Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 400. Đánh nhau 2

Vương Quyên Quyên tương đối thận trọng, làm việc cũng nghiêm túc, khí lực của cô ấy không đủ lớn, nhưng đối với việc điêu khắc hoa, làm điểm tâm nhỏ, những thứ này cảm thấy hết sức hứng thú, cũng rất có thiên phú, Kim Nhất Đao liền sắp xếp Vương Quyên Quyên chủ yếu phụ trách phương diện điểm tâm này.
Tô Mỹ Lệ và Vương Quyên Quyên cũng thích ứng rất khá, không để cho Hứa Đào thất vọng.
Theo ông Kim điều chỉnh thực đơn, cũng chỉ điểm tài nấu nướng cho ông Đinh, ông Đường và cậu béo, thời gian Kim Nam Hiên khai trương cũng càng ngày càng gần.
Ngày tiệm cơm Kim Nam Hiên khai trương, vạn dặm không mây, cuối thu khí trời mát mẻ.
Tám giờ sáng, Triệu Vệ Quốc lái xe chở Hứa Đào và Triệu Lệ Nam đến tiệm cơm Kim Nam Hiên.
Triệu Lệ Nam vốn phải đến nhà giữ trẻ, nhưng Kim Nam Hiên khai trương, Hứa Đào xin nghỉ cho cậu bé. Dù sao cũng là giang sơn vì đứa nhỏ là gầy dựng lên, ngày thứ nhất tiệm cơm khai trương, Hứa Đào hy vọng Triệu Lệ Nam có thể nhìn thấy.
Tiếng pháo đùng đùng náo nhiệt vang lên, nổ thật lâu, cũng khiến cho không ít người chung quanh chú ý.
Dây pháo đốt xong, cửa Kim Nam Hiên cũng bị giấy vụn dây pháo đỏ phủ kín, Kim Nam Hiên cuối cùng long trọng khai trương vào ngày một tháng mười một năm tám mươi tư.
Kim Nam Hiên chủ yếu buôn bán bữa trưa và bữa ăn tối, vì vậy buổi sáng đốt xong dây pháo vẫn luôn rất vắng vẻ.
Tần Dục Nhu đứng trước quầy thu tiền phòng khách ở một lầu, một mực chú ý tình huống ở cửa ra vào, hơn chín giờ đến mười giờ, thấy cũng không có khách đến cửa, cả người cũng hoảng.
Hứa Đào cũng có chút kinh ngạc, cô đã từng nghĩ tới, khai trương làm ăn không khá, nhưng cũng không có nghĩ tới kết quả một người khách cũng không có.
Nhưng quạnh quẽ chẳng qua là tạm thời, buổi sáng sau mười giờ thì khách khứa lục tục kéo đến.
Thời đại này, quảng cáo còn chưa quá lưu hành, Hứa Đào ở trên xe taxi quảng cáo lâu như vậy, hiệu quả vẫn kinh người.
Sự thật cũng quả thật như vậy, trước mười giờ hoàn toàn không có khách, nhưng mà mười giờ rưỡi đến mười một giờ rưỡi, ngắn ngủi một giờ này lại có thật nhiều khách.
Khách khứa đến nếm thử thức ăn, mời khách ăn cơm, mang người nhà đến đều có, không bao lâu sau thì bao sương đều có đầy người ngồi, rất nhanh trừ phòng yến hội lầu hai, là phòng mời tiệc rượu bỏ trống ra, bao sương lầu một và lầu ba cũng không còn chỗ ngồi.
Hứa Đào vốn đã chuẩn bị tốt tâm lý mới vừa khai trương làm ăn cũng không tốt, dẫu sao Kim Nam Hiên buôn bán thức ăn đắt tiền, nhưng người có tiền ở Dương Thành vẫn nhiều ngoài ý liệu, làm ăn cũng rất tốt.
Thật may trước kia Hứa Đào tuyển dụng nhân viên phục vụ đủ nhiều, lại huấn luyện trong thời gian thật dài, ngày thứ nhất khai trương, mặc dù náo nhiệt, nhưng mà được Tần Dục Nhu sắp xếp, khách đều có bữa ăn rất nhanh, cũng không xảy ra náo loạn gì.
Hứa Đào và Triệu Lệ Nam ở phòng yến hội lầu hai, một mực chú ý tình hình dưới lầu, cũng để cho nhân viên phục vụ hỏi trình độ hài lòng của khách về thức ăn và phục vụ sau khi dùng cơm, đều lấy được phản hồi rất tốt.
Chất lượng phục vụ và thức ăn đều thượng thừa, mặc dù tiêu xài không thấp, nhưng mà đến Kim Nam Hiên ăn cơm, điều kiện cơ bản cũng không tệ, hơn nữa ngày khai trương còn có ưu đãi 8.8 cho tất cả khách đến, cơ bản đều là tò mò mà tới, ăn vui vẻ mà về.
Kim Nam Hiên khai trương ngày thứ nhất, buổi trưa bận bịu đến hơn hai giờ chiều, món ăn cũng còn ít, nhưng trong tiệm cơm vẫn có không ít khách.
Hứa Đào chịu hạ vốn ban đầu, tháng mười đang đặc biệt nóng bức, tiệm cơm Kim Nam Hiên mở máy lạnh, một phần lớn khách lưu lại, cũng vì vậy sau buổi cơm trưa, quầy rượu và thức uống của tiệm cơm cũng bán rất khá.
Phòng bếp bên kia bận rộn chân không chạm đất, nồi lớn ở trên bếp lửa cho đến ba giờ mới dần dần tắt.
"Không nghĩ tới ngày thứ nhất khai trương làm ăn vô cùng tốt." Kim Nhất Đao đấm cái eo già của mình nói chuyện.
Bữa trưa bận bịu mấy giờ, vẫn còn rất nhiều khách.
"Khổ cực cho ông Kim rồi." Hứa Đào mang Triệu Lệ Nam tới phòng bếp nói cảm ơn với ông cụ.
"Khổ cực ông nội Kim." Đứa nhỏ Triệu Lệ Nam này rất ân cần, còn nhanh chân đi rót nước cho ông Kim.
"Ông nội Kim uống nước."
"Được thôi." Kim Nhất Đao đã sắp mệt mỏi gập cả người, nhưng mà uống được nước do Triệu Lệ Nam mang đến, ông ta vẫn rất vui vẻ.
Hứa Đào vội vàng nháy mắt với đứa nhỏ, còn nhắc nhở cậu bé đi qua đấm bóp một chút.
Triệu Lệ Nam lập tức gật đầu: "Ông nội Kim mệt mỏi, Tiểu Nam giúp ông đấm bóp."
"Ai u, Tiểu Nam muốn đấm bóp cho ông sao?" Ông Kim hết sức vui mừng, vừa nói chuyện, cũng vừa phối hợp ngồi xuống.
Triệu Lệ Nam đấm lưng xoa bóp, khiến cho ông Kim hết sức vui mừng, cũng dỗ ông cụ thật vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận