Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 72. Kế hoạch thất bại 2

Hứa Đào sửng sốt, tình cảm mãnh liệt lúc nảy tan biến không ít: “Là Tiểu Nam”.
“Đừng để ý nó” Triệu Vệ Quốc bắt lấy tay Hứa Đào tiếp tục công việc còn dang dở.
Hứa Đào làm gì có khả năng mặc kệ, vừa nghe tiếng tiểu gia hỏa kêu tâm tình hứng thú bay đi mất tiu, cô vội đẩy Triệu Vệ Quốc ra, mặc áo chỉnh tề rời giường.
“ Ô ô ô, mẹ!” Hứa Đào mở cửa liền thấy Tiểu Nam đi chân không qua, mặt giàn giụa nước mắt.
Tiểu gia hỏa khóc khiến Hứa Đào mềm nhũn như nước, vội bế bé về phòng mặc kệ Triệu Vệ Quốc có khó chịu hay không.
Thời điểm này Triệu Vệ Quốc khẳng định, địa vị của anh trong mắt cô hoàn toàn không bằng con trai.
“………” Triệu Vệ Quốc nằm trên giường có chút hối hận.
Sớm biết vậy đem tiểu gia hỏa kia dỗ cho nó ngủ trước rồi mới qua thì hay rồi. Hiện tại cả người anh vô cùng khó chịu, không chừng Hứa Đào còn phát cáu với anh.
Thật là thất sách mà!
Hứa Đào mang Tiểu Nam trở lại phòng của cô và bé thường ngủ, nhìn bé khóc đến thương tâm, hai mắt sung húp, xem ra tự mình ở bên này khóc nảy giờ lâu rồi mới đi qua gõ cửa đây, thật khiến cô ấy náy không thôi.
“Bảo bối ngoan, mẹ ở đây, không khóc!” Hứa Đào vắt hết óc dỗ đứa nhỏ, cũng hôn hôn bé giống như thường ngày mới làm cảm xúc bé ổn định lại.
“Mẹ, ngủ cùng nhau” Tiểu Nam bá đạo nằm sát vào lòng ngực Hứa Đào, tay nhỏ còn đưa lên sờ sờ mặt cô.
“Được, ngủ cùng nhau” Hứa Đào làm sao cự tuyệt được, đương nhiên là phối hợp với tiểu gia hỏa.
Mất khoảng nửa tiếng sau Hứa Đào mới thành công dỗ bé ngủ
Triệu Vệ Quốc mặt đầy hắc tuyến đứng trước cửa phòng, nhìn Hứa Đào bằng anh mắt lên án: “Tự em về phòng hay anh ôm về?”
“Đêm nay anh tự ngủ, em ngủ với Tiểu Nam” Cô mới không chon am nhân thúi này thỏa mãn.
Triệu Vệ Quốc nào cam chịu, mới có một đêm mà cái kia của cô đến, anh phải đợi mấy ngày tới hôm nay mới được ăn thịt thì làm gì có đạo lý bỏ qua cho cô.
“Vậy để anh ôm” Triệu Vệ Quốc đi tới duỗi tay ôm lấy Hứa Đào.
Hứa Đào giãy giụa nhưng tốc độ của Triệu Vệ Quốc rất nhanh lẹ, không cho cô cơ hội phản kháng liền ôm người ra ngoài, Hứa Đào không dám lên tiếng sợ làm tiểu Nam thức giấc
“Anh nhỏ giọng chút!” Hứa Đào giơ tay đánh người đàn ông.
Triệu Vệ Quốc khẽ cười, ôm Hứa Đào về phòng tắt đèn làm việc
Hứa Đào nói không muốn nhưng vẫn bị Triệu Vệ Quốc thành công bắt lấy ăn no nê, báo hại eo đau cả ngày.
Kế hoạch cho Tiểu Nam ngủ một mình của Triệu Vệ Quốc thất bại, từ đêm đó về sau một ba người giống như trước đây ngủ chung, chờ Hứa Đào dỗ tiểu gia hỏa ngủ Triệu Vệ Quốc liền bắt người qua phòng cách vách cùng nhau tận hưởng cuộc sống vợ chồng hằng đêm với Triệu Vệ Quốc.
Thời tiết ngày càng nóng, thời gian thoáng trôi qua số lượng từ tiểu thuyết của Hứa Đào cũng dần tăng lên.
Nửa tháng sau, Triệu Vệ Quốc ra cửa đi làm, Hứa Đào ở nhà nhận được thư thông báo của nhà xuất bản, họ đã đồng ý chấp nhận tiểu thuyết của cô, còn hỏi cô về số lượng bản thảo đồng thời xác định thời gian gửi đi nội dung, Hứa Đào hồi âm xong sẽ bắt đầu cho đăng bài.
Tiểu tuyết được đăng lên nếu thu hút nhiều độc giả thì sẽ tiến hành ký hợp đồng với nhà xuất bản.
Đọc thư hồi âm của nhà xuất bản cô thật cao hứng, tốc độ hồi âm lại của cô cũng rất nhanh, cô muốn đem bản hoàn thiện của tiểu thuyết và số bản thảo còn lại ra bưu điện gửi đi.
Lại qua nửa tháng sau, hôm nay là ngày sinh nhật tròn 3 tuổi của Tiểu Nam, Hứa Đào lại nhận được thư của nhà xuất bản lần nữa, lần này còn kèm theo 300 đồng tiền nhuận bút, bởi vì Hứa Đào là tác giả mới nhiều người chưa biết đến nên nhà xuất bản định giá cũng không cao.
Nhưng 300 đồng tiền nhuận bút này đối với cái thời này đã là một con số khổng lồ, Hứa Đào cầm theo đơn tiền gửi trong thư rồi đem theo chứng minh nhân dân dẫn Tiểu Nam đến bưu cục lấy tiền.
“Con trai, hôm nay mẹ thật cao hứng, sinh nhật con muốn cái gì mẹ mua cho?” Hứa Đào rất hào phóng, kiếm được 300 đồng thấy phấn chấn hẳn lên, tuy là thua số tiền Triệu Vệ Quốc Kiếm một chút nhưng cũng là tương đối rồi, cũng xem như thuộc diện lao động có thu nhập cao.
“Mẹ, Tiểu Nam muốn mua xe nhỏ” Tiểu Nam vui vẻ nói: “Anh Thạch Đầu thích xe nhỏ”.
Ngày thường Hứa Đào cũng mua cho Tiểu Nam một ít đồ chơi, cô không muốn bé mỗi ngày cùng tiểu đồng bọn chơi bùn với đá mỗi ngày nên cấp Tiểu Nam mua một ít đồ chơi
Phương thức tiêu tiền của cô không giống như cha mẹ của bọn nhỏ ở trong hẻm này, một phân tiền mua hai cánh hoa còn không dám ra huống hồ chi mua đồ chơi cho bọn nhỏ.
Tiểu Nam là đứa nhỏ có nhiều đồ chơi nhất trong con hẻm này, nào là ếch xanh, xe nhỏ, còn thêm mấy món đồ chơi linh tinh nhỏ khác nữa. Ở phương diện này Triệu Vệ Quốc không có ngăn cản Hứa Đào, đối với mấy món đồ chơi Tiểu Nam cũng không có chấp niệm quá lớn.
“Vậy Tiểu Nam có thích xe nhỏ không?”
“Tiểu Nam cũng thích”
“Được, vậy mẹ mua xe nhỏ xong về nhà làm bánh kem cho Tiểu Nam nha” Hứa Đào dẫn bé đi đến chỗ bán đồ chơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận