Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 190. Mũ rơm 1

Công ty Đào Viên đã giai đoạn phát triển ổn định, ngày hôm sau Triệu Vệ Quốc đến công ty, lúc giao ban liền hỏi người ở công ty về ý tưởng mở phòng ăn nhỏ.
Khi mọi người biết được một tháng chỉ cần ra mười đồng tiền để trả tiền ăn uống thì có thể ở công ty ăn một ngày ba bữa, hầu như cũng không có ý kiến.
Buổi trưa Hứa Đào tiếp tục dẫn Triệu Lệ Nam vội vàng đưa cơm trưa đến cho Triệu Vệ Quốc, đồng thời cũng từ trong miệng Triệu Vệ Quốc biết được chuyện mở phòng ăn nhỏ được toàn phiếu thông qua.
Quách Bình Bình và Ngô Huệ vốn là hôm nay cũng không tính tới công ty Đào Viên đưa cơm trưa, nhưng mà ngày hôm qua, sau khi Hứa Đào nhắc tới ý tưởng chuẩn bị mở phòng ăn nhỏ, Quách Bình Bình và Ngô Huệ cũng ôm mong đợi cực lớn, hôm nay hai người cũng chân trước chân sau chạy tới công ty Đào Viên.
"Chị dâu." Quách Bình Bình mang theo con gái, sau khi nhìn thấy Lý Kiến Thụ tiện tay nhét túi cơm hộp cho anh ta, sau đó liền kích động đến tìm Hứa Đào.
Lý Kiến Thụ im lặng nhìn Quách Bình Bình một chút, bất đắc dĩ cầm cơm hộp đi ăn, dù sao anh ta cũng biết, mình chính là một công cụ ăn cơm mà thôi, so với công việc, trong mắt vợ mình thì anh ta hoàn toàn không có chút địa vị nào.
Ngô Huệ ôm con gái nhỏ đầu đầy mồ hôi chạy tới, mệt đến ngất ngư nhưng khuôn mặt vẫn tràn đầy mong đợi nhìn Hứa Đào.
Hai người thật ra đều không nói tới chuyện liên quan tới phòng ăn nhỏ, nhưng biểu tình trên mặt cũng đều lộ ra hết thảy.
"Sau khi mở phòng ăn nhỏ, chia ra ca ngày và ca đêm, cũng giống như tài xế taxi vậy, tiến hành thay phiên ca ngày đêm, tiền lương ba mươi thêm mười lăm đồng hỗ trợ phòng bếp, hai người có thể tiếp nhận không?" Hứa Đào cười hỏi hai người.
"Có thể có thể có thể!" Quách Bình Bình lập tức gật đầu liên tục.
Bốn mươi lăm đồng tiền lương đã không thấp, cái này có gì mà có thể tiếp nhận hay không, có việc làm, có tiền lương, cô ta đã rất hài lòng.
"Tôi cũng có thể." Ngô Huệ ôm Diệp Tiểu Họa cũng gật đầu.
"Vậy được, đợi lát nữa tôi sẽ dọn dẹp tầng lầu và hai gian phòng, một gian phòng làm phòng bếp nhỏ, một phòng khác làm phòng ăn, buổi trưa hai người có chuyện gì không? Nếu như không có chuyện gì thì cùng nhau giúp đỡ dọn dẹp một chút, bắt đầu từ hôm nay liền tính tiền lương." Hứa Đào cũng không phải người lãng phí thời gian.
Hôm nay cơm trưa của tài xế vẫn giống như hôm qua, Hứa Đào muốn vội vàng xử lý xong chuyện của phòng ăn nhỏ, đở cho bọn họ ăn không ngon.
Hơn nữa thời tiết cũng càng ngày càng lạnh, người chịu xài tiền đón xe taxi cũng sẽ càng ngày càng nhiều so với trước đó, dẫu sao trời lạnh, xe ba bánh chạy chịu gió rất lạnh, dưới tình huống có điều kiện, ai không bằng lòng ngồi trong xe taxi thoải mái chứ?
Cho nên công việc tài xế taxi chỉ sẽ càng thêm bận rộn, Hứa Đào đây cũng là lấy lòng nhân viên trá hình.
"Không có không có, chúng ta có thể có chuyện gì." Quách Bình Bình và Ngô Huệ cũng lắc đầu liên tục, khách khí mở miệng.
Đừng nói Hứa Đào còn khách khí tính tiền lương, cho dù không tính thì bọn họ cũng rất bằng lòng giúp.
"Tốt lắm, bây giờ chúng ta đi dọn dẹp một chút đi!" Hứa Đào gọi hai người đi làm việc.
Ngô Huệ lập tức liền đưa Diệp Tiểu Họa trong ngực cho Diệp Chấn Hoa đang ăn cơm trưa, Diệp Chấn Hoa đối mặt với con gái bị nhét vào trong ngực, không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là vừa ăn cơm vừa ôm con.
Hứa Đào chuẩn bị mở một phòng ăn nhỏ, Quách Bình Bình và Ngô Huệ hiển nhiên là nhân viên làm việc dự bị, Lý Kiến Thụ và Diệp Chấn Hoa làm chồng, tối hôm qua cũng đều nghe vợ nhà mình nói qua, sau bữa cơm trưa cũng không giống như thường ngày lập tức đi lái xe, mà là tới giúp đỡ.
Diệp Chấn Hoa mang con gái nhỏ Diệp Tiểu Họa đi tới trước hành lang, để cô bé xuống: "Tiểu Họa tự mình ngồi chơi, cha đi giúp mẹ làm việc."
Diệp Chấn Hoa vừa nói, cũng không để ý Diệp Tiểu Họa có nghe hiểu hay không, liền bắt đầu vào nhà giúp đỡ.
Hứa Đào vốn vẫn chưa yên tâm, khuyên Ngô Huệ đôi câu, để cho cô ấy nghỉ ngơi trông nom đứa trẻ là được rồi, nhưng Ngô Huệ vẫn giúp khuân gạch như cũ, ném con gái nhỏ ở bên ngoài chơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận