa nhau, chỉ cách mấy cái ngõ hẻm mà thôi, mặc dù Trương Thục Phân bắt buộc Khâu Điền Dũng đổi công việc chạy xe vận tải, nhưng mà cô ấy cũng vẫn luôn chờ để cười nhạo công ty xe taxi Đào Viên, cô ấy tính toán thời gian, biết công ty Đào Viên khai trương hơn nửa tháng thì tới tìm Quách Bình Bình nói chuyện phiếm, thuận tiện thăm dò chiều hướng một chút.
"Ai! Em dâu, Lý Kiến Thụ nhà em ở công ty xe taxi như thế nào?" Trương Thục Phân quan tâm, trong tròng mắt đều là phấn khởi.
"Tạm được." Quách Bình Bình ổn định gật đầu trả lời một câu, thái độ rất lạnh lùng.
Trương Thục Phân chú ý biểu cảm của Quách Bình Bình, không nhìn ra cô ấy vui vẻ hay là mất hứng, kể về tình huống nhà mình.
"Điền Dũng nhà tôi chạy xe vận tải thật ổn định, nửa tháng chạy cho hai thứ trưởng, tháng sau phát tiền lương chắc có ba bốn trăm." Trương Thục Phân khoe khoang, giọng nói vô cùng đắc ý.
Thật ra cô ấy muốn đến hỏi Quách Bình Bình tình huống liên quan tới Lý Kiến Thụ một chút, cũng tiện thể hỏi thăm tình huống công ty xe taxi, sau đó trở về chứng minh với Khâu Điền Dũng, ban đầu cô ấy bắt buộc anh ta phải đi chạy xe vận tải là quyết định chính xác, không phải mỗi ngày ở nhà nghi ngờ và canh cánh trong lòng đối với chuyện cô ấy bắt anh ta đổi công việc để chạy xe vận tải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận