Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 476. -

“Kỳ thực không chỉ có thôn họ Triệu và thôn họ Hứa, rất nhiều thôn khác xung quanh, đều nam nhiều nữ ít.” Triệu Vệ Quốc tiếp tục nói.
“Ừm.” Hứa Đào gật đầu, cô biết, cho nên con gái bên này cũng lo lắng chuyện lấy chồng, chỉ cần là con gái, tàn tật cũng được, bệnh thần kinh cũng thôi đều sẽ có người cưới về.
“Đều là nam nhiều, em có cảm thấy bởi vì đúng lúc đều sinh con trai không?” Triệu Vệ Quốc nhìn Hứa Đào.
“Sao có thể đúng lúc như thế.” Hứa Đào bình tĩnh lắc đầu.
Dù cô không hiểu ý của câu Triệu Vệ Quốc hỏi, nhưng chỉ cần có chút kiến thức cơ bản đều biết, nam nhiều nữ ít chênh lệch kinh ngạc như vậy, có lẽ có rất nhiều vấn đề.
“Không sai, sao có thể đúng lúc đều sinh con trai. Còn không phải vì nam nhiều nữ ít do con người khống chế, nhà nhà đều muốn sinh con trai, không có người bằng lòng nuôi con gái.” Giọng điệu Triệu Vệ Quốc châm biếm.
“Vậy sinh được con gái thì sao? Ném đi hay cho người ta?” Hứa Đào hỏi.
“Thôn của bọn em xử lý thế nào anh không rõ lắm, nhưng thôn họ Triệu anh biết. Sinh con gái không muốn nuôi hơi mềm lòng một chút thì ném vào trong núi, độc ác thì sinh xong liền trực tiếp giết chết.” Triệu Vệ Quốc nói đơn giản mấy câu.
Hứa Đào đại khái cũng biết những cái này, lại cau mày, cách trực tiếp như thế nào?
“Hiện giờ con gái đến tuổi trong thôn họ Triệu có thể đếm trên đầu ngón tay, nhà trong thôn có hai đứa con gái càng hiếm. Ban đầu Vệ Cúc vừa sinh ra, bà nội vẫn còn sống liền muốn ném con bé vào trong núi, đứa trẻ mới sinh ra bị ném đến trong núi, tỉ lệ sống rất mong manh.” Khả năng đút sói ăn chiếm phần lớn.
Trong lòng Hứa Đào mơ hồ bắt đầu khó chịu, cũng ý thức được vì sao Triệu Vệ Quốc cứ phải nhấn mạnh mẹ Triệu không trọng nam khinh nữ.
“Mẹ vừa mới sinh Vệ Cúc xong, liền bị tạt hai chậu nước lạnh, còn ôm Vệ Cúc quỳ trong sân nhà cũ hai tiếng đồng hồ, cha cũng quỳ theo cầu xin bà nội. Anh còn nhỏ không hiểu, nhưng cũng quỳ theo, quỳ bao lâu anh cũng không nhớ rõ.”
Hứa Đào xúc động, có hơi ngạc nhiên, thật sự không ngờ tới.
“Vệ Cúc là mẹ dùng tính mạng bảo vệ, cũng vì vậy mẹ còn lưu lại không ít bệnh, lúc nhỏ Vệ Cúc cũng vô cùng khó nuôi. Bác sĩ đều nói thân thể con bé yếu, rất khó nuôi sống, là mẹ kiên trì, cẩn thận, thương yêu nuôi em ấy lớn, trong bồn người con, bà ấy cũng bỏ ra trên người Vệ Cúc nhiều nhất.”
“Ngày Vệ Cúc sinh ra, thím Lai Đệ trong thôn cũng sinh con, nghe nói mắt của đứa trẻ còn chưa mở, tiếng khóc đầu tiên còn chưa phát ra, đã bị đổ tàn nhang vào miệng.”
“Fu…” ck, Hứa Đào muốn chửi tục theo bản năng, phương pháp tàn nhẫn như vậy: “Thím Lai Đệ tự đổ sao?”
Mang thai mười tháng, đi dạo quỷ môn quan một vòng, sinh xong phát hiện không phải con trai, liền giết chết, có loại người này sao?
“Trong hoàn cảnh của tầng lớp xã hội thấp nhất, rất nhiều người trong thôn hầu như trái tim không có nhiệt độ. Em xem, mẹ so với những người trong thôn sinh con gái xong lại giết chết, bà vẫn tốt có đúng không?” Triệu Vệ Quốc thẳng thắng nói.
Hứa Đào gật đầu, đối với một người phụ nữ không biết chữ, bị tư tưởng phong kiến quấn quanh mà nói, bà vẫn có thể không quan tâm sức khỏe khăng khăng bảo vệ con gái, quả thực hiếm thấy.
“Mấy năm huyện Phượng Hoàng thu hoạch mất mùa đó, người trong thôn dùng con cái đổi lương thực, người bị đẩy ra ngoài đổi lương thực đều là con gái. Cha cũng từng lay động, mắt thấy trong nhà sắp hết lương thực, thà đói chết còn không bằng đổi chút thức ăn, bọn họ bàn bạc chọn một trong hai đứa Vệ Cúc và Vệ Cường đổi lương thực, sau cùng quyết định dùng Vệ Cường đổi.”
“Dù sau đó không đổi được, nhưng người chọn lại là Vệ Cường, chuyện này bản thân Vệ Cúc biết, như thế cũng tính trọng nam khinh nữ sao?” Triệu Vệ Quốc tiếp tục hỏi.
Hứa Đào bĩu môi có hơi cạn lời, đương nhiên cô sẽ không nghi ngờ tính chân thật trong lời nói của Triệu Vệ Quốc, chỉ là không ngờ đến, còn có những chuyện này.
“Không tính.”
“Cho nên, anh nói tính lại không thể tính có vấn đề không?” Đôi mắt Triệu Vệ Quốc mang theo nụ cười.
Hứa Đào bĩu môi, cô nhìn thấy Triệu Vệ Quốc giống như giơ kèn báo hiệu thắng lợi sau khi tranh luận, lời của Triệu Vệ Quốc nói cô không có cách nào phản bác, nhưng cũng không bị thuyết phục, nhưng quả thực cũng thừa nhận một chút.
Kết hợp tình hình trong mười dặm tám làng của huyện Phượng Hoàng mà nói, mẹ Triệu đã tốt lắm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận