Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 118. Mời khách 4

Lý Uẩn Thịnh thay đổi công việc rời khỏi Dương Thành? Hứa Đào cầm điện thoại có chút bất ngờ.
"Tôi có thể biết, phó xưởng trưởng Lý bị điều đi từ lúc nào không?"
"Thông báo là từ tháng trước, điều đi là chuyện mấy ngày trước." Bên đầu điện thoại kia cũng không có giấu giếm, có lẽ là bởi vì âm thanh Hứa Đào mềm mại, cũng có thể là bởi vì phần lớn những người có điện thoại liên lạc trong xưởng này nếu không là người quen cũng có thể là các lãnh đạo đơn vị, dẫu sao cú điện thoại này là cũng điện thoại công việc.
"Như vậy quấy rầy rồi." Hứa Đào có chút nhục chí cầm điện thoại, cuối cùng lại truy hỏi: "Đúng rồi, đại khái chừng một tuần lễ qua, có nhận được cuộc điện thoại nào từ một đứa bé hay không?"
"Đứa trẻ gọi điện thoại tới sao?" Đối phương nghi ngờ chốc lát.
Hứa Đào cầm điện thoại trong hồi hộp, lại nghe được bên kia trả lời cô.
"Hình như là có một người, ngày đó tôi đang chuẩn bị tan việc, điện thoại liền vang lên, nghe âm thanh đúng là một đứa trẻ, lúc ấy phó xưởng trưởng đang giao tiếp công việc, anh ấy cũng nghe điện thoại." Bên đầu điện thoại kia tiếp tục truyền tới giọng nam đồng chí trả lời.
Khi Hứa Đào nghe thấy thật giống như quả thật có đứa trẻ gọi điện thoại đến, tất cả lo âu cũng buông xuống hơn phân nửa.
Chu Hải Chí thật sự đến tìm Lý Uẩn Thịnh giúp đỡ, Hứa Đào thở phào, cũng vì đứa nhỏ cảm thấy vui mừng.
Cô tin tưởng, Chu Hải Chí đủ thông minh, mà Lý Uẩn Thịnh làm người chắc không tệ, mặc dù chỉ có duyên gặp mặt một lần, nhưng Lý Uẩn Thịnh vừa nhìn chính là người có ăn học, vừa vặn lại được điều động công việc, sau khi Chu Hải Chí gọi điện thoại cho anh ta, rất có thể đã đi theo Lý Uẩn Thịnh rời khỏi Dương Thành.
Nghĩ tới đây, Hứa Đào ngạc nhiên mừng rỡ, nhưng lại không khỏi có chút nghi ngờ, Lý Uẩn Thịnh là người có ăn học, làm sao anh ta lại đáp ứng mang Chu Hải Chí rời đi chứ? Thậm chí cũng không nói cho Chu Vũ?
Chu Hải Chí vẫn còn là trẻ con, cậu bé còn nhỏ như vậy, làm sao Lý Uẩn Thịnh có thể không hỏi ý kiến liền mang Chu Hải Chí đi?
Hứa Đào không nghĩ ra những thứ này, mặc dù vẫn nghi ngờ, nhưng cũng không lo lắng giống như trước. Ít nhất bây giờ cô biết, Chu Hải Chí không phải là ở bên ngoài lưu lạc chạy lung tung một mình, như vậy, cô cũng yên tâm hơn rất nhiều.
Hứa Đào hơi suy đoán một phen, nhưng không tính nói suy đoán này cho Chu Vũ, dù sao cô thấy rõ suy nghĩ của Chu Vũ và Hồ Kiện, hiển nhiên cũng lười tìm Chu Hải Chí, ngày đó nhà họ Hồ gây nhau lợi hại, Chu Hải Chí mất tích, thật giống như tất cả mọi người nhà họ Hồ đều có dáng vẻ vui mừng.
Sau khi nói cám ơn Hứa Đào cúp điện thoại, mím môi trở về nhà, tâm tình cũng vô cùng phức tạp.
. . .
Triệu Vệ Quốc muốn mời chiến hữu tới nhà ăn cơm, Hứa Đào cũng đáp ứng, tốc độ của Triệu Vệ Quốc rất nhanh, chạng vạng tối tan việc về nhà liền nói cho Hứa Đào biết, ngày mai sẽ có bốn năm chiến hữu tới nhà ăn cơm.
"Chiến hữu của anh có dẫn theo người thân không?" Hứa Đào không ý kiến, mời chiến hữu của anh ăn một bữa cơm mà thôi.
"Có hai chị dâu sẽ đến, những người khác còn độc thân." Bây giờ quân nhân tuổi đã cao không kết hôn rất nhiều, sau khi giải ngũ chuyển nghề thì không có bao nhiêu người kết hôn.
Cuối cùng không có công việc ổn định, đã từng là quân nhân mặc dù có lý lịch huy hoàng, nhưng vẫn không có biện pháp trợ giúp bao nhiêu cho công ăn việc làm.
"Anh Diệp và chị dâu Ngô Tuệ cũng tới sao?" Hứa Đào lại hỏi.
Ban đầu Triệu Vệ Quốc cố ý mang Hứa Đào đến nhà Diệp Chấn Hoa, cũng có thể nhìn ra, Triệu Vệ Quốc tôn kính Diệp Chấn Hoa, hơn nữa Hứa Đào nghe Triệu Vệ Quốc nói qua, thật ra Diệp Chấn Hoa là tiểu đội trưởng khi anh mới vừa vào bộ đội, dẫn dắt anh từ một tân binh trở thành lính già xuất ngũ.
Cũng bởi vì vậy, Triệu Vệ Quốc đối với Diệp Chấn Hoa rất tôn kính, mặc dù Diệp Chấn Hoa cũng giải ngũ, bản thân trình độ học vấn cũng không cao, nhưng lại là vị thầy đầu tiên trong quân đội của Triệu Vệ Quốc.
"Sẽ đến." Triệu Vệ Quốc gật đầu: "Ngày mai những người đến hầu như đều là chiến hữu cùng một nhóm với anh, chúng ta đều là lính mà anh Diệp dẫn dắt."
"Như vậy sao?" Hứa Đào gật đầu một cái: "Vậy ngày mai anh có đi làm không?"
Nếu như đi làm, cô ở nhà một mình bận rộn, đoán chừng quá sức.
"Ngày mai anh nghỉ ngơi, ở nhà giúp em." Triệu Vệ Quốc không phải là người không tính toán, không thể nào ở nhà mời khách, mình còn đi làm, đã mời thì nhất định phải làm tốt.
"Vậy thì tốt, sáng mai anh đi chợ mua thêm một chút thức ăn, nhìn xem bọn chiến hữu thích ăn cái gì, muốn ăn cái gì, anh tự xem rồi mua, tiền trong ngăn kéo ở gian phòng." Hứa Đào vừa nói chuyện, chuẩn bị ngày mai chỉ phụ trách làm thức ăn.
Những chuyện như mua thức ăn, rửa rau, sơ chế thức ăn, Hứa Đào đều định ném cho Triệu Vệ Quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận