Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 57. Cãi nhau

Từ bưu cục đi ra thuận đường Hứa Đào đi mua chút thức ăn về nhà, chỉ là mới đi đến đầu hẻm nhìn thấy không ít người đứng tập tụ một chỗ, nhìn có chút không đúng, Hứa Đào theo bản năng bước nhanh về.
Tiểu Nam còn nhỏ, thấy xung quanh hơi lại liền đứng im bên ngoài, nhìn thấy Hứa Đào về tiểu gia hỏa liền chạy đến bên cạnh cô: "Mẹ"
"Tiểu Nam" Hứa Đào nhìn nhìn bé không có gì bất thường mới yên tâm khom lưng bế bé lên.
Tiểu Nam ôm cổ Hứa Đào rồi nói vào tai cô: "Mẹ, cãi nhau".
Hứa Đào nghe tiểu gia hỏa nói liền nghi hoặc nhướng mày, ánh mắt nhìn về phái bà Lâm đang đứng chửi ầm lên, bà đang đứng ở ngõ nhỏ, vẻ mặt phẫn nộ chỉ vào mẹ Thạch Đầu Phạm Thu Mai: "Phạm Thu Mai, cái đồ tán tận lương tâm này nhanh bồi thường cho ta hai mười đồng tiền lễ hỏi, nếu không bồi ta liền ăn vạ nhà ngươi, ăn uống ở nhà ngươi".
"Thím Lâm thật khôi hài!" Phạm Thu Mai tức giận đến sắc mặt xanh mét, một tay đỡ bụng bầu thở dốc: "Khắp cái hẻm Lão Bát này không ai không biết tính tình của thím, Điền Nhị Muội kia chính là chướng mắt con trai thứ hai nhà thím, đâu có liên quan gì đến tôi, thím quay ra kêu tôi bồi thường là có ý tứ gì?"
"Lại nói nhà thím đi tới cửa nhà người ta cầu hôn cũng không nói với tôi, chính mình tự xách theo một cân thịt heo, một cân mì sợ, muốn dùng đồ vật hỏng này đổi về một cô con dâu sao, người nhà họ Điền cũng không phải ăn chay, không có nhà các người như ý được thì quay ra trút giận lên người tôi . Đồ vật nhà các người cũng không có mang qua nhà tôi, có bản lĩnh thì đi kêu nhà họ Điền trả lại, kêu tôi bồi hai mươi đồng lễ hỏi gì hả? tôi nói cho các người biết một mao tiền tôi cũng sẽ không bồi" Phạm Thu Mai tuy bụng to nhưng không chút nào nhượng bộ.
"Không trách ngươi thì trách ai, chính ngươi là người mai mối" Bà Lâm chỉ vào Phạm Thu Mai, tay còn dùng sức đấm đấm ngực giả bộ muốn ngất: "Ngươi phải bồi tiền cho ta".
"Cái gì nói tôi giật dây mai mối? Rõ ràng nhà các người chính mình nhìn trúng Điền Nhị Muội, thím cho rằng nhà người nha ngốc nên muốn tôi tới cửa van cầu tôi đi làm bà mối. Tôi nghĩ chúng ta hàng xóm láng giềng lại biết người nhà họ Điền liền hảo ý giúp đỡ, kết quả không có trả lời chắc chắn còn dám xách đồ đi đến cửa cầu hôn, thật đúng là tức cười đến rụng răng!" Phạm Thu Mai hối hận biết vậy chẳng thèm làm.
"Cái gì đến cừa van nài ngươi đi làm bà mối, từ đầu đến cuối chính ngươi giật dạy cho con trai nhà ta, cũng chính cô ở trước mặt nói Điền Nhị Muội biết làm việc, biết sinh con trai ta mới miễn cưỡng đồng ý, bằng không con trai ta ai chẳng muốn lấy nó, thế nào lại đi tìm Điền Nhị Muội kia sao? Ta thấy chính người cùng người nhà họ Điền cấu kết lừa gạt đồ vật nhà ta" Bà Lâm đến bây giờ chưa biết lỗ lả là gỉ, lần đầu tiên chủ động lấy đồ vật đưa đi ra ngoài, kết quả lại lỗ sạch vốn không nói, con dâu cũng không cưới được, ngược lại còn tốn một cân thịt theo với một cân mì sợi.
"A, thật tức cười, nhà nghèo còn thành ra như vậy, còn cái gì có thể lừa sao?" Phạm Thu Mai cười lạnh, không muốn dây dưa cùng bà Lâm nữa: "Thạch Đầu, chúng ta về nhà".
"Dạ" Thạch Đầu ngoan ngoãn đồng ý.
Cô vốn tính toán không phản ứng bà Lâm ngại vì hàng xóm nên vẫn luôn nhịn nhưng kết quả bà Lâm không biết điều muốn ăn vạ với cô hả? Mơ đi!.
Hứa Đào ôm Tiểu Nam nghe được lời của Phạm Thu Mai đại khái cũng biết được nguyên nhân, trực tiếp xem vậy là đủ rồi.
Nói thật, cô đối với Lâm Phương ấn tượng cực kỳ kém, cô thậm chí không tưởng tượng được cái dạng gia đình gì mà có thể dưỡng ra một cái Lâm Phương như vậy. Bản thân bà Lâm cũng là cực phẩm, hiện tại lại nháo lớn như vậy khiến Hứa Đào thêm nhận thức cực phẩm chân chính là gì.
Đúng là một gia đình cực phẩm! Hứa Đào cảm thán xong liền ôm Tiểu Nam xoay người chuẩn bị về nhà.
"Không được, ngươi không được đi, phải bồi thường tiền thịt heo, mì sợi cho ta!" Bà Lâm không muốn chịu thiệt, tiến lên bắt lấy Phạm Thu Mai.
"Buông ra, chiếm tiện nghi người khác phải biết có chừng mực chứ, đừng có một bó tuổi mà không biết xấu hổ" Phạm Thu Mai hất tay bà Lâm ra.
Bà Lâm nhìn khô gầy nhưng chính là sức lực lớn, bà bắt lấy tay Phạm Thu Mai khiến cô căn bản không hất ra được, cô lại bụng to thiếu chút nữa là ngã.
"Cái bà điên này, muốn hại chết tôi cùng đứa nhỏ trong bụng!" Phạm Thu Mai hoảng hốt đứng lại.
Hàng xóm xung quanh cũng bị dọa đến, ngay cả Hứa Đào cũng vậy, Phạm Thu Mai xém nữa bị ngã, mà cô lại bụng to như vậy nếu ngã thật sự sẽ xảy ra án mạng.
"Ngươi bồi tiền cho ta, bằng không ta không để yên chuyện này" Bà Lâm vẫn không bỏ cuộc.
"Haha, chưa thấy người nào không biết xấu hổ như bà" Phạm Thu Mai cười lạnh phá lệ chán ghét trừng bà Lâm: "Tôi cảnh báo bà, tiền một phân tôi cũng không bồi, tôi không có nhiệm vụ phải bồi tiền này. Ngược lại nếu không buông tay, tôi mà xảy ra chuyện gì, Phạm gia nhà tôi sẽ không để yên cho các người!"
Phạm Thu Mai nói vô cùng chắc chắn, người nhà họ Tôn ít vì cha mẹ Tôn Đồng Hải chồng của cô mất sớm nhưng nhà mẹ đẻ cô lại không ít người, nếu cô xảy ra sự tình gì đến lúc đó Bà Lâm muốn hối hận cũng không kịp.
"Mẹ, đủ rồi!" Con trai thứ hai của bà Lâm cũng chính là nhân vật chính trong vụ này vẻ mặt ủ rủ đi ra không dám nhìn hàng xóm đối diện xung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận